Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 392: Ngưng Sơn Ấn

Chương 392: Ngưng Sơn Ấn


Lời nói của Lục Trần vừa kết thúc, nhiều tiếng ồn ào lập tức vang lên.
Mọi người xung quanh đều trợn tròn mắt, tên này muốn sử dụng cảnh giới thấp hơn để đánh thắng Chu Tuấn, hơn nữa hắn còn nói số lượng Nguyên Thần cảnh đã giết vượt qua hai bàn tay. Đây là thật hay giả vậy, chỉ sử dụng ba chiêu mà có thể đánh bại Chu Tuấn à, hắn đang nói quá lên sao.
Nguyên Thần cảnh và Siêu Phàm cảnh hoàn toàn không cùng đẳng cấp.
Nguyên Thần cảnh và Siêu Phàm cảnh ngoài có sức mạnh khác nhau một trời một vực ra, Nguyên Thần cảnh còn có thể sử dụng nguyên thần để tấn công.
Chu Tuấn giương mắt nhìn Lục Trần chằm chằm, cảm giác như bản thân đang bị sỉ nhục, hắn đứng lên nói với vẻ mặt dữ tợn: "Được thôi, việc này là chính miệng ngươi nói đấy."
Chu Tuấn thật sự không tin nếu mình sử dụng tu vi Nguyên Thần cảnh viên mãn đối phương còn có thể đánh bại bản thân trong vòng ba chiêu. Đây rõ ràng là lời nói vô căn cứ.
Người của Đan Hoàng điện đều cười khẩy, ai ai cũng đều cảm thấy Lục Trần đã khoác lác mà còn không thấy ngượng miệng. Ngược lại muốn nhìn xem sau khi chịu đựng xong ba chiêu, hắn có đi tự sát thật không.
Chu Tuấn đứng lên, trong ánh mắt tràn đầy sự lạnh lẽo, hắn không áp chế khí tức nữa mà trực tiếp phóng thích hết khí thế của Nguyên Thần cảnh viên mãn. Gió lốc xung quanh gào thét, khiến cho y phục của hắn phấp phới trong gió, hai tay hết bắt đầu kết ấn và hét lên: "Ngưng Sơn Ấn."
Chu Tuấn hét lên, hai tay kết lại thành một hình dáng kỳ lạ, linh lực ngập tràn theo đó mà ồ ạt thoát ra, một mảng linh lực đỏ rực đang không ngừng phát ra khí tức nóng hừng hực. Rất nhanh sau đó, một ngọn núi nhỏ màu đỏ thẫm đã xuất hiện phía trên đầu của Lục Trần.
Tuy nói là ngọn núi nhỏ, nhưng nó còn to hơn cả căn nhà. Nó mang đậm khí thế phong cách cổ kính, giống như một ngọn núi cao thật sự vậy, xen lẫn vào trong đó là khí tức nóng hừng hực. Bởi vì xung quanh ngọn núi đang cháy lên ngọn lửa lớn
Chu Tuấn học luyện đan nên đã có thể sử dụng được hỏa tinh từ sớm. Hắn có thể dùng linh lực điều khiển ngọn lửa, nếu không xảy ra việc gì ngoài ý muốn thì sau này hắn chắc chắn sẽ lĩnh hội được quy tắc hỏa diễm.
Hắn vừa thi triển Ngưng Sơn Ấn, vừa chuyển hóa linh lực thành ngọn lửa nhằm tăng cao uy lực của Ngưng Sơn Ấn, bởi vậy nhìn nó mới giống như một ngọn núi nhỏ mang màu đỏ thẫm.
Trên thực tế thì phần lớn các vị luyện đan sư đều nắm giữ quy tắc hỏa diễm, bởi vì bọn họ có thể sử dụng hỏa tinh quý hiếm, vô cùng thân thiện với ngọn lửa. Khi tu luyện đến cảnh giới Nhân Hoàng đại thành, loại quy tắc lĩnh ngộ đầu tiên hầu như đều là quy tắc Diễm.
Theo bàn tay Chu Tuấn ấn mạnh xuống, ngọn núi đỏ thẫm trôi nổi trên đỉnh đầu của Lục Trần rơi xuống.
Nhìn thì có vẻ rất chậm chạp, nhưng tất cả những điều trên đều xảy ra trong chớp mắt. Từ việc kết ấn, đến việc ngưng tụ ảo ảnh núi cao rồi đến khi ngọn núi rơi xuống, đều hoàn thành trong khoảng thời gian nhanh như ta hít thở một vậy.
Sau khi làm xong mọi việc, Chu Tuấn cười lạnh nhìn Lục Trần.
Ngưng Sơn Ấn là một môn võ học cấp Thánh rất mạnh mẽ, sau khi vào Đan Hoàng điện hắn mới học được, nhờ sư phụ Chân Trường Đông truyền thụ cho hắn. Hắn cũng không làm mọi người thất vọng, tu luyện khổ cực trong năm năm, cuối cùng cũng tu luyện thuật dời núi đến mức có thể sử dụng thuần thục, chỉ thiếu một chút nữa là đã đạt đến trình độ võ học viên mãn.
Mặc dù còn chưa đạt đến độ viên mãn, nhưng mà uy lực đã rất mạnh mẽ, có thể nhẹ nhàng đánh người đồng cảnh giới bị trọng thương hay thậm chí là đánh chết.
Hắn thừa nhận huyết khí của đối phương rất hùng hậu, nhưng khi đối mặt với loại công kích cuồng bạo như thế này làm sao có thể chống chọi lại được.
"Ngưng Sơn Ấn, tuyệt học của Chân Trường Đông!"
"Tương truyền năm đó Chân Trường Đông đứng dưới một thần phong mười năm, quan sát tư thế oai hùng của núi cao, cuối cùng ngộ ra được môn tuyệt học Ngưng Sơn Ấn."
Người xung quanh nhìn thấy chiêu này, lập tức nhận ra đây là tuyệt học của Chân Trường Đông.
Tục truyền khi Chân Trường Đông sử dụng chiêu này, có thể tái hiện ngọn núi cao chân thật với khí thế hùng vĩ ngất trời, mang đến lực lượng của núi cao tạo thành một sức mạnh khổng lồ, uy lực to lớn vô cùng.
Chu Tuấn sử dụng Ngưng Sơn Ấn, mặc dù không có phát huy hết sức mạnh một cách trọn vẹn, nhưng mà khí tức bộc phát đã vượt ra Nguyên Thần cảnh viên mãn. Người cùng cảnh giới Nguyên Thần cảnh viên mãn, có thể sẽ bị núi cao đè chết, không biết thanh niên mới chỉ Siêu Phàm cảnh này sẽ hóa giải chiêu này như thế nào.
Từ đầu đến cuối Lục Trần đều duy trì bộ dáng bình thản, mở miệng nói: "Đây chính là tuyệt học mạnh nhất của ngươi à, có hơi khiến người ta cảm thấy thất vọng thật đấy."
Lục Trần nói xong thì thay đổi dáng vẻ lười biếng của bản thân, quay người một, cả người trở nên nghiêm túc hơn. Một khí tức sắc bén phát ra từ người Lục Trần, thân thể hắn thẳng tắp, hai mắt chói sáng như kiếm quang, giống như một thanh thần kiếm vừa ra khỏi vỏ.
Phía sau Lục Trần, hàng trăm hàng ngàn kiếm khí tỏa ra, trên mỗi một kiếm khí đều mang theo hàn quang khiếp người, kiếm uy cuồn cuộn.
Cảnh tượng này khiến người không khỏi sợ hãi, kiếm khí dày đặc, chấn động thương khung.
Vù vù!
Một thanh kiếm màu ngân sắc xuất hiện, tỏa ra hào quang màu bạc loá mắt, ánh sáng chiếu ra chói mắt vô cùng.
Thanh kiếm màu ngân sắc này ở trung tâm của kiếm khí, lô ra dao động thần bí, dẫn dắt kiếm khí xung quanh, làm ra dáng vẻ chỉ chờ được công kích.
Xẹt!


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất