Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 401: Đề lựa chọn

Chương 401: Đề lựa chọn


Hơn nữa nàng cảm thấy lần này không cần đến, tên nhóc này đa có cách giải quyết.
“Láo xược.”
“Ngươi có biết ngươi đang làm gì không?”
Một lúc sau, mọi người rốt cuộc cũng định thần lại, đám người Khúc Dương, Tần Quảng Nguyên rống lên với Lục Trần, mặc dù bọn họ không hiểu tại sao điện chủ lại ngoan ngoãn giao thư mời cho Lục Trần, nhưng Lục Trần xé nhỏ thư mời, khiến bọn họ vô cùng tức giận, đây là thư mời vào Đan Minh, cứ như vậy mà mất rồi.
“Tiểu súc sinh, lão tử không thể nhịn ngươi được nữa.” Nhân Hoàng đại thành Tần Quảng Nguyên tức giận nói, vươn một tay ra, bắt lấy Lục Trần.
Khoảng cách gần như vậy, hắn chắc ăn có thể bóp chết đối phương, cho dù là Tử Thánh và Vũ Thánh cũng không kịp cứu giúp.
“Khụ.”
Một tiếng ho nhẹ truyền đến, không khác gì tiếng sấm nổ vang, Tần Quảng Nguyên cảm thấy bị chấn động kịch liệt, đầu óc trở nên trống rỗng, cơ thể hắn lắc lư vài cái, cuối cùng phun ra một búng máu tươi.
Sau đó, mặt của hắn tái đi với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
“Ngô, Ngô đan thánh.”
Tần Quảng Nguyên khó hiểu nhìn về phía Ngô Dụng đang đứng bên cạnh Lục Trần, bởi vì vừa rồi chính là Ngô Dụng đã dùng thần niệm cường đại, làm nguyên thần của hắn tổn thương nặng.
Ngô Dụng liếc mắt nhìn Tần Quảng Nguyên, ánh mắt mang theo vẻ lạnh nhạt, không nói gì.
Nhưng loại ánh mắt này, khiến trong lòng Tần Quảng Nguyên sinh ra sợ hãi, không biết vì sao, hắn cảm nhận được sát ý từ trong ánh mắt của Ngô Dụng.
Bên cạnh, Khúc Dương vốn đang muốn ra tay, lập tức dừng lại tại chỗ.
Vừa rồi Tần Quảng Nguyên không ra tay, hắn cũng phải ra tay.
Chân Trường Đông liếc nhìn Lục Trần bằng ánh mắt sâu xa, trước đây lúc Ngô Dụng biểu hiện khác thường, hắn đã cảm thấy thanh niên này có lai lịch phi phàm, có thể lớn hơn tưởng tượng của hắn nhiều, nhưng lại có thể có quan hệ với Đan Minh, nếu không, Ngô huynh sẽ không dùng nguyên thần tấn công Tần Quảng Nguyên.
Lục Trần chắp tay sau lưng, bĩu môi nói: “Một bức thư mời mà thôi, không có chút quyền uy nào, bây giờ ta tuyên bố, người của Đan Hoàng điện cả đời này không có tư cách tiến vào Đan Minh, từ nay về sau, chỉ cần là người của Đan Hoàng điện, đều từ chối hết.”
Trong lời nói của Lục Trần, mang theo tự tin to lớn.
“Ngươi tính là cái gì, có thể đại diện cho Đan Minh sao?” Khúc Dương hừ lạnh một tiếng, trong mắt tràn đầy khinh thường.
Thế lực của Đan Minh, cực kỳ khổng lồ, ngoại trừ minh chủ Hoa Điệp tiên tử, tạo thành từ năm thế gia luyện đan cổ xưa, năm gia tộc bọn họ chia nhau nắm giữ quyền lợi, không có tình huống một phương làm chủ, cho nên Đan Minh sẽ không xuất hiện tình huống một mình nắm quyền.
“Hắn thật sự có thể.”
Một lời truyền ra, nhưng người nói là Ngô Dụng.
Ngô Dụng nhìn Chân Trường Đông bằng ánh mắt thương hại, vốn dĩ Chân Trường Đông có thể đưa nữ nhi vào Đan Minh, được dốc sức bồi dưỡng, xác suất trở thành Đan Thánh sau này là rất cao, nhưng bây giờ người của Chân Trường Đông chọc vào tiểu bá vương này, trực tiếp đánh mắt tương lai của nữ nhi.
Ngô Dụng truyền âm nói: “Trường Đông huynh, làm huynh đệ mấy trăm năm, nghe ta khuyên một câu, cho dù ngươi làm mất lòng người này ra sao, vẫn nên tạ lỗi cho thỏa đáng.”
Chân Trường Đông truyền âm hỏi: “Hắn có thân phận gì?”
Ngô Dụng nói: “Ba năm trước xuất hiện ở Đan Minh một lần, đánh thiếu chủ xuất sắc nhất nhà ta đến đầu rơi máu chảy, ước chừng nằm trên giường một tháng, gia chủ không bày tỏ gì, lần thứ hai, lại bắt cóc thiếu chủ nhà ta, vơ vét rất nhiều đan dược, gia chủ vẫn không ra mặt, giống như không biết chuyện này.”
Thật ra Ngô Dụng cũng không biết tên nhóc này có thân phận gì, có địa vị gì ở Đan Minh, nhưng từng thấy người này ra vào khuê phòng của Hoa Điệp tiên tử.
Mà năm thế gia luyện đan cổ xưa, bọn họ đều là tùy tùng của Hoa Điệp tiên tử.
Tên nhóc này làm càn ở Đan Minh, rất có thể có liên quan đến Hoa Điệp tiên tử.
Có liên quan đến Hoa Điệp tiên tử, chỉ một câu này, đã đại biểu cho địa vị của đối phương.
Lời nói của Ngô Dụng, khiến đồng tử của Chân Trường Đông khẽ co lại.
Ngô gia mà Ngô Dụng ở, là một trong năm gia tộc cổ xưa thành lập Đan Minh, gia tộc sở hữu mấy Thánh vương, sở hữu Đan Thánh thập phẩm, có thể nói là vô cùng hùng mạnh, mà thanh niên này, lại đánh thiếu chủ nhà hắn đến đầu rơi máu chảy.
Điều này nghe có vẻ khiến người khác rất khó tin, nhưng những lời này phát ra từ miệng của Ngô Dụng, lại không thể không tin.
Chân Trường Đông im lặng ở bên cạnh.
Mà người xung quanh, cũng nghe thấy lời của Ngô Dụng, lại còn nói thanh niên này có thể đại diện Đan Minh, lập tức bàn tán sôi nổi.
Nếu thanh niên này tự mình nói có thể đại diện cho Đan Minh, bọn họ cảm thấy thanh niên đang thùng rỗng kêu to, khoác lác, nhưng lời này phát ra từ miệng Ngô Dụng, như vậy độ tin cậy của lời nói cũng rất cao, bởi vì Ngô Dụng đến từ Đan Minh.
Lúc này, bọn họ không thể không đoán thân phận của thanh niên này.
Không chỉ có Thánh giáo Luyện Cổ sau lưng, còn có Đan Minh, có lẽ là con riêng của một đầu sỏ nào đó trong Đan Minh nhỉ.
Khúc Dương bị Ngô Dụng dọa một chút, sắc mặt cứng đờ, sững sờ tại chỗ.
Ngay cả Ngô đan thánh cũng đã lên tiếng bênh vực đối phương, hắn còn có thể thanh minh như thế nào được.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất