Chương 403: Hạ màn (2)
Hắn dùng hết sức giận dữ gầm lên một tiếng: “Tiểu súc sinh, hôm nay ngươi hại ta, ngày sau nhất định không được yên…”
Nhưng mà chữ chết còn chưa kịp nói ra khỏi miệng thì Tần Quảng Nguyên liền đau đớn kêu lên một tiếng, ngã trên mặt đất.
một cấp Thánh Quân muốn giết chết hắn quả thật là quá đơn giản rồi.
“Chết rồi.”
“Tần Quảng Nguyên chết rồi, còn là Trường Đông đan thánh chính tay giết chết.”
Những người xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này, vẻ mặt đều sững sờ.
Bọn họ cũng hiểu rằng Chân Trường Đông không thể không ra tay, bởi vì nếu không ra tay thì chính là chôn vùi tương lại của Đan Hoàng Điện, cùng với tương lai của con gái.
Đối diện với áp lực, cần phải ra tay.
Mọi người thổn thức không dứt, ai có thể ngờ một tên tiểu tử của Siêu Phàm cảnh lại có thể gây ra cơn gió lốc lớn đến như thế, liên tiếp làm ba vị Nhân Hoàng phải chết, trong nhất thời họ đều vô cùng cảm khái.
Chân Trường Đông đau khổ nhắm mắt lại, giết chết thủ hạ của chính mình, hơn nữa còn là thủ hạ có cơ hội trở thành thánh, nội tâm của hắn không hề dễ chịu.
“Xem ra Trường Đông đan thánh là người biết lý lẽ.” Lục Trần khẽ mỉm cười.
Ít lâu sau, Chân Trường Đông mở mắt nói: “Người ta cũng đã giết rồi, tiểu nữ có thể vào Đan Minh rồi chứ.”
“Có thể, dĩ nhiên có thể, ta cũng là người tuân thủ lời hứa mà, nhìn việc không nhìn người.” Lục Trần khẽ mĩm cười nói.
Chân Trường Đông nói: “Nhưng mà thư mời đã bị ngươi xé rồi.”
Lục Trần cười ha ha một tiếng nói: “Cứ để Ngô Dụng về nói thư mời là do ta xé.”
“Đi.”
Lục Trần đi đến trước mặt đám người Hạng Phong, dẫn đầu chư Hoàng phóng lên trời cao, chậm rãi rời khỏi hoàng cung Bắc Chu.
“Ừm, Trường Đông huynh, nén đau thương đi. Tên tiểu tử này rất ngông cuồng, đắc tội hắn không có kết quả tốt đâu.” Ngô Dụng đi tới, vỗ vai của Chân Trường Đông, giọng điệu an ủi.
“Nhưng mà tên tiểu tử này thật sự là nhìn việc không nhìn người, sẽ không liên lụy đến người vô tội, muốn trách thì trách thuộc hạ của ngươi đã ám sát hắn đi.”
Chân Trường Đông giọng điệu bình tĩnh, nói: “Ta biết.”
“Sư phụ, ta đã nói với ngươi, tiểu tử này không chỉ có thực lực mạnh, còn rất lớn lối. Lúc trước khi ta ở Thánh thành đã cảm thấy hắn có bối cảnh ghê gớm, bây giờ tin chưa.” Lý Hắc ngồi bên cạnh sư phụ Đao Thánh của hắn, nói thầm một câu.
Ánh mắt Đao Thánh biến ảo một hồi, nhưng rồi lại nhẹ nhàng thở dài một hơi.
Lúc trước cũng may là chỉ nói một câu, không có động thủ.
Người cảm thấy may mắn giống như Đao Thánh còn có Loan Kinh Hồng, Loan Chuẩn vân vân.
Loan Kinh Hồng cũng may mắn vì mình không có ra tay, ra mặt chống đối với đám Tử Thánh, nếu không thì việc này còn phải giằng co thêm một lát.
“Về chuẩn bị hai tỷ linh thạch, giao cho người của Thánh giáo Luyện Cổ.” Loan Kinh Hồng quay đầu, nói với một vụ Hoàng giả bên cạnh.
…
Sóng gió bên trong hoàng cung cuối cùng cũng đã hạ màn rồi, chuyện xảy ra ngoài dự tính của mọi người.
Ban đầu trong suy đoán của mọi người, hẳn là thái tử của Hoàng triều Bắc Chu cưới Chân Nhu của Đan Hoàng điện, sánh vai với Đan Hoàng điện sẽ khiến uy danh của hoàng tộc Bắc Chu nâng lên một đẳng cấp. Nhưng mà không ngờ chuyện xảy ra ở hoàng cung có chút kịch tính, ngay trong ngày hôn lễ xuất hiện một thanh niên đại náo hôn lễ, trực tiếp dẫn đến cái chết của hai huynh đệ Chu Vĩnh Thái.
Ngoài ra, Chu Tuấn cũng chết rồi, lấy tu vi cao hơn một đại cảnh giới đánh thua người kia, sau khi trở thành kẻ chiến bại trong tay thanh niên kia, hắn không phục, không ý thức được sự chênh lệch của đôi bên, nên đã tiến hành đánh lén, kết quả chôn vùi cả tính mạng của mình.
Mọi chuyện bên trong hoàng cung cuối cùng cũng truyền ra, dẫn đến một trận sóng to gió lớn, trong phạm vị vài tỷ dặm đã dẫn đến một cơn đại địa chấn.
Mọi người tuyệt đối không ngờ đến, kết cục lại là như thế này.
Nhưng mà, mọi người đều hiểu rõ ngọn nguồn của sự việc. Nghe nói là Hoàng chủ tham ô Hổ Liệt tửu của một thanh niên, nhưng mà bối cảnh của thanh niên này vô cùng thâm hậu, vô tình đạp trúng miếng sắt.
Tóm lại, từ nay về sau, trong Hoang vực đã thiếu đi một hoàng triều. Hoàng triều Bắc Chu danh chấn tứ phương có quan hệ mật thiết với Đan Hoàng điện biến mất trong sương khói của lịch sử.
Rất nhanh, mọi người lại thảo luận đến thanh niên một tay khiến Hoàng triều Bắc Chu chôn vùi, nghe nói có bối cảnh của Thánh giáo Luyện Cổ, ở Đan Minh bối cảnh cũng thông thiên, bởi vì một Đan Thánh đến từ Đan Minh rất sợ hãi đối với hắn.
Cho dù thanh niên có bối cảnh Đan Minh, chẳng lẽ không sợ đại yêu của Hổ tộc Yêu vực à.
Tương truyền rằng, Hổ Liệt tửu là dùng xương hổ cấp Thánh để ủ ra. Sau khi thế lực ủ Hổ Liệt tửu trong quá khứ bị Hổ tộc biết được đều không được chết yên ổn, bị diệt môn không có ngoại lệ.
Dĩ nhiên, những việc này để sau hãy bàn.
Cẩm Ninh khách điếm, một đoàn người ngồi xuống.
Lục Trần đột nhiên nhớ ra còn có đồ tốt chưa dùng, hắn đi một chuyến đến nhà bếp, ném hai trăm cân thịt rồng ra, cùng với một con Long Lân Ngư, dặn dò người của nhà bếp kho thịt rồng, hấp cá, sau đó trở về bàn ăn.
Sau khi ngồi xuống, Lục Trần cười nói: “Cảm tạ sự giúp đỡ của các vị, hôm nay ta mời mọi người ăn một bữa cơm chia tay đặc biệt.”
Triệu Dương Vũ chắp tay nói: “Công tử khách sáo rồi, bọn ta cũng không giúp ích được gì.”