Chương 410: Lục Trần khinh bỉ
“Tiểu tử thối, cuối cùng thì ngươi cũng cô đọng nguyên thần rồi.” Con rồng này mở miệng nói.
“Ngươi là ai?”
Ánh mắt Lục Trần chăm chú nhìn chằm chằm vào đối phương, rất đề phòng.
Lục Trần chưa từng nghĩ tới trong đầu của mình còn có nguyên thần khác, có phải muốn đoạt xác chính mình không.
Nhìn thấy sự sợ hãi của Lục Trần, Hắc Long yêu tôn rất đắc ý, nói: “Tiểu tử, ngươi nghe rõ cho ra, ta là Hắc Long yêu tôn, nghe qua đanh tiếng của ta chưa?”
Hắc Long yêu tôn nói xong thì chờ đợi nhìn thấy một khuôn mặt khiếp sợ.
Nhưng mà, lời của Lục Trần nói ra khiến cho Hắc Long yêu tôn tức đến phun một búng máu ra.
Lục Trần bĩu môi nói: “Nếu ngươi là Hắc Long yêu tôn, thì ta chính là cha của Hắc Long yêu tôn.”
Lời nói của Lục Trần khiến Hắc Long yêu tôn suýt nữa thì tức nổ phổi, đau răng, đau gan, lỗ mũi bốc khói, nguyên thần gần như nổ tung.
Hắc Long yêu tôn nổi giận, ranh con đáng chết, lại còn nói mình là cha hắn.
Có kiểu chiếm tiện nghi như vậy ư.
Hắc Long yêu tôn quát ầm lên: "Mẹ nó ranh con, có tin lão tử phá hủy nguyên thần của ngươi không?"
Hắc Long yêu tôn sắp tức đến ngất đi, tốt xấu gì hắn cũng là sinh linh hưởng thụ sức mạnh nguyên thần đạt tới cấp độ Thiên Tôn cảnh suốt mấy giờ đồng hồ, lại có thể bị một tiểu tử thối miệng còn hôi sữa lợi dụng.
"Không tin." Lục Trần khinh miêu đạm tả nói.
Lại nói, khi mới nhìn vào bên trong lần đầu, hắn phát hiện nguyên thần hình rồng trong thức hải, thật đúng là dọa hắn nhảy dựng.
Chỉ có một khả năng để nguyên thần của người khác xuất hiện trong thức hải mà không có lý do, đó chính là nhục thân bị thèm muốn, có người muốn chiếm đoạt hắn.
Lục Trần nhanh chóng tỉnh táo lại, liền nghĩ tới khi trở về, hắn ở bên cạnh sư phụ đã lâu, nếu như nguyên thần này có tâm tư chiếm hữu, có thể không phát hiện được sao?
Phỏng chừng sư phụ cảm thấy không gặp nguy hiểm, nên không nói cho hắn biết.
Chỉ là, những lời mà nguyên thần hình rồng dài nửa thước này nói, khiến hắn khịt mũi coi thường.
Giả mạo ai không được, lại giả mạo Hắc Long yêu tôn.
Thủ hạ của Hắc Long yêu tôn đều là cấp Thánh Vương cảnh, bây giờ bị trấn áp dưới lòng đất ở Ma Long vực, ngay cả sư phụ cũng không dám tiếp cận quá gần, sợ khí tức bị nhận ra.
Hơn nữa cảnh giới của Hắc Long yêu tôn, rất có thể đột phá Thánh Vương cảnh, lực lượng nguyên thần há có thể chỉ có một chút như vậy.
Lục Trần cảm nhận được lực lượng nguyên thần dài nửa thước này, cũng nằm trong khoảng Hoàng cảnh, nhưng lại bị nhốt ở trong đầu trận pháp, căn bản không ra được.
Cho nên nói hắn là Hắc Long yêu tôn, Lục Trần không tin.
Hắc Long yêu tôn tức giận nói: "Bản tôn đi không đổi danh ngồi không đổi họ, không cần phải giả mạo."
Lục Trần khinh thường cười, nói: "Ngươi biến nguyên thần thành hình rồng, liền coi mình là Hắc Long yêu tôn?"
Thức hải Lục Trần chấn động, nguyên thần khổng lồ hội tụ lại một chỗ, dần dần, ngưng tụ ra một con rồng dài đến mấy chục trượng, đôi mắt rồng nhìn kỹ Hắc Long yêu tôn, nói: "Nếu ngươi là Hắc Long yêu tôn, thì ta chính là cha của ngươi."
Thức hải của Lục Trần có phạm vi rất lớn, nguyên thần ngưng tụ cũng rất mạnh, biến Nguyên Thần thành hình rồng, nhìn chằm chằm nguyên thần hình rồng dài nửa thước.
Tuy rằng chất lượng của nguyên thần không sánh được với nguyên thần hình rồng này, nhưng luận về hồn lực thì hơn hẳn so với hồn lực của Hắc Long yêu tôn.
Thoạt nhìn, thật đúng là giống phụ thân đang đứng bên cạnh thằng con trai.
Hắc Long yêu tôn nhìn thấy nguyên thần của tiểu tử thối này hóa thành một con rồng to lớn, đứng trước mặt hắn, lập tức ngây ra như phỗng.
"Oái, tên tiểu tử thối này, ta sẽ giết ngươi, sư đồ các ngươi đều chẳng tốt đẹp gì." Hắc Long yêu tôn thiếu chút nữa thì khóc. Sao hắn xui xẻo thế, gặp được một đôi sư đồ như vậy, sư phụ thì không đánh lại, bị đủ loại bắt nạt, hao tổn hết lực lượng nguyên thần Thế Tử trận, bây giờ hắn đang cách thời kỳ hoàng kim chưa tới một phần nghìn.
Mà tên tiểu tử thối này lại khinh người quá đáng, muốn làm cha hắn.
Lục Trần nổi giận nói: "Ta chưa từng thấy một tên không biết xấu hổ như ngươi, ai bảo ngươi giả mạo Hắc Long yêu tôn."
Hắc Long yêu tôn phẫn nộ nói: "Ai giả mạo?"
Lục Trần khinh bỉ nói: "Hắc Long yêu tôn dù sao cũng là đại long danh chấn Hoang vực, tuy bị phong ấn nhưng dư uy vẫn còn, mà lực lượng nguyên thần của ngươi chỉ mới Hoàng cảnh, đây không phải giả mạo thì là gì."
Hắc Long yêu tôn nghẹn họng, hắn thực sự không thể phản bác lại lời này. Bởi vì lực lượng nguyên thần của hắn vốn là cấp Thiên Tôn, nhưng vì tiểu tử thối này mới rơi xuống đến Hoàng cảnh, nói đến chuyện này, hắn lại hồi tưởng đến chuyện thương tâm.
"Mặc dù không rõ vì sao ngươi bị giam giữ trong thức hải của ta, hẳn là kiệt tác của sư phụ, nhưng ngươi cũng không phải là đồ tốt, muốn đoạt xá ta nên mới bị giam giữ." Khi nguyên thần hình rồng vẫn đang yên lặng, Lục Trần tiếp tục nói.
Lời nói của Lục Trần khiến Hắc Long yêu tôn lại yên lặng, nhưng hắn nhanh chóng oán hận nói: "Nếu ngươi không trộm thịt của ta, sao ta có thể tức giận muốn chiếm đoạt ngươi."
"Trộm thịt của ngươi?"
Ánh mắt Lục Trần lóe lên, khi ở dưới lòng đất Ma Long vực, quả thật hắn đã lấy được không ít thịt rồng, là của Hắc Long yêu tôn.
Lục Trần nói: "Xem ra, ngươi đã sớm muốn đoạt xá ta, khi ở Ma Long vực đã tiến vào thức hải của ta, âm mưu đã lâu rồi nhỉ, tỉnh lại đi lão già, ngươi thực sự cho rằng mình là Hắc Long yêu tôn à."