Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 472: Lời kêu gọi của Ma quân

Chương 472: Lời kêu gọi của Ma quân


Hàn Mặc dùng ánh mắt khác thường nhìn thoáng qua Lục Trần, dù sao thì thần hỏa cũng được xem là một loại thần vật, ngay cả Thiên Tôn cũng gặp nhưng không thể cầu, hiện giờ tiểu bối này lại chiếm được một đóa thần hỏa, đây chính là đại cơ duyên khiếp trời, nói ra ngay cả hắn cũng hâm mộ không thôi.
Hàn Mặc hỏi: “Bản thân ngươi không rõ đã xảy ra chuyện gì sao.”
Lục Trần lắc đầu.
Hàn Mặc thành thật nói: “Có người trồng một hạt giống thần hỏa trong thức hải của ngươi, vừa mới mọc rễ nảy mầm, nở ra một đóa hoa sen màu đen, hiện giờ đóa thần hỏa này với nguyên thần của ngươi dung hợp thành một thể, hoàn toàn dùng cho bản thân ngươi.”
Nghe Hàn Mặc nói xong, Lục Trần ngây ra.
Có người trồng hạt giống thần hỏa trong thức hải của hắn, sao hắn lại không biết.
Hắn nhớ rõ cơ hội duy nhất có thể đoạt được thần hỏa là ở phía dưới Ma Long vực, nhưng Liễu Kình tiền bối lại mất tích vô duyên vô cớ.
Cho nên không ai có được thần hỏa.
Nhưng lại có được bản nguyên Thần Hỏa, bản nguyên thần hỏa hóa thành linh hỏa đối với hắn cũng không tồi.
Ai ngờ, bản thân không hiểu sao lại chiếm được hạt giống thần hỏa.
Bỗng nhiên Lục Trần nghĩ đến bản thân trở về Thánh địa Dao Trì, sau khi thăng cấp Nguyên Thần cảnh, từng phát hiện một hạt giống cắm rễ trong hồn hải của mình, hấp thu hồn lực.
Lúc ấy hắn đã hỏi Nhị sư phụ, Nhị sư phụ nói hắn không cần hoảng sợ, sau này sẽ biết.
Bất chợt, Lục Trần nhìn vào trong thức hải, quả nhiên không thấy hạt giống đó đâu nữa.
“Đây nhất định là kiệt tác của Nhị sư phụ!” Lục Trần khẽ thở một hơi, trong lòng thì thào tự nói.
Chỉ có năm sư phụ của mình mới có thể gieo hạt giống thần hỏa ở trong đầu mình một cách không ai hay biết.
Lục Trần tâm niệm vừa động, giơ tay lên một chiêu, chỉ thấy trong lòng bàn tay xuất hiện một đóa hỏa diễm màu đen.
Hỏa diễm màu đen phát ra nhiệt độ nóng rực khiến cho nhiệt độ không gian xung quanh tăng mạnh.
“Nhiệt độ cao hơn rất nhiều!” Lục Trần lẩm bẩm nói.
Hỏa diễm của bản nguyên thần hỏa không có nhiệt độ cao như vậy, đây có lẽ là thần hỏa.
Hàn Mặc nhìn ngọn lửa trong lòng bàn tay Lục Trần, mở miệng nói: “Đây chính là thần hỏa có thể thăng cấp không ngừng, là vật thể ngay cả Thiên Tôn đều muốn có, đóa thần hỏa này của ngươi vừa mới sinh ra nhưng đã đủ để thiêu chết Vương cảnh bình thường, một khi dính vào, đủ để thiêu đốt thân thể, nguyên thần, khiến người ta vạn kiếp bất phục.”
“Hơn nữa thần hỏa càng là khắc tinh của tộc Ma Bất Tử, tộc Ma Bất Tử sợ nhất chính là người nắm giữ thần hỏa.” Hàn Mặc bổ sung một câu.
Trong mắt Lục Trần hiện lên một tia dị sắc, nói: “Thần hỏa thăng cấp như thế nào.”
Hàn Mặc nói: “Thần hỏa có thể nuốt chửng vạn vật, tài nguyên, linh thạch, linh quả, đan dược… cần thiết để võ giả tu luyện có thể cắn nuốt để lớn mạnh, nhưng bổ dưỡng nhất vẫn là linh hỏa cùng với các loại hỏa diễm, thần hỏa với ngươi dung hợp thành một thể, cảnh giới ngươi tăng trưởng, thần hỏa cũng có thể tăng trưởng theo.”
“Thì ra là như thế!” Lục Trần gật đầu.
Hàn Mặc tiếp tục nói: “Thần hỏa có quá nhiều tác dụng kỳ diệu, không chỉ khiến tộc Ma Bất Tử sợ ngươi ba phần, mà còn có thể hóa giải lực lượng nguyền rủa.”
“Ngươi cũng biết nguyền rủa của Trớ Chú giới được công nhận là một trong những bản nguyên quỷ dị khó hóa giải nhất. Võ giả Thượng Giới thiên sợ nhất chính là chịu phải lực lượng nguyền rủa, nhưng có thần hỏa thì có thể dễ dàng hóa giải nguyền rủa.”
Bất chợt, Hàn Mặc cảnh cáo: “Nhưng hôm nay ngươi vừa mới đạt được thần hỏa, thực lực còn rất yếu, tuyệt đối không thể để lộ trước mặt cường giả, nếu không sẽ bị cướp đoạt, dù bị Thiên Tôn biết được cũng sẽ liều lĩnh đến cướp đoạt, thậm chí đoạt xá ngươi, chiếm cứ thân thể của ngươi.”
Hàn Mặc cũng rất hâm mộ đóa thần hỏa này của Lục Trần, nhưng lại không có tâm chiếm làm của riêng.
Hắn thấy tu vi Lục Trần yếu như vậy mà đã có người gieo hạt giống Thần Hỏa trong thức hải của hắn, mở đường cho hắn, tuyệt đối là có đại nhân vật âm thầm bảo vệ, với tu vi Thánh Vương cảnh của hắn không đủ nhìn, chi bằng nhắc nhở một chút, để kết thiện duyên.
Hắc Long yêu tôn nghe Hàn Mặc nói trong thức hải, bĩu môi nói: “Coi như ngươi tự biết mình, ta đường đường là sinh linh tiếp cận Thiên Tôn, bởi vì muốn đoạt xá tiểu tử này, kết quả bị nhốt trong Thế Tử trận, sau lưng tiểu tử này chính là đại nhân vật có Thiên Tôn cũng không trêu chọc được.”
Không phải sao, người ta tùy tiện cho hắn một viên đan dược, nguyên thần đã thăng cấp Thiên Tôn.
Nghĩ đến những gì xảy ra ở Ma Long vực, Hắc Long yêu tôn lại bắt đầu rớt nước mắt.
“Đặc biệt là ở trong này, ngươi không nên bại lộ thần hỏa, càng không nên bại lộ trước mặt tộc Ma Bất Tử!” Cuối cùng, Hàn Mặc tổng kết một câu.
“Ừm.”
Lục Trần gật đầu.
Hiện tại hắn quá yếu, nên không thể để lộ thứ tốt được.
“Ngươi tu luyện đi, ta đi đây!” Bóng dáng Hàn Mặc chợt lóe, rời khỏi nơi ở của Lục Trần.
Sau khi Hàn Mặc rời đi, Lục Trần tiếp tục tu luyện, nửa tháng sau, ngọc phù trong không gian của hắn đột nhiên chấn động, khiến Lục Trần bừng tỉnh.
Lục Trần lấy ngọc phù ra, một luồng thần niệm dung nhập vào bên trong, đạt được một câu truyền âm: “Bóp nát ngọc phù.”
“Bắt đầu nhanh như vậy sao?” Lục Trần lẩm bẩm nói: “Cũng được, đi gặp cái gọi là vùng đất phong ấn thôi.”
Nói xong, hắn lập tức bóp nát ngọc phù.
Bất chợt, ngọc phù bộc phát ra một luồng lực lượng vô hình bao bọc thân thể hắn, đột nhiên biến mất tại chỗ.
Trời đất quay cuồng, tinh hà đảo ngược.
Sau một khắc, Lục Trần xuất hiện trên không trung, một luồng quán tính rất lớn truyền đến, suýt chút nữa khiến hắn ngã xuống, cũng may kịp thời xoay chuyển thân thể, cứng rắn dừng lại trên không trung.
Xa xa có một quảng trường rất lớn, phía trước quảng trường có một tòa cung điện màu đen tản mát ra khí tức âm u lạnh lẽo.
Lục Trần bay tới quảng trường, phát hiện ngoại trừ hắn thì xung quanh còn có một đám thanh niên.
Chỉ là trên người đám thanh niên này phát ra ma khí, có lẽ là tộc Ma Bất Tử, đám thanh niên này có cảnh giới Nguyên Thần cảnh, có lẽ là đều là người tộc Ma Bất Tử bồi dưỡng để xông vào vùng đất phong ấn.
Lục Trần xuất hiện khiến cho ánh mắt bọn họ đều nhìn về phía hắn.
Có tò mò, có khinh thường, rất nhiều sắc thái khác nhau.
Đúng lúc này, trong không khí liên tiếp truyền ra những tiếng động, có người liên tục đi ra.
Mấy người tới đều có chút bất phàm, khí tức toát ra cực mạnh, vượt xa Nguyên Thần cảnh viên mãn, trong đám người thậm chí còn có mấy người Lục Trần quen biết.
Kim Chấn cấp Thánh Tử của Thánh triều Kim Dực; Hạ Xuân Thu, truyền nhân của Kiếm cốc; Quý Nhiên, Thánh tử của Thiên Kiếm phong.
Ngoại trừ ba người đó còn có bốn thanh niên xa lạ, có lẽ là nhân vật đỉnh cấp xuất sắc nhất của Hoàng triều nào đó, ngoài bốn người đó, mặt khác bên trong bốn người đó có một người cực kỳ lạnh lùng, ánh mắt lộ ra vẻ cao ngạo.
Kim Chấn và Hạ Xuân Thu nhìn thấy Lục Trần, đồng thời ngây ra, sau đó ánh mắt không tự nhiên, dịch chuyển tầm mắt.
Bởi vì bọn họ đều từng bại trong tay Lục Trần, bây giờ chạm mặt Lục Trần nên rất ngượng ngùng.
Lục Trần nhìn bọn họ một cái, không nói gì, sắc mặt bình thản cực kỳ.
“Tế đàn ở đâu?” Lục Trần tùy ý mở miệng.
Một đệ tử của tộc Ma Bất Tử trong số đó lạnh giọng nói: “Ngươi quan tâm nhiều làm gì, lát nữa có dặn dò gì, các ngươi cứ làm theo là được.”
Người của tộc Ma Bất Tử đều rất kiêu ngạo, mắt nhìn rất cao, vốn không xem đám thiên tài đến từ ngoại giới ra gì, bọn họ cảm thấy dựa vào thực lực của mình có thể phá được vùng đất phong ấn.
Hơn nữa trong lòng bọn họ, đám người ngoại giới tiến vào chỉ là tù binh của bọn họ mà thôi.
Làm nhiều, nói ít.
“Cứ đợi là được!”
Một đám thanh niên mặc áo đen đi qua, nhìn Lục Trần một cái, nói với giọng điệu bình thản.
Lục Trần nhún vai, không nói gì.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất