Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 473: Tu giả Vu Thể giới

Chương 473: Tu giả Vu Thể giới


Lục Trần cảm thấy tạm thời để đám người của tộc Ma Bất Tử hống hách một lúc, bởi vì hắn đã nắm rõ quy tắc của nơi này.
Bên trong tổng cộng có bốn phương thế lực, người của tộc Ma Bất Tử, Vu Thể giới, mấy con yêu thú Thánh Vương, ngoài ra còn có bách tính của Thần Phong cổ quốc.
Bọn họ bị lưu đày quá lâu nên nhân vật cấp bậc trung hạ chết già từng đống, cũng may tộc nhân sau khi sinh sôi nảy nở không ảnh hưởng nguyền rủa, nếu không sẽ bị diệt sạch.
Lại nói, cho dù là phương nhân vật nào thì cũng muốn tự do, cũng muốn phá vỡ tế đàn nguyền rủa để ra ngoài.
Bọn họ có dục vọng mãnh liệt với việc được ra ngoài.
Đám người Lục Trần tiến vào, tạm thời không biểu hiện ra điểm có tác dụng, một khi biểu hiện ra giá trị hữu dụng thì sẽ có tư cách địa vị ngang hàng với nhân vật cao tầng bên trong.
Cho nên Lục Trần biểu hiện rất khiêm tốn, không chấp nhặt với bọn họ.
“Quý Nhiên, người khác đâu?” Lục Trần truyền âm cho Quý Nhiên, đệ tử của Thiên Kiếm phong.
“Ngươi là Lục Trần!” Quý Nhiên nghe thấy âm thanh quen thuộc, đồng tử lập tức co rụt lại.
Lúc Lục Trần ở Kiếm Đế cung, bình thường đều ở ngọn núi chính, cũng chính là Thiên Kiếm phong, bởi vì sư phụ của phong chủ Thiên Kiếm phong là cung chủ của Kiếm Đế cung.
Lục Trần và Quý Nhiên đã từng gặp mặt nên rất quen thuộc giọng nói của Lục Trần.
“Ừm!” Lục Trần đáp lại một tiếng.
Ánh mắt Quý Nhiên quỷ dị nhìn Lục Trần, Kiếm Tam công tử vốn là do Lục Trần dịch dung, khó trách lại đột nhiên xuất hiện một Kiếm Tam công tử, hắn còn cho rằng Kiếm Đế cung lại sinh ra một cường giả thanh niên nữa.
Quý Nhiên thu lại tâm trạng, đáp một câu: “Ta suất lĩnh đệ tử của Thiên Kiếm phong lịch luyện ở một dãy núi, kết quả một người tự xưng là sứ giả đến tìm ta, dùng tính mạng của đệ tử Thiên Kiếm phong để áp chế, muốn ta làm việc cho bọn họ, sau đó mơ hồ bị dẫn đến nơi này.”
“Ngươi có biết xảy ra chuyện gì không?” Quý Nhiên nói xong, hỏi ngược lại một câu.
Lục Trần nói: “Chúng ta bị người của Tứ Thánh sơn tính kế, người bên trong này bị phong ấn, không ra ngoài được, cần đám người ngoài chúng ta đến trợ giúp, cẩn thận một chút, người bên trong rất cường thế, có tồn tại vượt qua Thánh Vương.”
Quý Nhiên nghe vậy, sắc mặt lạnh xuống, đáp lại: “Sao người của Tứ Thánh sơn dám…”
Sở dĩ sắc mặt Quý Nhiên lạnh xuống là bởi vì đệ tử Thiên Kiếm phong bị người gọi là sứ giả diệt hơn một trăm người.
Sau đó lấy số người còn lại để áp chế, nên hắn không thể không nghe theo.
Tứ Thánh sơn chỉ được xem là thế lực nhất lưu ở Thanh vực, có Thánh Vương tọa trấn hay không còn chưa rõ, nhưng lần này có mười mấy thế lực đứng đầu, mấy mươi thế lực nhất lưu, thế lực tam lưu còn lại đều là cấp bậc Hoàng triều đến.
Sao người của Tứ Thánh sớn dám một lúc chơi nhiều thế lực như vậy.
Lẽ nào không sợ bị diệt môn sao.
Lục Trần nhún vai, nói: “Tóm lại lần này đừng mơ mộng bảo vật gì cả, nên nghĩ làm sao để sống sót ra ngoài đi.”
Quý Nhiên nói: “Rốt cuộc vùng đất phong ấn là thứ gì, lại cần chúng ta đến giúp bọn họ phá giải.”
Lục Trần nói: “Lát nữa ngươi sẽ biết.”
Quý Nhiên không hỏi nữa, không biết tại sao, lúc biết được Kiếm Tam công tử chính là Lục Trần, bỗng nhiên hắn thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Với sự tích lưu truyền ở Thanh vực của Lục Trần, đều là người khác chịu thiệt, mà hắn thì lại không.
Đi theo Lục Trần có lẽ sẽ không có vấn đề gì lớn.
Cứ như vậy, Lục Trần và mấy người ở quảng trường đợi khoảng thời gian một nén hương, một đội nhân mã tiến vào từ bên ngoài.
Đội nhân mã này có hơn mười người, có người thân thể cường tráng, làn da màu đồng, hấp dẫn sự chú ý của người ở đây.
Trên người mỗi một người đều tản ra khí tức cuồng dã, có loại cảm giác như người hoang dã.
“Vu!”
Lục Trần nhìn đám người này, ánh mắt lóe lên.
Hắn cảm nhận được một luồng khí huyết cuồn cuộn trên người đám người này, rõ ràng là một đám thanh niên nhưng lại giống như từng ngọn núi nhỏ đứng sừng sững ở trước mặt, cho người ta luồng áp lực khó hình dung.
Vu tộc của Vu Thể giới khác với phần lớn võ giả dùng linh lực làm ranh giới tu hành, bọn họ chỉ hấp thu chút ít linh khí, thời gian khác đều dựa vào ngoại lực tấn công thân thể để thân thể cứng rắn hơn vũ khí.
Thế chất này được xưng là vu thể, còn hơn huyết mạch của tộc Ma Bất Tử.
Bởi vì Vu Thể giới có bí pháp tu luyện thân thể không truyền ra ngoài.
Thân thể tu giả của Vu Thể giới rất cường hãn, am hiểu cận chiến, đối với kẻ địch đều là dùng man lực mạnh mẽ để phá.
Vu thể của bọn họ mạnh mẽ vô cùng, khí huyết mênh mông, có thể thúc giục huyết khí trong cơ thể để tăng cường sức chiến đấu.
Không chỉ có thế, hơn nữa còn có sức miễn dịch nhất định với vật lý và pháp lực công kích.
Một nhóm hơn mười người chậm rãi bước qua khiến đám người Lục Trần cảm nhận được một luồng áp lực đáng sợ, rõ ràng ai nấy đều là con người nhưng cảm giác cho người ta lại giống như một đám dã thú đang đi qua.
Nghe Hàn Mặc thánh vương nói, ban đầu bộc phát đại chiến, một Đại vu tay cầm bạch cốt bổng đã đánh tàn ba bốn Thiên Tôn bên phía Thần sư không gian, cực kỳ hung tàn.
Cảnh giới của người Vu tộc giống như võ giả, có thể cảm nhận được, tu hành đến Thiên Tôn thì được xưng là Đại vu, mà trên Đại vu còn có Tổ Vu.
“Có mấy thanh niên ngoại giới đến!” Một nhóm tu giả Vu Thể giới đi qua, ánh mắt nhìn về phía đám người Lục Trần mang theo sự khinh thường.
Đám tu giả Vu Thể giới này đều là Nguyên Thần cảnh, không ai vượt qua Vương cảnh, là thế hệ thanh niên của Vu Thể giới trong bí cảnh.
“Nào, để ta xem thực lực của người ngoại giới nào!”
Một thanh niên Vu Thể giới đi qua, nhìn Kim Chấn mở miệng nói, sau khi nói xong thì đánh một quyền về phía Kim Chấn.
Lúc ra quyền, khí huyết cuồn cuộn trong cơ thể được điều động, đánh ra một quyền, lực lượng sôi trào, thực lực tiếp cận Vương cảnh.
Kim Chấn cảm nhận được một luồng lực lượng mãnh liệt vô cùng, sắc mặt thay đổi, quanh thân tản ra kim sắc sáng lạn, hình thành một vòng sáng bao trùm toàn thân hắn.
Kim Chấn được kim quang phụ trợ giống như hoàng kim chiến thần, tản ra hào quang thần thánh.
Thanh niên Vu Thể giới vốn không có chiêu thức hoa lệ gì, chỉ một quyền bình thường đánh đến.
Sau đó, một quyền đánh lên trên màn sáng kim sắc.
Răng rắc!
Màn sáng kim sắc như đậu phụ yếu ớt, trực tiếp tiêu tán.
Mà Kim Chấn cũng bị lực lượng một quyền đánh cho bay ra, hộc máu bay ra mấy trăm mét.
Cảnh này khiến người đến từ bên ngoài kinh ngạc, còn ánh mắt của người của tộc Ma Bất Tử lại rất bình tĩnh, dù sao thì bọn họ với người của Vu Thể giới kết giao cũng không phải ngày một ngày hai.
Lục Trần còn ổn, bởi vì Kim Chấn chỉ có thể bị đùa giỡn trong tay hắn.
Nhưng cảnh này khiến mấy thanh niên đỉnh cấp đến từ Hoàng triều bên cạnh hoàn toàn không thể chấp nhận.
Kim Chấn đến từ Thánh triều, có chiến lực cấp Thánh Tử, đặc biệt là lực phòng ngự vô song, công pháp võ học gia truyền, nhưng hiện tại lại bị một quyền của người ta đánh bay, chỉ là một quyền đơn giản, động tác không chút màu mè.
Ngoài xa, một luồng kim quang bay qua, đao mang kim sắc này phun ra hàn khí, giây tiếp theo, thanh niên Vu Thể giới ra tay trước lập tức bị đao mang kim sắc bao phủ.
Người đến từ bên ngoài nhìn thấy cảnh này, trong lòng thầm mong chờ, Kim Chấn thái tử có thể đả thương đối phương.
Nhưng lại khiến bọn họ thất vọng.
Nơi được kim quang bao phủ truyền đến âm thanh giận dữ, chỉ thấy một mảng sáng màu vàng kim bị chấn nát, hóa thành gợn sóng rồi biến mất.
Thanh niên Vu Thể giới hoàn toàn không tổn thất gì đứng tại chỗ, không hề bị sao.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất