Bị Dạy Dỗ Thành Thánh

Chương 92: Điều kiện hèn hạ

Chương 92: Điều kiện hèn hạ


“Đường Tĩnh, ngươi vẫn không biết liêm sĩ như vậy.” Cách đó không xa, Tề Ngọc hừ lạnh một tiếng.
Nàng và Đường Tĩnh sống chết đối nghịch, vô cùng không ưa thái độ lả lơi quyến rũ của Đường Tĩnh, không biết có bao nhiêu sư đệ đã vì như thế mà mềm lòng, bị lựa gạt vô số tài nguyên tu luyện, cho nên khi nàng thấy Đường Tĩnh cám dỗ sư đệ đầu nổ, muốn lừa gạt lấy đan dược, nàng liền lập tức lên tiếng giễu cợt.
Một ít đệ tử xung quanh ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm cặp chân dài của Đường Tĩnh, cái vị sư tỷ gợi cảm này rất biết cách quyến rũ người khác. Rất nhiều người đều từng chịu thiệt, nhưng bọn họ đều cam tâm tình nguyện thua thiệt.
“Ha ha ha. Tề Ngọc, chớ có làm ra dáng vẻ thanh cao.” Đường Tĩnh bỉu môi, sau đó quay đầu nhìn Lục Trần, mắt to nháy nháy, phóng điện với Lục Trần, cười tự nhiên nói: “Sư đệ, dáng vẻ ngươi thật đẹp, anh tuấn tiêu sái, có thể cho tỷ tỷ Phá Vương đan không?”
“Không thể.” Lúc Trần lắc đầu, một chút cũng không ăn dáng vẻ này.
“Tại sao?”
Giọng Đường Tĩnh hơi chậm lại, vốn tưởng rằng khi mình khen người sư đệ này một phen và cả ánh mắt mị hoặc, nhất định có thể mê luyến sư đệ đầu nổ huyết khí phương cương này đến choáng váng đầu óc, ngoan ngoãn đưa đan dược cho nàng, nhưng không nghĩ đến sư đệ đầu nổ không chút bất vi sở động.
Tề Ngọc thấy Đường Tĩnh quê, khóe miệng giương lên một nụ cười khẽ.
“Ta biết ta đẹp trai nhất, các vị sư tỷ mới vừa khen ta rồi.” Lục Trần móc móc lỗ tai, nói: “Những từ ngữ ca ngợi thế này, lỗ tai ta nghe đến mọc kén luôn rồi, như vậy đi, đổi điều kiện.”
Đường Tĩnh cười híp mắt hỏi: “Sư đệ, phải làm sao ngươi mới đưa đan dược cho tỷ tỷ?”
Lục Trần nói: “Được rồi, chỉ cần sư tỷ hôn ta một cái, đan được sẽ là của sư tỷ.”
Lời vừa nói ra, xung quanh kinh ngạc.
Khóe miệng mỉm cười của Đường Tĩnh cứng ngắc, không tự chủ co quắp mấy cái, một số nam đệ tử xung quanh trợn mắt há hốc mồm, tên súc sinh này cực kỳ quá đáng, còn muốn Đường Tĩnh hôn hắn, chẳng qua nói ra thì môi Đường Tĩnh đỏ mọng căn tràn mê người, không biết khiến bao nhiêu nam đệ tử thương nhớ không thôi.
Hy vọng được hôn lên một cái.
Nhưng đến nay chưa ai thành công.
“Mẹ nó, tiểu tử, ngươi dám đưa ra loai yêu cầu này, có tiên lão tử đánh ngươi không.” Bên cạnh, một đại hán đen nhánh khôi ngô, ánh mắt trợn to như ăn thịt người nhìn Lục Trần.
Hắn là người theo đuổi của Đường Tĩnh, làm sao có thể trơ mắt nhìn nữ nhân mình yêu thích hôn nam tử khác.
“Chuyện này liên quan cái rắm gì đến ngươi?” Lục Trần trợn mắt nhìn người phía sau một cái, sau đó quay đầu nhìn Đường Tĩnh, cười híp mắt nói: “Sư tỷ, cân nhắc đến đâu rồi.”
“Sư đệ, có thể đổi điều kiện khác không?” Đường Tĩnh cố nặn ra một nụ cười gượng gạo.
“Vậy ta hôn ngươi một cái cũng được, chẳng qua con người ta có hơi ngượng ngùng, rất ít khi chủ động.” Lục Trần bày ra khuôn mặt đầy vẻ ngượng ngùng, sau đó dứt khoát nói: “Nếu sư tỷ đồng ý với ta, ta sẽ liều một phen vậy.”
Đường Tĩnh: “…”
Người xung quanh hóa đá.
Mẹ nó, ngươi mà còn ngượng ngùng, ngươi ngượng ngùng mà còn có thể đề xuất ra loại điều kiện bỉ ổi như vậy, lão tử nếu tin tưởng ngươi, thì mới lạ. Mọi người không ngừng châm biếm trong lòng.
“Sư tỷ, Phá Vương đan có độ thuần khiết tám phần đấy nhé, Thánh địa Dao Trì cũng không có Phá Vương đan có độ tinh thuần như vậy đâu, ngươi suy nghĩ kỹ chút nha.” Lục Trần bên cạnh liên tục tẩy não.
“Đừng đồng ý mà.”
Các nam đệ tử xung quanh kêu gào trong lòng, bọn họ không muốn nhìn thấy cảnh tượng đó, đặc biệt là người theo đuổi Đường Tĩnh.
Đường Tĩnh hít một hơi thật sâu, khuôn mặt xinh đẹp hơi trầm tư, thật sự giống như nàng đang lưỡng lự, qua mấy giây mới thản nhiên cười một tiếng nói: “Được thôi, dáng vẻ sư đệ trắng trắng mềm mềm, tỷ tỷ từ lâu đã muốn hôn một cái rồi.”
Đường Tĩnh vừa nói ra lời này, tiếng kêu rên vang lên khắp nơi, vô số luồng ánh mắt căm phẫn trợn mắt nhìn Lục Trần.
Trong những ánh mắt này không chỉ có tức giận mà còn xen lẫn hâm mộ và đố kỵ.
Có thể được đại mỹ nữ như Đường Tĩnh hôn một cái, ít sống thêm một năm cũng cam lòng.
Đường Tĩnh nói xong thật sự chu miệng lên, thân thể nghiêng về trước, chuẩn bị hôn lên má Lục Trần.
“Chờ một chút.”
Ngay tại lúc đôi môi đỏ mọng của Đường Tĩnh chỉ còn cách gò má Lục Trần có mấy cm, Lục Trần đúng lúc cắt ngang Đường Tĩnh.
“Sao thế?”
Đường Tĩnh có hơi nhụt chí, bởi vì nàng vất vả lắm mới hạ quyết tâm, thiếu chút nữa là thất bại trong gang tắc.
“Nụ hôn đầu của ngươi sao? Tiểu đệ thuần khiết giống như tờ giấy trắng nên chỉ thích nụ hôn đầu của tiểu tỷ tỷ thôi, hôn người khác rồi thì thôi đi.” Lục Trần mở miệng nói.
Người xung quanh cạn lời, sư đệ đầu nổ này còn thật sự có loại sạch sẽ khác loại này, còn phải là nụ hôn đầu của tiểu tỷ tỷ mới có thể đáp ứng yêu cầu của hắn.
Nhưng bọn họ cũng tò mò nhìn Đường Tĩnh, mong đợi câu trả lời của Đường Tĩnh.
Bởi vì theo bọn họ được biết, mặc dù Đường Tĩnh thích cám dỗ sư đệ, nhưng lại lúc gần lúc xa, lấy được rất nhiều tài nguyên tu luyện, nhưng mà hình như chưa từng có nam đệ tử nào chiếm được lợi từ trên người Đường Tĩnh cả.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất