Chương 1
"Linh thú bạn đời của các con đã giáng thế, bây giờ hãy đứng vào vị trí đài sen của mình để chuẩn bị kết khế ước."
Giọng nói quen thuộc của chưởng môn sư bá vang lên bên tai, ta chợt nhận ra mình đã được trùng sinh.
Các sư huynh, sư tỷ xung quanh nhìn ta đầy ngưỡng mộ: "Tiểu sư muội thật có phúc, linh thú của muội lại là hắc giao hiếm có, sau này rất có thể sẽ hóa rồng đấy."
Chưa kịp để ta lên tiếng, đại sư tỷ Liễu Phiêu Phiêu đã đá ta một cái, cướp lấy quả trứng hắc giao vào lòng.
Mọi người trong môn phái đều sững sờ: "Đại sư tỷ, sao tỷ không đi kết khế với linh thú của mình mà lại cướp của tiểu sư muội?"
Có người thẳng thắn nói: "Chẳng phải vì nhập môn đã nhiều năm mà linh thú của tỷ mãi không giáng thế sao? Giờ nó giáng thế thì lại là một quả trứng rắn nước tư chất tệ nhất, nên tỷ ghen tị chứ gì."
Liễu Phiêu Phiêu đáp lại đầy vẻ hiển nhiên: "Tiểu sư muội mới tới được mấy ngày, có xứng đáng có một linh thú tốt như hắc giao không? Vừa nãy ta đứng nhầm vị trí, đài sen này là của ta, quả trứng hắc giao này cũng là của ta!"
Ngự Thú Tông là một trong những môn phái Đạo gia đặc biệt nhất. Đệ tử từ ngày nhập môn có thể chọn một đài sen của riêng mình. Về sau, linh thú được ấp từ đài sen đó sẽ trở thành linh thú bạn đời. Linh thú và chủ nhân có tu vi tương trợ lẫn nhau. Chúng không chỉ có thể hóa thành hình người, mà còn là người bạn trung thành nhất, thậm chí là bạn đời song tu để theo đuổi đại đạo. Sở hữu một linh thú chất lượng cao thì khả năng phi thăng về sau cũng lớn hơn.
Liễu Phiêu Phiêu là đại đệ tử của chưởng môn sư bá, mà chưởng môn sư bá xưa nay là người công tư phân minh, chỉ cần nghĩ kỹ một chút là biết chuyện gì đang xảy ra. Sắc mặt ông sa sầm, trách mắng: "Đủ rồi, đài sen của mỗi người ta đều nhận ra. Trứng hắc giao này không phải được ấp từ đài sen của con, dù con có cướp đi thì nó cũng sẽ không nhận chủ. Mau trả lại cho tiểu sư muội đi."
Liễu Phiêu Phiêu bĩu môi: "Điều đó chưa chắc đâu."
Thấy chưởng môn sư bá sắp nổi giận, nàng nhanh chóng rạch tay mình, để máu chảy lên quả trứng hắc giao.
Ngay lập tức, máu của nàng hòa vào trong trứng. Kèm theo tiếng vỏ trứng vỡ, một con hắc giao bay lên không trung. Khi hạ xuống đất, nó đã biến thành một thanh niên mặc áo đen, mày kiếm, mắt sáng.
Hắn không thèm nhìn ta lấy một cái, nhẹ nhàng đỡ tay Liễu Phiêu Phiêu, dịu dàng gọi: "Hắc giao Thẩm Nhượng, ra mắt chủ nhân."
Liễu Phiêu Phiêu đắc ý hất cằm về phía ta: "Thẩm Nhượng, nói to cho bọn họ nghe, chủ nhân của ngươi là ai? Nếu có ai muốn cướp ngươi đi khỏi ta, ngươi sẽ làm gì?"
Thẩm Nhượng nhìn ta bằng ánh mắt lạnh lùng, dõng dạc nói từng chữ: "Chủ nhân của ta là Liễu Phiêu Phiêu. Nếu có kẻ muốn chia rẽ ta và chủ nhân, ta sẽ giết kẻ đó!"
Ta mỉm cười vỗ tay: "Đúng là một con hắc giao trung thành. Xem ra ta và sư tỷ đã đứng nhầm vị trí rồi. Vậy thì quả trứng rắn nước kia thuộc về ta, sư tỷ không có ý kiến gì chứ?"
Liễu Phiêu Phiêu khinh thường nói: "Đồ bỏ đi thì đi với đồ bỏ đi. Sư tỷ ta đương nhiên không có ý kiến."
Khi ta ôm quả trứng rắn nước rời đi, vẫn nghe thấy tiếng Liễu Phiêu Phiêu và Thẩm Nhượng ở phía sau chế nhạo.