Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1252: Nắm chắc phương hướng tạo nên xu thế mạnh mẽ

Hào Nhất Phong sờ lên đầu, lão chợt khẽ nói:

- Hai đồng chí này là rất tốt, hơn nữa công tác hai năm qua đã biết rõ tròn méo. Vấn đề là phương diện tiến vào thường ủy tỉnh ủy căn bản làm cho người ta cảm thấy khó thể phân định, khó thể nói là lấy hay bỏ.

Lữ Tiến Binh nghe lời nói của Hào Nhất Phong mà không nói tiếp, hắn dù đã có lựa chọn một trong hai nhân tuyển của mình, thế nhưng hắn căn bản không thể bày tỏ thái độ trước mặt bí thư Nhất Phong cho được.

Nhưng Hào Nhất Phong cũng không buông tha cho Lữ Tiến Binh, lão cầm bật lửa đốt thuốc hít một hơi, sau đó nói:

- Cho dù khó lựa chọ thì chúng ta vẫn phải chọn ra một trong số hai vị đồng chí này. Trưởng phòng Tiến Binh, anh cảm thấy lựa chọn ai thì tốt nhất?

- Dựa theo tinh thần văn kiện của thượng cấp thì phải chọn ra người ưu tú nhất.

Lữ Tiến Binh trả lời không chút do dự, nói năng cực kỳ khí phách, thế nhưng câu trả lời lại căn bản là không quá rõ ràng.

Hào Nhất Phong cười cười, tâm tình muốn tham khảo Lữ Tiến Binh đã biến mất không còn chút nào, thế nên cũng không tiếp tục truy vấn. Hắn biết rõ dù là mình nói thế nào cũng vô dụng, trưởng phòng Lữ Tiến Binh sẽ căn bản không bao giờ biểu hiện thái độ của mình. Nếu một khi có quyết định mở hội nghị thường ủy, như vậy đối phương mới chịu để lộ thái độ.

Không phải là người của mình, căn bản là không dễ sử dụng.

Hào Nhất Phong đã sớm có ý nghĩ chuyển dời vị trí của Lữ Tiến Binh, bây giờ đối thoại với Lữ Tiến Binh một phen, càng cảm thấy ý nghĩ này cực kỳ bức thiết, càng mạnh mẽ. Lão cười cười nói với Lữ Tiến Binh:

- Vậy thì chúng ta nghiêm khắc chứng thực tinh thần văn kiện của lãnh đạo, đợi đến khi mở hội nghị thường ủy thì trưng cầu ý kiến các đồng chí khác.

Sau khi nói về vài sự kiện khác, Lữ Tiến Binh rời khỏi phòng làm việc của bí thư Hào Nhất Phong. Hào Nhất Phong nhìn văn kiện mà Lữ Tiến Binh để lại, thế là trong đầu liên tục lóe lên nhiều ý nghĩ.

Trưởng ban Dương còn chưa có chỉ thị gì với sự kiện này, chính mình nên xử lý hai người bọn họ ra sao?

- Cốc cốc cốc!

Tiếng gõ cửa vang lên, Hào Nhất Phong thu lại những ý nghĩ trong lòng, lúc này mới trầm giọng nói:

- Vào đi.

Người đi vào là thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy Quan Vĩnh Hạ, lúc này trên mặt thư ký trưởng Quan có chút hưng phấn. Sau khi đi vào trong phòng làm việc của bí thư Nhất Phong, hắn không nhịn được dùng giọng hưng phấn nói:

- Bí thư Nhất Phong, có một tin tức tốt.

Hào Nhất Phong nhìn vẻ mặt của Quan Vĩnh Hạ mà chợt sững sờ. Lão biết rõ tính cách của Quan Vĩnh Hạ, nếu đối phương vui vẻ như vậy, tin tức sẽ không phải quá đơn giản.

- Là việc gì?

Hào Nhất Phong áp chế cảm giác xúc động của mình, sau đó trầm giọng nói.

- Bí thư Nhất Phong, ngài xem đây là cái gì?

Quan Vĩnh Hạ nói rồi đặt một phần văn kiện mới được in ra lên bàn làm việc của Hào Nhất Phong.

Vẻ mặt Hào Nhất Phong liên tục biến đổi, lão lật qua lật lại văn kiện, tốc độ thật sự rất nhanh. Quan Vĩnh Hạ luôn quan sát vẻ mặt của bí thư Nhất Phong, khi thấy bí thư cực kỳ chú tâm thì cảm thấy lần này mình xem như thành công. Dù Vương Tử Quân và Nguyễn Chấn Nhạc căn bản không phải là nhân tuyển tốt và đặc biệt không phải là người của Hào Nhất Phong, nhưng nếu so với Vương Tử Quân, Hào Nhất Phong vẫn có chút hảo cảm với Nguyễn Chấn Nhạc.

Dù sao Vương Tử Quân cũng là người liên tục khiêu chiến với uy quyền của bí thư Hào Nhất Phong trong tỉnh Sơn Nam, cũng là vì Vương Tử Quân mà đám thường ủy vốn vây quanh bí thư Nhất Phong đã mất đoàn kết chia ra làm ba phần. Dù Hào Nhất Phong là người có lòng dạ rộng lớn thì cũng làm sao có thể tha thứ cho một hạng người kiêu ngạo không tuân theo chỉ thị như vậy được?

Nếu như tất cả là sự thật, như vậy sẽ là một tình huống rút củ cải kéo theo cả bùn đất với Vương Tử Quân, xem như gặp tai ương ngay tại vị trí bí thư thị ủy.

- Vĩnh Hạ, thứ này lấy ở đâu ra?

Hào Nhất Phong trầm ngâm giây lát rồi mới trầm giọng hỏi Quan Vĩnh Hạ.

Quan Vĩnh Hạ bây giờ cũng nghĩ đến thái độ của bí thư Hào Nhất Phong với sự việc này, hắn chợt không kịp phản ứng. Nhưng hắn là người đi theo bí thư Hào Nhất Phong nhiều năm, hắn chỉ ngây người rồi trầm giọng nói:

- Bí thư Nhất Phong, chính là các đồng chí văn phòng tỉnh ủy lấy được từ trên inte.

- Những lời kia căn bản là bình luận trên inte, tôi đã xem xết qua, chúng rất bất lợi cho hình tượng của tỉnh Sơn Nam. Vì sợ công tác của lãnh đạo tỉnh ủy sẽ rơi vào thế bị động, thế cho nên tôi mới cho người in ra và đưa đến đây.

Quan Vĩnh Hạ trả lời làm cho Hào Nhất Phong cực kỳ hài lòng, tuy là hoạt động không hay nhưng có ý toàn cục, những câu nói đầy ý nghĩa của Quan Vĩnh Hạ thật sự là rất tuyệt. Hào Nhất Phong cười nói với Quan Vĩnh Hạ:

- Vĩnh Hạ, tính mẫn cảm chính trị của anh rất mạnh, thứ này rất tốt.

Quan Vĩnh Hạ vốn tưởng rằng Hào Nhất Phong sẽ có sắp xếp cho mình, nhưng sau khi nói một câu thì căn bản không nói gì thêm.

Quan Vĩnh Hạ nhìn gương mặt tiếp tục trở nên âm trầm của bí thư Hào Nhất Phong, hắn vốn có lời để nói nhưng lại chỉ có thể thầm nuốt xuống bụng. Kinh nghiệm nhiều năm nói cho hắn biết, lúc này bí thư Nhất Phong giống như đang chuẩn bị cho ra một hành động lớn gì đó.

- Thanh niên bây giờ ra tay thật sự vừa hung ác vừa chuẩn, căn bản là không đổ máu không chịu bỏ qua.

Hai phút sau Hào Nhất Phong ngẩng đầu lên, lão dùng giọng có vài phần cảm khái, cũng giống như đang nói với Quan Vĩnh Hạ.

Quan Vĩnh Hạ hiểu thanh niên bây giờ trong lời nói của bí thư Hào Nhất Phong là ai. Thật ra sau khi nhìn xu thế mạnh mẽ trên inte, khi thấy quần chúng nhân dân kích động vì tham quam, Quan Vĩnh Hạ đã nghĩ đến một người, chính là viên cán bộ lãnh đạo trẻ tuổi của thành phố Đông Bộ. Người đứng phía sau đâm cho Vương Tử Quân một đao trí mạng chỉ có thể là Nguyễn Chấn Nhạc mà thôi.

Quan Vĩnh Hạ thầm nghĩ, biết đâu không phải chỉ là đối với Vương Tử Quân, dù là bất kỳ kẻ nào đối mặt với tình huống hủy diệt như vậy cũng cảm thấy cực kỳ kinh hồn sợ hãi.

Quan Vĩnh Hạ cũng rất tán thành những lời cảm khái của bí thư Hào Nhất Phong, một đao chém xuống sẽ thấy máu. Lần này Nguyễn Chấn Nhạc công kích Vương Tử Quân không chỉ muốn giành vị trí, còn muốn trực tiếp đánh cho Vương Tử Quân rơi vào chín tầng địa ngục.

- Bí thư Hào, chúng ta không phải...

Quan Vĩnh Hạ cũng không nói hết lời, hắn tin Hào Nhất Phong sẽ hiểu ý của mình.

Hào Nhất Phong khoát tay áo nói:

- Chờ chút.

"Chờ chút?"

Quan Vĩnh Hạ nhìn vẻ mặt càng thêm nghiên túc của Hào Nhất Phong, lại nhìn bộ dạng trầm ngâm không nói của Hào Nhất Phong, hắn đã hiểu tâm ý của Hào Nhất Phong.

- Bất cứ chuyện gì cũng phải làm theo quy củ.

Hào Nhất Phong nói xong những lời này thì ném tờ giấy trong tay xuống đống văn kiện trước mặt.

"Làm theo quy củ?"

Quan Vĩnh Hạ nghe bốn chữ được nói ra từ miệng lãnh đạo, càng nghĩ càng thấy có hương vị. Lúc này Hào Nhất Phong tuy rất muốn trực tiếp nắm bắt Vương Tử Quân, thế nhưng sau lưng Vương Tử Quân có người trợ giúp, vì thế nên áp dụng phương án lấy tĩnh chế động, cứ dựa theo quy củ. Như vậy chẳng những đạt được mục đích, thậm chí còn làm cho chính mình không bị dính bùn.

- Bí thư Hào, tôi biết nên làm gì.

Quan Vĩnh Hạ rời khỏi phòng làm việc của bí thư Hào Nhất Phong, giống như chưa từng có sự việc gì phát sinh, nhưng khi hắn đi lại, cả tòa nhà văn phòng tỉnh ủy giống như được bao bọc trong bầu không khí đặc biệt.

Hào Nhất Phong chậm rãi thưởng thức ly trà ngon. Vừa rồi lão còn cảm thấy lao lực quá độ, bây giờ báo cáo của Quan Vĩnh Hạ làm cho lão sinh ra hy vọng, thầm nghĩ cứ để cho đám người kia quấn lấy nhau thôi.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất