Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1877: Măng chua da dày (2)

- Như vậy mới tốt chứ! Trương Hiểu Phỉ nhanh chóng nở nụ cười, Trương Đại Vĩ nhìn và cảm thấy như bầu trời đầy mây chợt xuất hiện ánh nắng chói chang làm cho tâm tình của mình trở nên tốt đẹp hơn. Hai người yêu đi ra đường ăn một bữa cơm ngon, vô tình đều cảm thấy ngọt ngào tốt đẹp.

Trương Đại Vĩ thanh toán tiền cơm, sau đó cả hai cùng nhau đi ra công viên hóng mát. Sau khi ngồi xuống bên dưới một cành liễu, Trương Hiểu Phỉ bắt đầu quy hoạch cho tương lai sau này của hai người. Khi nàng đang nói cực kỳ vui vẻ thì chợt nghe Trương Đại Vĩ dùng giọng lo lắng nói: - Nếu như Trần Tử Khải thật sự đậu thì phải làm sao bây giờ?

- Hắn ta mà thi đậu sao? Anh không cần quan tâm, hắn khó thể nào vượt qua kỳ thi này được. Trương Hiểu Phỉ nở nụ cười duyên dáng, lại dùng giọng khinh thường nói.

Trương Đại Vĩ cũng không quan tâm đến câu nói giễu cợt của bạn gái, nhưng hắn vẫn có chút lo lắng: - Nếu như hắn thật sự đậu thì sao?

- Không bao giờ, trưởng phòng Vương luôn nói rằng cuộc thi này yêu cầu công khai công chính, như thế nào hắn sẽ thi đậu được? Trương Hiểu Phỉ vung tay lên dùng giọng tự tin nói.

- Anh đang nói đến chuyện nếu như. Trương Đại Vĩ vẫn có chút mất tự tin, hắn dùng giọng lo lắng nói.

- Không có nếu như gì cả, nếu thật sự có chuyện như vậy, em sẽ đi tố cáo hắn ta. Trương Hiểu Phỉ nói đến phương diện tố cáo thì vung vẫy bàn tay của mình, bộ dạng cực kỳ phấn đấu.

Mây đen bao phủ làm cho trương hiểu phỉ Đông Hồng có vài phần âm u buồn bực. Lúc trong trong phòng họp số bốn của văn phòng tỉnh ủy, có vài người đàn ông không chịu được bầu không khí đè nén bên trong phòng, thế là đi ra ngoài hút thuốc.

Vài người đàn ông này nhìn qua có vẻ khác nhau, thế nhưng thói quen nhiều năm lại làm cho người ta nhìn qua và cảm thấy không bình thường. Bọn họ chia thuốc cho nhau, trong vẻ nhiệt tình còn có vài phần kiêu ngạo.

- Anh Lý, nghe nói thành phố các anh bị phê bình, hơn nữa bị phê bình khá nặng. Lật Hiển Tinh đã được điều động đến làm trưởng phòng tổ chức thành phố Lâm Hồ, hắn cười tủm tỉm nói với trưởng phòng tổ chức thành phố Ô Phổ là Lý Hiển Đạo ở bên cạnh.

Lý Hiển Đạo vốn là một vị trưởng phòng tổ chức ở thành phố khác, bây giờ vì nguyên tắc điều động xen kẻ mà đi đến thành phố Ô Phổ nhận công tác. Thành Phố Ô Phổ là địa bàn của Lật Hiển Tinh, cũng vì nguyên nhân này mà quan hệ của hai người vốn rất không tốt. Dù sao thì Ô Phổ cũng là nơi trước đó là địa bàn của Lật Hiển Tinh, bây giờ Lý Hiển Đạo đến, bộ hạ cũ của Lật Hiển Tinh có vài phần thất thế.

Tuy trong lòng Lật Hiển Tinh biết rõ điều này là khó tránh khỏi, biết rõ Lý Hiển Đạo đi đến làm trưởng phòng tổ chức Ô Phổ, chắc chắn sẽ không giữ người của mình ở lại, thế nhưng hiểu là một chuyện, làm thế nào lại là chuyện khác.

Lúc này hai người đứng cùng một chỗ, Lật Hiển Tinh chuẩn bị dùng lời lẽ khích bác để báo thù.

Lý Hiển Đạo cũng là trưởng phòng tổ chức thị ủy, hắn căn bản đi đến địa phương mới và cảm thấy khó thể triển khai công tác, tâm tình cũng không khá hơn Lật Hiển Tinh bao nhiêu. Bây giờ nghe thấy Lật Hiển Tinh dùng giọng quái dị nói về mình, hắn hiểu rõ ý nghĩa của nó. Hắn cũng không phải một người yếu thế, vì vậy mới cười nói: - Cũng thật sự là như vậy, bí thư đã mắng tôi một chặp, hai ngày qua thấy tôi thì gương mặt cực kỳ âm trầm.

- Anh xem như siêu thoát khỏi bể khổ, nhưng lại làm cho tôi khó xử, không bằng anh dạy cho tôi vài chiêu, để tôi nhanh chóng giải quyết sự việc khó khăn này.

Lật Hiển Tinh tuy công tác cũng bị mắng xối xả, cũng không có gì đáng tự hào, lúc này Lý Hiên nói về công tác của mình, thực ra lại chọc sang công tác của hắn, cũng không có ý gì tốt.

Hai người trò chuyện châm chọc lẫn nhau, chợt có người nói: - Hai anh cũng đừng đứng đây mà cứng miệng với nhau, bí thư Diêu có ý gì thì các anh cũn không phải không biết. Tôi nói cho các anh biết, csc anh nên thành thật làm theo sắp xếp của bí thư Diêu, làm tốt công tác của mình, còn những thứ khác cũng đừng nói nhiều.

Lý Hiển Đạo nhìn người lên tiếng, hắn cười khổ nói: - Anh nói cũng đúng, chúng ta nên làm tốt công tác của mình. Đúng rồi, anh nói xem bí thư Diêu có tham gia hội nghị hôm nay không?

- Sao bí thư Diêu không tham gia? Lật Hiển Tinh nhìn bốn phía rồi khẽ nói: - Phải biết rằng hai ngày trước phòng tổ chức tỉnh ủy tổ chức hội nghị đẩy mạnh cải cách nhân sự, bí thư Diêu còn tự mình đi qua, huống hồ là hội nghị quan trọng như hôm nay.

Lật Hiển Tinh vừa lên tiếng thì bốn phía chợt tĩnh lặng. Hắn dùng ánh mắt xấu hổ nhìn bốn phía, sau đó hối hận vì chính mình nói lỡ lời, thế là chợt nói: - Tôi thế nào lại cảm thấy trưởng phòng Vương có chút mất hứng nhỉ? Chúng ta nên bỏ ra chút tâm tư, cũng đừng biến mình thành nơi lãnh đạo trút giận.

Người này vừa lên tiếng thì thấy Vương Tử Quân từ một bên đi đến. Cùng đi với Vương Tử Quân ngoài Du Giang Vĩ còn có Diêu Trung Tắc. Lúc này hai người đang cười cười nói nói đi về phía phòng họp, bộ dạng hài hòa.

- Trưởng phòng Tử Quân, tôi nghe nói lần này thi tuyển công chức có lực ảnh hưởng rất lớn, không ít tỉnh bắt đầu cho ra thông cáo, chuẩn bị tiến hành công tác tuyển chọn công chức giống như Nam Giang. Vài ngày trước bí thư Lưu tỉnh bạn có gọi điện thoại cho tôi, muốn mượn hai vị đồng chí có kinh nghiệm phong phú của chúng ta đến giúp đỡ bên kia tổ chức cải cách nhân sự. Diêu Trung Tắc đi bên cạnh Vương Tử Quân với bộ dạng cực kỳ vui vẻ.

Vương Tử Quân nở nụ cười nhạt, vẻ mặt rất tốt: - Bí thư Diêu, tôi đồng ý trao đổi kinh nghiệm với các thành phố anh em, nhưng bây giờ chúng ta cũng đang ném đá qua sông, cũng không nên tự cao tự đại, cũng không thể coi nhẹ chính mình để rồi kiêu ngạo vểnh mũi lên trời. Nếu lỡ may hòn đá của mình rơi vào dòng sông, chỉ sẽ là trò cười lớn cho thiên hạ.

- Tử Quân nói rất đúng, tôi cũng nghĩ như vậy, vì thế lúc này chúng ta đang tiến hfanh các công tác cải cách nhân sự, tôi đề nghị nên tăng lớn động lực, tranh thủ thời gian sớm nhất để có hiệu quả tốt hơn. Diêu Trung Tắc gật đầu phụ họa giống như thuận thế đẩy xe, càng làm cho Vương Tử Quân cảm thấy một đấm của mình giống như đập vào bông.

Vương Tử Quân mặc dù có chút không vui với biểu hiện này của Diêu Trung Tắc, thế nhưng hắn cũng chỉ có thể nén giận, không thể không nể mặt đối phương.

Vương Tử Quân và Diêu Trung Tắc có không ít phương diện giao nhau khi công tác. Diêu Trung Tắc là phó bí thư nắm công tác nhân sự, thế nên nhúng tay vào công tác nhân sự không phải là vấn đề. Mặc dù hắn cảm thấy có chút hèn mọn vì biểu hiện của Diêu Trung Tắc, thế nhưng hắn cũng không có biểu hiện gì khác thường, cũng căn bản là không có kế sách nào đối phó cho hiệu quả.

Người ngoài thường nói da mặt dày có thể ăn thịt, da mặt mỏng chỉ ăn xương, xem ra bí thư Diêu thật sự xứng đáng với một người mặt dày.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất