Bí Thư Trùng Sinh

Chương 1952: Xuất hiện long trọng (2)

Nếu như Vương Tử Quân có vị trí bên dưới Ngụy Triệu Bác, những lời của hắn căn bản có chút đường đột. Nhưng bây giờ vị trí của hắn dù sao cũng cao hơn Ngụy Triệu Bác, vì thế Ngụy Triệu Bác nghe lời nói của hắn cũng không thấy có chút đường đột, còn cảm thấy mình rất có thể diện.

- Nếu so sánh với tư thái tiêu sái của trưởng phòng Tử Quân, tôi là một người sư huynh lại căn bản không thể bằng. Ngụy Triệu Bác cuối cùng cũng là người chìm nổi quan trường lâu năm, tất nhiên biết rõ đạo lý thuận tiện bò lên cao. Bây giờ Vương Tử Quân dựng lên một cây cột lớn, nếu hắn không bò lên thì căn bản mất đi tiêu chuẩn của mình.

Sau khi Vương Tử Quân ngồi xuống thì Ngụy Triệu Bác chỉ vào Hầu Thành Đống rồi nói: - Trưởng phòng Vương, đây là một người cháu họ của tôi, hiện tại đang làm bí thư huyện ủy.

Ngụy Triệu Bác căn bản không giới thiệu tên của Hầu Thành Đống, cũng không giới thiệu rõ đang ở huyện nào. Hắn biết rõ đối với một người có cấp bậc như Vương Tử Quân, chỉ cần nhớ có một người như Hầu Thành Đống là được.

Hầu Thành Đống cũng cảm thấy cực kỳ cảm kích khi chú mình đưa đến gặp mặt Vương Tử Quân. Sau lễ kỷ niệm hôm nay thì hắn đã biết về tình huống của Vương Tử Quân, hắn căn bản cực kỳ chờ mong với vị trưởng phòng tổ chức trẻ tuổi này.

Nếu Hầu Thành Đống có quan hệ tốt với Vương Tử Quân, con đường làm quan của hắn có thể ngày càng tốt đẹp hơn.

- Chào trưởng phòng Vương. Khi mà chú Ngụy Triệu Bác đang giới thiệu thì Hầu Thành Đống đã làm tốt công tác chuẩn bị, hắn nhanh chóng chào hỏi Vương Tử Quân, cũng vươn hai tay với gương mặt cung kính.

- Bí thư huyện ủy Sa Ích căn bản là rất tốt. Vương Tử Quân vừa bắt tay Hầu Thành Đống vừa cười nói.

Hầu Thành Đống được Vương Tử Quân nói ra chức vụ của mình, hắn không khỏi cảm thấy mừng rỡ. Hắn thật sự không ngờ một người là bí thư huyện ủy như mình lại được lọt vào mắt của Vương Tử Quân, chẳng lẽ đối phương có hiểu gì đó về mình?

Hầu Thành Đống nghĩ như vậy mà không khỏi có chút kích động, nếu như hắn được một vị lãnh đạo tỉnh ủy như Vương Tử Quân vừa ý, như vậy biết đâu sẽ tiến lên như diều gặp gió.

Vương Tử Quân nói ra chuẩn xác chức vụ của Hầu Thành Đống, điều này không khỏi làm cho cả Ngụy Triệu Bác cũng giật mình. Nhưng lúc này lão lại nghĩ sang những phương diện khác.

- Trưởng phòng Vương, đây là... Hầu Thành Đống vừa chuẩn bị giới thiệu Liễu Thiến, Vương Tử Quân chợt cười nói: - Tôi và Liễu Thiến là bạn học cùng lớp, cũng không cần giới thiệu nữa.

Khi Vương Tử Quân đại biểu cho các thế hệ sinh viên nhà trường lên tiếng thì Liễu Thiến căn bản mất hết hồn vía, bây giờ đi theo chú đến gặp Vương Tử Quân thì trong lòng càng có nhiều hương vị khác lạ. Nhưng nàng lại cảm thấy lòng mình như bị kim châm, mơ hồ có chút đau nhức. Nàng không biết Vương Tử Quân tại sao lại nói với mình như vậy, trong lòng có chút chờ mong, cũng có vài phần không biết phải làm sao.

Liễu Thiến thấy Vương Tử Quân quá bình tĩnh tự nhiên, nàng không khỏi cảm thấy tâm tình cực kỳ phức tạp, thế là lên tiếng: - Trưởng...Trưởng phòng Vương, chào anh.

Vương Tử Quân nghe thấy Liễu Thiến chào mình không được tự nhiên, thế là hắn cười cười nói: - Tôi với chị là bạn học cũ, chị gọi tôi như vậy cũng làm cho tôi cảm thấy rất có áp lực.

Vương Tử Quân nói lời trêu chọc làm cho mọi người cùng nở nụ cười, Liễu Thiến thì quẫn bách nói một tiếng, sau đó đưa mắt nhìn chồng theo bản năng.

Liễu Thiến thấy được ánh mắt Hầu Thành Đống rất kinh ngạc, khi nàng nhìn về phía Ngụy Triệu Bác, lại thấy chú Ngụy khẽ gật đầu với mình, bộ dạng rất ân cần.

- Không thể ngờ trưởng phòng Vương lại là bạn học cũ của Liễu Thiến, tối nay tôi cảm thấy dứt khoát nên cho hai vợ chồng chúng nó làm chủ, bạn học cũ cùng nhau tụ tập ôn lại chuyện xưa, cũng là một niềm vui trong đời. Ngụy Triệu Bác nói rồi nhìn sang Hầu Thành Đống: - Có lẽ lần này có không ít bạn học cũ đến tham gia lễ kỷ niệm lần này, cậu nên tổ chức một chút.

- Không biết tôi chúng tôi có vinh hạnh này hay không? Hầu Thành Đống còn trẻ mà đi đến vị trí hiện tại, tất nhiên cũng phải là người biết nhìn mặt nói chuyện. Hắn nhanh chóng cho ra phản ứng sau khi chú mình lên tiếng sắp xếp.

Vương Tử Quân rất muốn quay về Nam Giang, nhưng lúc này Ngụy Triệu Bác nói đến đây thì hắn khó thể chối từ, thế là sảng khoái đồng ý: - Vậy mọi người cùng uống vài ly.

Sau khi nói xong thì Hầu Thành Đống nói mình có việc kéo Liễu Thiến rời đi, trong phòng chỉ còn lại Vương Tử Quân và Ngụy Triệu Bác. Vương Tử Quân lẳng lặng uống trà, lần này Ngụy Triệu Bác hẹn gặp mặt phải có mục đích, hắn đang chờ đối phương lên tiếng.

Ngụy Triệu Bác đối mặt với sự thản nhiên tự đắc của Vương Tử Quân, hắn căn bản không còn chút hoài nghi nào với vị trưởng phòng tổ chức trẻ tuổi này. Hắn trầm ngâm giây lát rồi cười nói: - Trưởng phòng Vương, không biết ngài có chú ý hay không, bây giờ tuyến trên đang chuẩn bị luân chuyển cán bộ xuống tuyến dưới rèn luyện.

Ngụy Triệu Bác nói đến phương diện luân chuyển cán bộ xuống tuyến dưới rèn luyện, Vương Tử Quân sao chưa từng nghe qua? Chuyện này tuy đang ở vào giai đoạn thảo luận, thế nhưng trên cơ bản là đại cục đã định. Vương Tử Quân nhìn gương mặt với nụ cười nhàn nhạt của Ngụy Triệu Bác, hắn xem như đã hiểu mục đích của đối phương.

Xem ra lúc này tuyến trên đã quyết định vài phần nhân tuyển, trong đó có Ngụy Triệu Bác, mà Ngụy Triệu Bác bây giờ đang muốn đi xuống Nam Giang.

Nam Giang là đặc khu kinh tế trong nước, xuống đây rèn luyện thì căn bản sẽ có lý lịch hoàng kim. Hơn nữa thông qua bệ phóng Nam Giang có thể dễ dàng kéo dài râu ria của mình.

Lúc này đầu óc Vương Tử Quân nhanh chóng xoay chuyển, hắn nhìn nụ cười trên mặt Ngụy Triệu Bác, một ý nghĩ chợt lóe lên: Lúc này thành phố Lâm Hồ trên cơ bản đã tạo thành thế cục hai bên tranh chấp với nhau, mình kẹp vào giữa căn bản rất khó xử, không bằng đưa lực lượng bên ngoài nhúng tay vào, như vậy đường sống của mình không phải càng lúc càng lớn sao?

- Tôi có nghe nói về điều này, nếu như cục trưởng Ngụy cố ý đến Nam Giang, tôi nhất định giơ hai tay hoan nghênh.

Ngụy Triệu Bác nghe Vương Tử Quân tỏ thái độ thì không khỏi thở dài một hơi, sau đó lên tiếng: - Năm ngón tay đều nằm trên bàn tay, tôi và trưởng phòng Vương dù sao cũng là bạn học, khi đó cũng mong trưởng phòng Vương quan tâm giúp đỡ nhiều hơn.

Vương Tử Quân mới từ tỉnh Sơn Nam quay về ngồi xuống bàn làm việc của mình, đúng lúc này Khuất Chấn Hưng gọi điện thoại đến. Khuất Chấn Hưng truyền thụ chỉ thị của bí thư Diệp Thừa Dân, mời hắn đến phòng làm việc của bí thư Diệp Thừa Dân.

Vương Tử Quân cũng không xa lạ gì phòng làm việc của Diệp Thừa Dân, hắn nhanh chóng đi đến, lúc này Diệp Thừa Dân cũng đang vui vẻ chờ hắn.

- Tử Quân, lần này anh về tham gia lễ kỷ niệm năm mươi năm thành lập trường có phải có nhiều cảm xúc lắm không? Chờ Vương Tử Quân ngồi xuống thì Diệp Thừa Dân dùng giọng thân mật hỏi.

Vương Tử Quân có chút sững sốt, sau đó cười nói: - Có không ít cảm xúc, bí thư ngài...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất