Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2339: Mỗi bước chân đều phải chuẩn (2)

- À, sắp tới tôi định mở hội nghị phát triển kinh tế ở thành phố Linh Long. Lúc này thành phố Linh Long không những đi đầu cả tỉnh, còn có xu thế dẫn đầu cả nước. Chúng ta nên ban thưởng mạnh tay với những thành phố điển hình thúc đẩy kinh tế cả tỉnh, dùng tấm gương nơi này để kéo các thành phố nơi khác phát triển. Sầm Vật Cương càng nói càng ôn hòa, mỉm cười nhìn Vương Tử Quân.

"Mở hội nghị phát triển kinh tế ở Linh Long?" Vương Tử Quân chợt nghĩ đến tình hình ở Linh Long, tuy hiện tại tình hình phát triển kinh tế ở Linh Long là rất tốt, thế nhưng Linh Long lại chủ yếu dựa vào sản nghiệp bất động sản, điều này làm cho hắn cảm thấy tính nguy hiểm là quá lớn.

sầm vật cương cực kỳ ưa thích thành phố Linh Long, tuy lão bây giờ cũng không phải là lần đầu tiên nhắc đến thành phố này, thế nhưng Vương Tử Quân cũng không quá quan tâm đến điều này.

- Bí thư Sầm, mọi người đều biết rõ sự phát triển của thành phố Linh Long là thế nào, mở hội nghị phát triển kinh tế ở nơi đây cũng không có gì không ổn. Thế nhưng thành phố Linh Long lại dùng sản nghiệp bất động sản làm trọng điểm phát triển kinh tế, tôi cảm thấy tình huống như vậy là cực kỳ nguy hiểm. Nếu một khi có chuyển biến chính sách, như vậy kinh tế của thành phố Linh Long sẽ bị tác động cực mạnh. Tuy Vương Tử Quân nói ra những lời này luôn châm chước ý nghĩ của mình, thế nhưng Sầm Vật Cương nghe vào tai vẫn cảm thấy không thoải mái. Sự phát triển của thành phố Linh Long được xác lập theo ý nghĩ của lão, Vương Tử Quân anh mới đến vài ngày mà dám động vào sao? Dám khoa chân múa tay cho ra lời nghi vấn với sự phát triển của Linh Long sao? Anh có ý gì? Đây rõ ràng là nói Sầm Vật Cương tôi chỉ là người thường thôi sao?

Nếu như những lời này được người khác nói ra, Sầm Vật Cương nhất định sẽ nổi giận. Thế nhưng Vương Tử Quân không giống với người thường, trên rất nhiều vấn đề chính lão căn bản không dám buông tay buông chân đi làm. Vì vậy lão trầm ngâm giây lát rồi thản nhiên nói: - Chủ tịch Tử Quân, lo lắng của anh cũng có đạo lý, tôi sẽ nhắc nhở nhóm Đồ Phấn Đấu một chút.

- À, tốt nhất nên để bọn họ chuyển dời phương hướng phát triển kinh tế, đặc biệt là đào sâu trụ cột phát triển kinh tế. Vương Tử Quân mặc dù biết Sầm Vật Cương đang nói qua loa cho xong, thế nhưng vẫn không nhịn được phải khuyên nhủ.

Sầm Vật Cương khẽ gật đầu, thế nhưng lão cũng không lên tiếng. Biểu hiện này của lão làm cho bầu không khí trong phòng có chút đè nén.

Vương Tử Quân rời khỏi phòng làm việc của Sầm Vật Cương, tâm tình cũng có chút đè nén. Mình và Sầm Vật Cương gặp mặt lần này cũng coi như là hai người có quan điểm bất đồng va chạm với nhau. Nói thật thì Vương Tử Quân thật sự rất muốn duy trì sự uy nghiêm của Sầm Vật Cương, thế nhưng có một số việc hắn không thể làm được.

Vương Tử Quân đã ngồi lên vị trí chủ tịch tỉnh Mật Đông, hắn không thể không thực hiện chức trách của mình. Thành phố Linh Long dù là mảnh đất của Sầm Vật Cương, thế nhưng hắn không thể để cho thành phố Linh Long cang chạy càng xa, càng gần nguy hiểm.

Vương Tử Quân quay lại phòng làm việc của mình, hắn uống một ly trà, sau đó gọi Trương Tề Bảo vào trong phòng làm việc của mình: - Thư ký trưởng, tình hình các khu quy hoạch trong tỉnh bây giờ thế nào rồi?

- Đã có bản sơ thảo. Trương Tề Bảo nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Vương Tử Quân, hắn nhanh chóng có vài phần chú ý. Khi mà uy nghiêm của Vương Tử Quân ngày càng nặng, hắn đứng trước mặt Vương Tử Quân càng sinh ra cảm giác sợ hãi.

Vương Tử Quân nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Trương Tề Bảo, hắn chợt cười nói: - Anh lấy bản thảo ra đây tôi xem qua một chút, đúng rồi, tình huống ra sao?

- Chủ tịch Vương, theo điều tra thì tất cả các khu quy hoạch vẫn có phát huy tác dụng, phương diện tồn tại chính là các khu quy hoạch nhỏ và vừa, trong đó có một khu quy hoạch kém nhất mới kêu goi được một xí nghiệp vào đầu tư mà thôi. Trương Tề Bảo trầm ngâm giây lát rồi dùng giọng đau lòng nói: - Chủ tịch Vương, tôi cảm thấy nên hủy bỏ những khu quy hoạch không phát huy được tác dụng.

Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn dụi tàn thuốc, trong đầu lại nghĩ đến lời nói của Sầm Vật Cương. Hắn trầm ngâm giây lát rồi nói: - Anh báo cáo sự việc này cho chủ tịch Hà, để anh ấy liên lạc với các ban ngành tương quan cho ra một phương án tiêu chuẩn, tiến hành xác nhập hoặc xóa bỏ các khu quy hoạch không phù hợp điều kiện.

Trương Tề Bảo trầm ngâm giây lát rồi đồng ý một tiếng, sau đó nói tiếp: - Chủ tịch, thúc đẩy xây dựng và đẩy mạnh kêu gọi đầu tư vào các khu quy hoạch chính là nội dung bài phát biểu của bí thư Sầm trong hội nghị cán bộ toàn tỉnh những người trước, nếu như hủy bỏ những khu quy hoạch không có tương lai, như vậy có nên trưng cầu ý kiến của bí thư Sầm hay không?

- Tôi đã báo cáo qua với bí thư Sầm về phương diện thúc đẩy và xóa bỏ những khu quy hoạch không phù hợp điều kiện, hai bên cũng không có mâu thuẫn. Chúng ta hủy bỏ những khu quy hoạch không phù hợp điều kiện để tiến thêm một bước phát triển các khu quy hoạch có tương lai khác.

Trương Tề Bảo nghe xong lời nói của Vương Tử Quân thì căn bản không nói gì thêm, tuy hắn cảm thấy lời nói của Vương Tử Quân không có gì là không đúng, thế nhưng có một điều mà hắn hiểu rất rõ: Chỉ sợ tinh thần chỉ thị của chủ tịch Vương Tử Quân và bí thư Sầm Vật Cương là trống đánh xuôi kèn thổi ngược.

Nhưng Vương Tử Quân là người chọn Trương Tề Bảo làm thư ký trưởng văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, những gì Vương Tử Quân đã quyết định thì Trương Tề Bảo phải thực hiện theo đúng tiến độ.

Trong đầu lóe lên ý nghĩ như vậy, Trương Tề Bảo vừa mới đi ra khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân thì điện thoại vang lên. Hắn lấy điện thoại nhìn thoáng qua, người gọi đến là thư ký trưởng văn phòng tỉnh ủy Phương Anh Hồ. Khi mối quan hệ giữa Vương Tử Quân và Sầm Vật Cương liên tục biến hóa, mối quan hệ giữa hai vị thư ký trưởng cũng hài hòa hơn.

- Lãnh đạo, ngài gọi điện thoại có chỉ thị gì sao? Tuy có chút lo lắng nhưng Trương Tề Bảo vẫn cười hì hì nói với người đầu dây bên kia.

- Được rồi, đừng gọi tôi là lãnh đạo, tỉnh Mật Đông có hai vị thư ký trưởng, anh nói như vậy không phải cố ý làm tổn hại tôi sao? Phương Anh Hồ cũng nói rất vui vẻ trong điện thoại.

Phương Anh Hồ nói những lời này tất nhiên là khách khí, Trương Tề Bảo mặc dù là thư ký trưởng thế nhưng dù sao cũng là cán bộ cấp giám đốc sở, còn Phương Anh Hồ thì lại khác, người ta đường đường là thường ủy tỉnh ủy, dù là đứng ở bên cạnh một vị phó chủ tịch tỉnh bình thường cũng là lãnh đạo.

Trương Tề Bảo cười cười nói vài câu khách sáo với Phương Anh Hồ, sau đó mới được nghe chuyện chính sự. Thì ra là vì phương diện nghênh đón phó bí thư mới đến nhận chức nên Phương Anh Hồ phải liên lạc trao đổi vài thông tin tiếp đãi với mình.

Thật ra chuyện này chỉ cần Phương Anh Hồ tự tay sắp xếp là được, đối phương gọi điện thoại như vậy căn bản là biểu hiện sự tôn trọng với Trương Tề Bảo. Loại tôn trọng của Phương Anh Hồ thế này chính là tôn trọng Vương Tử Quân.

Trương Tề Bảo cũng không phải là người không có chừng mực, vì vậy cũng tỏ thái độ rõ ràng, tất cả nghe theo sự sắp xếp của thư ký trưởng. Hai người cười hi hi ha ha vài câu trong điện thoại, sau đó mới cúp điện thoại.

Cú điện thoại của Phương Anh Hồ làm cho Trương Tề Bảo có chút cảm khái, nhưng dù cảm khái thì hắn vẫn phải làm việc của mình, có những thứ không thể không ngăn đón.

Phó bí thư tỉnh ủy Văn Thành Đồ chính thức đến tỉnh Mật Đông nhận chức vào tết nguyên tiêu, đưa Văn Thành Đồ đến nhận chức là một vị phó trưởng ban tổ chức trung ương, cấp bậc căn bản là không thấp. Nhưng Văn Thành Đồ đọc diễn văn nhận chức lại rất an phận, xưng mình chỉ là một người lính mới, hy vọng có têể nhận được sự chỉ điểm và trợ giúp của các vị lãnh đạo trong công tác tương lai. Bản thân cũng sẽ cố gắng phối hợp công tác với bí thư Sầm và chủ tịch Vương.

Bữa tiệc nghênh đón Văn Thành Đồ cũng được tiến hành hòa hợp êm thấm vào tối hôm đó. Không biết có phải là vì có mặt vị phó trưởng ban tổ chức trung ương ở đây hay không mà hôm nay Sầm Vật Cương uống khá nhiều.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất