Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2366: Dùng tâm tiểu nhân đo bụng quân tử (1)

Sau khi nghe Lý Hanh Dư nhắc đến Vương Tử Quân thì Sầm Vật Cương không khỏi cau mày. Lão là người chìm nổi quan trường nhiều năm, cũng gặp qua không ít người cùng chung gánh công tác, thế nhưng lại không gặp được quá nhiều những người làm cho chính mình cảm thấy khó giải quyết như Vương Tử Quân.

Ví dụ như với Đường Chấn Huy, tuy Đường Chấn Huy có bản lĩnh, có thủ đoạn, thế nhưng cuối cùng cũng bị Sầm Vật Cương làm cho trói chân buộc tay. Dù Đường Chấn Huy có thủ lĩnh thông thiên cũng phải ngoan ngoãn thu mình lại trước mặt Sầm Vật Cương. Lãnh đạo đứng đầu là cái gì? Chính là bá chủ, nếu như anh là cấp phó tỏ ra cao minh hơn cả lãnh đạo đứng đầu, như vậy tại sao tổ chức lại để anh phải phối hợp công tác và phục tùng chỉ thị của tôi? Như vậy thì người làm cấp phó tất nhiên phải định vị đúng vị trí của mình, đây cũng chính là định vị của Sầm Vật Cương với Đường Chấn Huy.

Nhưng khi uy vọng của Sầm Vật Cương đến đỉnh cao thì Vương Tử Quân đi đến, khi Vương Tử Quân từng bước tiến lên, Sầm Vật Cương không thể không thừa nhận vị trí nhất ngôn cửu đỉnh của mình ở Mật Đông bị uy hiếp nặng nề.

Không, phải nói là đã mất ngay từ đầu, Vương Tử Quân tuy có lực ảnh hưởng kém xa Sầm Vật Cương, thế nhưng điều này không bài trừ phương diện mọi người xem trọng Vương Tử Quân. Càng làm cho Sầm Vật Cương cảm thấy không thoải mái chính là chỉ cần Vương Tử Quân có tâm tư hoàn thành điều gì, chính mình căn bản là không thể nào ngăn cản được.

Ví *** như công tác chỉnh hợp khu quy hoạch, vốn ra Sầm Vật Cương căn bản không muốn gây chiến ở phương diện này, để tránh ảnh hưởng đến tính tích cực phát triển kinh tế của địa phương. Hơn nữa lão còn đã chuẩn bị tốt tất cả để ứng phó với Vương Tử Quân trong hội nghị thường ủy. Không ngờ Vương Tử Quân lại phản công từ một phương hướng khác, biến tất cả tính toán của mình thành bọt nước.

Hơn nữa Vương Tử Quân còn thông qua phương án kiểm tr truy cứu lẫn nhau, điều này làm cho các thủ đoạn của địa phương bị đánh tan, làm cho khắp các thành phố bùng phát hành động tìm kiểm kỹ càng các khu quy hoạch thành phố khác. Khi thấy được tư liệu từ bên phía Vương Tử Quân đưa đến, Sầm Vật Cương thật sự cảm thấy nếu không ra tay chỉnh hợp các khu quy hoạch thì căn bản là quá nguy hiểm. Anh nói mà xem, một người như vậy luôn dẫn mũi anh mà đi, anh còn có thể tự khẳng định là mình giỏi hơn, liên tục ra lệnh sao?

Vương Tử Quân bây giờ đang phổ biến việc nào cũng làm cho Sầm Vật Cương cảm thấy mình bị uy hiếp. Nói từ góc độ của bản thân, Sầm Vật Cương cũng không cho rằng mình là người đố kỵ người tài, nhưng tình hình bây giờ làm cho lão sinh ra cảm giác kiêng kỵ một lãnh đạo trẻ tuổi như Vương Tử Quân từ trong bản năng.

- Chủ tịch Vương làm việc luôn xuất phát từ đại cục, nếu có gì hiểu lầm thì tôi giúp anh giải thích một chút là được. Sầm Vật Cương trầm ngâm giây lát rồi dùng giọng kiên quyết nói.

Lý Hanh Dư là thư ký trưởng văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh được phái đến thành phố Kim Hà làm bí thư thị ủy. Trong mắt Sầm Vật Cương thì người thủ hạ của mình căn bản chịu ủy khuất, đối với một thủ hạ luôn trung thành thực hiện ý chí của mình, những khi cần thì Sầm Vật Cương luôn cố gắng không keo kiệt bày tỏ sự quan tâm của mình.

Lý Hanh Dư dùng giọng uất ức nói: - Bí thư, ngài hay nói lãnh đạo phê bình chính là quan tâm đến anh, lãnh đạo nếu ngoảnh mặt làm ngơ thì mới tỏ ra thất vọng với anh, tôi luôn nhớ kỹ điều này. Vì vậy chủ tịch Vương cho ra bất kỳ chỉ thị phê bình nào với công tác của thành phố Kim Hà chúng tôi, tôi căn bản luôn dùng tâm tính tốt nhất để đối đãi, chưa từng có câu oán hận.

Sầm Vật Cương khẽ gật đầu, trước kia lão từng nói những lời thế này, không ngờ Lý Hanh Dư lại nói ra rõ ràng như vậy. Năm xưa khi Lý Hanh Dư còn là thư ký trưởng văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, Sầm Vật Cương căn bản rất tán thưởng năng lực của Lý Hanh Dư.

- Nhưng tôi cảm thấy chủ tịch Vương có đôi khi hướng về phía cá nhân tôi. Lý Hanh Dư nói đến đây thì đầu tiên là mở miệng dùng giọng kiểm điểm nói: - Bí thư, lúc này tôi cần phải kiểm điểm với ngài. Lý Hanh Dư tôi những năm qua dù công tác không nói có công lao thì cũng phải có khổ lao. Mỗi ngày tôi đều bận rộn trợn mắt há mồm, thế nên cũng không có thời gian quan tâm đến con trai của mình. Tiểu tử kia chỉ vì muốn đùa giỡn một chút mà động vào chủ tịch Vương.

Lý Hanh Dư nói rồi đem sự kiện xảy ra trước đó ngắt đầu bỏ đuôi báo cáo với Sầm Vật Cương, tất nhiên có tám phần báo cáo là thật, chỉ là không nói ra những lời gây bất lợi cho Lý Cảnh Lôi.

Sầm Vật Cương nhìn Lý Hanh Dư, hai hàng chân mày không khỏi nhíu lại. Lão không ngờ Lý Cảnh Lôi có thể cho ra trò đùa như vậy, chỉ là chuyện này cũng không nguy hại quá lớn, lão thấy nó không phải chuyện gì lớn.

Trong đầu lóe lên vài ý nghĩ, Sầm Vật Cương trầm ngâm giây lát rồi khẽ nói với Lý Hanh Dư: - Con trai của anh cũng nên dạy bảo lại một chút, hỏi cậu ta xem có nên đùa giỡn như vậy hay không?

- Bí thư Sầm ngài nói rất đúng, nhưng sự việc này cũng không phải rất lớn, tôi cảm thấy chủ tịch Vương yêu cầu cục công an giữ con tôi lại, căn bản là có thành kiến cá nhân với tôi. Lý Hanh Dư nói đến đây thì dùng giọng có chút đau đớn nói: - Chủ tịch Vương luôn bất mãn với một người là bí thư thị ủy như tôi, tôi cảm thấy anh ta làm như vậy là muốn nhân cơ hội để chuyển vị trí của tôi. Dù thé nào thì năm xưa tôi cũng là ái tướng của ngài, nếu để người ta điều chỉnh công tác làm cho ngài khó xử, không bằng để ngài chủ động chuyển vị trí của tôi thì hay hơn.

Khi Sầm Vật Cương nghe được lời nói tràn đầy bất mãn của Lý Hanh Dư, gương mặt không khỏi biến đổi. Lão tất nhiên hiểu rõ ý nghĩ của Lý Hanh Dư, nghĩ đến phương diện chính mình đẩy Lý Hanh Dư lên vị trí bí thư thị ủy, hắn càng thêm có chút phẫn nộ.

Tuy Lý Hanh Dư là bí thư thị ủy, nhưng đây là việc liên quan đến nhân sự, vẫn là chút thất bại của Sầm Vật Cương. Dù vị trí bí thư thị ủy Kim Hà cũng khá nặng nề, nhưng sao có thể so sánh với vị trí thư ký trưởng ủy ban nhân dân tỉnh? Không ngờ Vương Tử Quân ngồi trên vị trí của người chiến thắng, rõ ràng không biết dừng, còn nhớ mãi không quên với vị trí bí thư thị ủy Kim Hà. Người ta muốn làm gì? Mặc kệ để đối phương đạt được mục đích sao? Nếu thật sự là như vậy thì đó rõ ràng là hành vi khiêu khích quyền uy của Sầm Vật Cương.

- Anh yên tâm đi, chuyện này tôi sẽ hỏi thẳng chủ tịch Nghiêm. Sầm Vật Cương nói rồi cầm điện thoại lên gọi cho Nghiêm Khâm Binh.

Nghiêm Khâm Binh đến rất nhanh, chỉ sau hai phút đã đi vào phòng làm việc của Sầm Vật Cương. Khi thấy Nghiêm Khâm Binh đi đến, Lý Hanh Dư khẽ gật đầu.

Khi thấy Lý Hanh Dư ở trong phòng làm việc của Sầm Vật Cương, Nghiêm Khâm Binh có chút sững sốt. Khi hắn đang thầm suy đoán xem vì sao Lý Hanh Dư lạicos mặt ở đây, chợt nghe Sầm Vật Cương nói: - Chủ tịch Vương có ý kiến gì với sự kiện tối qua?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất