Bí Thư Trùng Sinh

Chương 2469: Hai con lừa trên cầu độc mộc(thượng) (2)

Trưởng phòng Vu nhìn gương mặt của Lý Hanh Dư rất không tốt, hắn không khỏi có chút xấu hổ. Hắn tranh thủ thời gian giải thích: - Việc này trưởng phòng Triệu cũng không quyết định được.

Lý Hanh Dư càng lúc càng mất kiên nhẫn, hắn nhìn trưởng phòng Vu rồi nói: - Được rồi, anh cứ để cho cậu ấy đi, tôi sẽ nói vài lời với thư ký trưởng Trương Tề Bảo là được.

- Bí thư Lý, chuyện này trùng hợp là chủ tịch Vương thấy được, anh ấy tự mình gọi điện thoại cho thư ký trưởng Trương, yêu cầu xử lý nghiêm khắc. Vì vậy lúc này cục quản lý sự vụ cơ quan cực kỳ sốt ruột. Trưởng phòng Vu nói đến đây thì xoa xoa hai bàn tay nói: - Trưởng phòng Triệu vừa rồi cũng bị dọa cho vỡ mật.

Lý Hanh Dư không khỏi ngậm miệng lại, việc này thật sự đã quá lớn, hắn không thể chen tay vào được.

Lỗ Trạch Cảnh đứng bên cạnh cảm thấy rất khó chịu, mình chỉ tùy tiện biểu hiện một chút, sao lại để cho Vương Tử Quân thấy được?

Tuy Lý Hanh Dư cảm thấy cực kỳ tức giận thế nhưng khi đi vào trong phòng làm việc của Phương Anh Hồ thì vẫn nở nụ cười sáng lạn.

Sau khi ngồi xuống ghế trong phòng của Phương Anh Hồ, Lý Hanh Dư chợt cười nói: - Thư ký trưởng, đã lâu rồi ngài chưa đến thành phố chúng tôi kiểm tra chỉ đạo công tác thì phải.

- Gần đây tôi thật sự rất bận. Phương Anh Hồ nâng ly trà lên uống một ngụm, sau đó mới nói: - Hanh Dư, anh công tác ở thành phố Kim Hà rất tốt.

Lý Hanh Dư cười cười nói: - Thư ký trưởng, đây không phải nhờ sự giúp đỡ to lớn của bí thư và ngài sao? Nếu như không có sự giúp đỡ của hai vị lãnh đạo, cho dù tôi có thật tâm duy trì công tác cũng là cất bước khó khăn.

Phương Anh Hồ cười cười mà không lên tiếng.

Lý Hanh Dư nhìn nụ cười trên mặt Phương Anh Hồ, hắn không khỏi cảm thấy sự việc mình đang mong cầu có tám chín phần thành công, nếu không thì Phương Anh Hồ cũng không nở nụ cười sáng lạn như vậy. Hắn thầm suy nghĩ vài vấn đề rồi trầm giọng nói: - Thư ký trưởng, hôm nay tôi xem như được thấy nhiều điều, con trai của Lỗ Đỉnh Thành chạy hơi nhanh trong văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, thế là bị người của cục công an đưa đi giáo dục, thật sự là quá uy phong.

- Trong lòng có chút tức giận, dù sao cũng phải tìm điểm phát tiết, nếu không sẽ rất khó chịu. Phương Anh Hồ nở nụ cười thần bí, giọng điệu có vài phần đắc ý.

Lý Hanh Dư chợt sững sờ, hắn biết rõ Phương Anh Hồ nói đến ai, thế nhưng hắn lại không hiểu quá rõ ràng ý nghĩa lời nói kia.

Khi Lý Hanh Dư đang cảm thấy nghi hoặc khó hiểu thì Phương Anh Hồ chợt nói: - Một giờ trước trưởng phòng Uông đến chuyển đạt ý chỉ của bí thư Sầm cho chủ tịch Vương.

Lý Hanh Dư cực kỳ coi trọng thái độ của Sầm Vật Cương, tuy hắn đoán được ý nghĩa của nó từ lời nói của Phương Anh Hồ, thế nhưng hắn vẫn không khỏi có chút căng thẳng: - Bí thư Sầm có ý gì?

Phương Anh Hồ chỉ cười cười mà không trả lời ngay.

Lý Hanh Dư biết Phương Anh Hồ càng như vậy thì đáp án càng có lợi cho mình. Hắn không muốn biểu hiện tâm tư của mình trước mặt Phương Anh Hồ, nhưng hắn vẫn rất ngứa ngáy khó chịu, chẳng qua hắn khắc chế được tâm tình của mình, chờ Phương Anh Hồ mở miệng.

- Nếu ban ngành không đoàn kết thì căn bản không có lực chiến đấu, như vậy chỉ có thể điều chỉnh một trong hai đi mà thôi. Phương Anh Hồ uống một hớp nước rồi thản nhiên nói: - Hanh Dư, lần này tuy bí thư Sầm đứng bên anh, thế nhưng anh cũng đừng nên nóng vội.

- Thư ký trưởng, tôi sẽ ghi khắc lời nói của ngài vào trong lòng. Tôi cũng có trách nhiệm ở chuyện này, thế nhưng Lữ Nhạc Ngũ mở miệng thì nói đó là chỉ thị của chủ tịch Vương, căn bản không quan tâm đến lãnh đạo thị ủy. Tôi là bí thư thị ủy, không thể không sửa đổi hành vi vô tổ chức vô kỷ luật này của anh ta. Dù sao thì đảng cũng quản lý tất cả. Lý Hanh Dư nói rất khẩn thiết, nói xong không khỏi đưa mắt nhìn Phương Anh Hồ.

Phương Anh Hồ cười cười nói: - Được rồi, tôi biết anh cũng có phương diện khó xử, tuy chuyện này có chút vội vàng thế nhưng lại có xuất phát tốt, những gì tôi cần nói thì đã nói với bí thư Sầm, ngay sau đó là thế nào thì phải nhìn vào anh.

- Cám ơn thư ký trưởng. Lý Hanh Dư đứng lên khỏi ghế rồi nói: - Tôi nhất định sẽ làm tốt chuyện này, không phụ lòng kỳ vọng của thư ký trưởng ngài với tôi. Kính mong lãnh đạo khi nào có rảnh thì đến thành phố chúng tôi chỉ đạo công tác một chút.

Phương Anh Hồ cười cười nói: - Hanh Dư, bây giờ anh dù đang công tác ở thành phố Kim Hà, thế nhưng lại có vẻ hơi kém về phương diện công tác cơ sở. Chỉ cần anh làm tốt công tác, cho ra thành tích, tìm được lý lịch, như vậy bí thư Sầm sẽ không cho anh bị hại.

Phương Anh Hồ nói những lời này có ý nghĩa rất sâu xa, Phương Anh Hồ không nói rõ ràng và Lý Hanh Dư cũng không hỏi, hắn chỉ dùng giọng cảm kích nói: - Thư ký trưởng, cảm tạ ngài. Ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ không để cho bí thư Sầm thất vọng.

- Được rồi, tôi còn phải tham gia một hội nghị, sau này chúng ta tiếp tục trò chuyện. Phương Anh Hồ nói đến đây thì đứng lên: - Anh cũng biết tính tình của bí thư Sầm rồi đấy, lát nữa anh đến chỗ của bí thư thì cần chuẩn bị sẵn sàng.

Lý Hanh Dư đi ra khỏi phòng làm việc của Phương Anh Hồ mà tâm tư đã thả lỏng hơn vài phần. Trước kia hắn và Phương Anh Hồ là hai vị thư ký trưởng của hai văn phòng trong tỉnh, căn bản hiểu rõ năng lực của nhau. Trong mắt hắn thì Phương Anh Hồ xưa nay luôn là một cánh tay của Sầm Vật Cương, bây giờ hắn tìm được câu nói khẳng định từ miệng Phương Anh Hồ, sao không vui mừng như điên cho được?

Lý Hanh Dư mặc dù có dự đoán của mình ở sự kiện này, thế nhưng còn chưa thể xác thực, thế nên có chút không yên. Bây giờ sau khi đến tìm gặp Phương Anh Hồ, hắn cơ bản đã loại bỏ đi nhân tố không yên của mình.

Mặt trời chiếu lên mặt làm cho Lý Hanh Dư cảm thấy có hơi chói mắt, hắn quay đầu nhìn về phía khu văn phòng ủy ban nhân dân tỉnh, không khỏi lẩm bẩm: - Hèn gì tâm tình không tốt, thì ra là như vậy.

Lý Hanh Dư đi vào trong phòng làm việc của Sầm Vật Cương, hắn tỏ ra cực kỳ cẩn trọng. Khi hắn thấy bí thư Sầm đang phê duyệt văn kiện, không thèm quan tâm đến mình, hắn không khỏi thả lỏng một chút. Hắn ngồi xuống ghế trước mặt bí thư Sầm, bày ra bộ dạng giống như làm sai việc gì đó.

- Bí thư Sầm, bí thư Lý Hanh Dư đến rồi. Thư ký rót trà cho Lý Hanh Dư, sau đó khẽ nói với Sầm Vật Cương.

Lý Hanh Dư dùng ánh mắt cảm kích nhìn qua thư ký của Sầm Vật Cương, thầm nghĩ người này đúng là bạn tốt, sau này nên chú trọng kết giao.

Không ngờ Sầm Vật Cương không có phản ứng với lời nhắc nhở của thư ký, vẫn lạnh lùng xem văn kiện.

Lý Hanh Dư có chút chuẩn bị, thế nhưng ngồi trên ghế sa lông vẫn không khỏi cảm thấy khẩn trương. Trong quan trường nếu kẹp đuôi làm người thì giống như thái giám, càng ngày càng không ra gì. Lý Hanh Dư cảm thấy sau khi mình đứng vào hàng ngũ của Sầm Vật Cương, hắn đi đến phòng làm việc của Sầm Vật Cương, cảm thấy mình giống như một người sắp biến thành thái giám.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất