Vương Tử Quân nhìn qua phương án, hắn thản nhiên nói:
- Trước nay phương diện điều chỉnh nhân sự luôn rất mẫn cảm, thật sự cán bộ và quần chúng cũng rất coi trọng phương diện điều chỉnh nhân sự. Hơn nữa bây giờ công tác điều chỉnh cần được công khai hóa, lần này thành phố La Nam chúng ta điều chỉnh cán bộ cần phải hưởng ứng tích cực tinh thần của thượng cấp, làm tốt công tác chứng thực.
Tôn Chiêu Hi nghe Vương Tử Quân nói ra những lời khách sáo thì trong lòng càng không thoải mái. Nói thật hắn đã chuẩn bị tư tưởng với cơn giận của Vương Tử Quân, thậm chí đối phương thẹn quá hóa giận sẽ còn xé cả phương án của mình. Nhưng hắn thật sự không ngờ Vương Tử Quân lại mở miệng nói về phương diện công khai công chính trong phương diện điều chỉnh cán bộ.
Chẳng lẽ bí thư Vương thật sự có cách đối phó? Tôn Chiêu Hi nhìn gương mặt trẻ tuổi của Vương Tử Quân, trong đầu liên tục lóe lên nhiều ý nghĩa. Lúc này hắn thật sự khó thể nào nắm được ý nghĩ chân chính của Vương Tử Quân.
- Bí thư Vương cứ yên tâm, tổ chức nhất định sẽ chăm chú chứng thực chỉ thị của thượng cấp, kiên quyết làm tốt công tác điều chỉnh nhân sự lần này của thị ủy.
Tôn Chiêu Hi trầm ngâm giây lát rồi cười nói với Vương Tử Quân.
- À, để phương án này ở lại cho tôi suy xét, nếu có gì cần sửa chữa tôi sẽ nói cho anh biết.
Vương Tử Quân nhìn gương mặt Tôn Chiêu Hi, giọng nói mang theo vài phần lạnh nhạt.
- Vâng, bí thư Vương, ngài có sắp xếp gì cứ đến tìm tôi, tôi sẽ lập tức đến nhận lệnh.
Tôn Chiêu Hi đứng lên ghế rồi trầm giọng nói lời đảm bảo với Vương Tử Quân.
Bầu không khí trong thành phố La Nam chợt trở nên cực kỳ vi diệu, tuy đối với một số tiểu nhân vật thì không đáng gì, thế nhưng dù sao cung không có liên quan đến bọn họ, thế nên càng nhiều người tỏ ra quan tâm hơn.
Vấn đề nhân sự trước nay luôn được người ta coi trọng, mà phòng tổ chức cho ra phương án điều chỉnh nhân sự với bí thư Vương đã truyền ra ngoài, càng có nhiều tin tức đối với những người có liên quan trong sự kiện lần này.
Người thường thích xem náo nhiệt, khi đám tiểu nhân vật đang nghị luận xem ai sẽ thay ai, lúc này đám cán bộ chính cục luôn chú ý đến vận mệnh của mình chợt ngửi ra một hương vị khác thường.
Tuy phòng tổ chức là người cho ra phương án điều chỉnh, thế nhưng nếu thông qua phương án này thì người được lợi lớn nhất chính là bí thư Lục Ngọc Hùng. Bí thư Vương nếu thất bại lần này, dù hắn có cho ra cống hiến thế nào ở phương diện kinh tế, hắn cũng không phải là người đệ nhất ở thành phố La Nam.
Thậm chí có người còn cho rằng quá trình điều chỉnh nhân sự lần này chính là một đòn đánh giá công tác nhân sự của hai đời lãnh đạo thành phố La Nam.
Lục Ngọc Hùng và bí thư Vương cuối cùng cũng sẽ phải có giao chiến, đây là nhận thức của mọi người, nhưng dù là ai cũng không ngờ vào đúng thời điểm quan trọng này trưởng phòng tổ chức Tôn Chiêu Hi lại quay sang hàng ngũ của Lục Ngọc Hùng.
Trưởng phòng tổ chức và phó bí thư nắm công tác tổ chức kết hợp với nhau, như vậy bí thư sẽ rơi vào tình huống khó khăn ở phương diện nhân sự. Có không ít người suy đoán phương án của phòng tổ chức có được thông qua hay không, bí thư Vương có lợi dụng quyền uy của bí thư để chế định lại phương án điều chỉnh hay không? Bạn đang xem tại
Truyện FULL - www.Truyện FULL
Những tin đồn kia cũng truyền vào trong tai Vương Tử Quân, nhưng hắn càng nghe càng cảm thấy không có vấn đề.
- Bí thư Vương, không ngờ trưởng phòng Tôn lại là như vậy...
Kim Điền Lạc ngồi đối diện với Vương Tử Quân, hắn khẽ nói.
Kim Điền Lạc nhìn gương mặt không chút biểu cảm của Vương Tử Quân, trong lòng thầm suy đoán tâm tình của lãnh đạo, hắn thấy bí thư Vương có lẽ đang rất phẫn nộ. Chính bí thư là người thúc đẩy điều động nhân sự, thế nhưng thiếu chút nữa lại là làm mối cho người khác, sự việc này dù xảy ra với bất kỳ vị bí thư thị ủy này cũng sẽ là một sự kiện không thể tha thứ được.
Kim Điền Lạc vốn không có quá nhiều lo lắng với công tác thay đổi nhân sự lần này, hắn thấy Vương Tử Quân có thành tích là đường cao tốc Sơn La, có thành tích ở hội chợ xúc tiến thương mại, coi như dựng lên địa vị khó dao động ở thành phố La Nam. Lúc này dù là Tôn Chiêu Hi và Lục Ngọc Hùng cũng không thể nào làm gì được bí thư Vương, coi như bí thư Vương sẽ nắm chắc thắng lợi trong ay ở sự kiện lần này.
Nhưng làm cho Kim Điền Lạc cảm thấy không ngờ chính là Tôn Chiêu Hi lại chạy sang đứng trong hàng ngũ của Lục Ngọc Hùng, điều này làm hắn cảm thấy khiếp sợ và tràn đầy nghi hoặc. Hắn thấy Tôn Chiêu Hi đi theo Lục Ngọc Hùng cũng không có lợi ích gì, ngược lại đi theo bí thư Vương thì sẽ nhanh chóng được đề bạt.
Không đi đường tốt, sao Tôn Chiêu Hi lại phải đi đường xấu của Lục Ngọc Hùng?
- Con người đều có ý nghĩ của mình.
Vương Tử Quân nhìn Kim Điền Lạc rồi khẽ cười nói.
Vẻ bình tĩnh của Vương Tử Quân lúc này cũng không phải chỉ là biểu hiện bề ngoài, hắn thật sự đang rất bình tĩnh. Dù Tôn Chiêu Hi có biểu hiện làm hắn thất vọng, thế nhưng hắn cũng không đặt hy vọng của mình lên người Tôn Chiêu Hi.
- Bí thư Vương, tôi cảm thấy phương án này nên để cho phòng tổ chức cầm về sửa lại.
Kim Điền Lạc nói ra một phương pháp rất ổn thỏa, dù sao thì phương án của phòng tổ chức chỉ là dự bị, còn phải được lãnh đạo đứng đầu là Vương Tử Quân tán thành. Nếu không được Vương Tử Quân tán thành, bí thư Vương hoàn toàn có thể ép đối phương phải cho ra phương án khác.
Vương Tử Quân vung tay ra nói:
- Bọn họ đã có quyết tâm, như vậy dù sửa đổi lại, chỉ sợ cũng không làm gì được, cùng lắm là thay đổi vài vị trí mà thôi.
Kim Điền Lạc khẽ gật đầu, trong long hắn hiểu rõ nếu Tôn Chiêu Hi cứ cứng nhắc làm như vậy, Vương Tử Quân sẽ rơi vào thế bị động. Lúc này chiến tranh bùng phát ở La Nam, cho thấy tình huống bí thư Vương Tử Quân có thể khống chế cục diện hay không.
Kết quả thua kém không phải là thứ mà những người đi theo Vương Tử Quân tình nguyện được thấy. Kim Điền Lạc là người định vị đi theo bên cạnh Vương Tử Quân, hắn nhanh chóng cố gắng suy nghĩ tìm ra biện pháp chu toàn cho bí thư Vương.
- Nếu không chúng ta hòa hoãn một chút?
Kim Điền Lạc trầm ngâm giây lát rồi khẽ nói.
Vương Tử Quân nhìn vẻ mặt lo lắng của Kim Điền Lạc, khóe miệng hắn lộ ra nụ cười nhạt. Vương Tử Quân đến thành phố La Nam nửa năm rất ít khi ngồi yên ở phòng làm việc, thường đi thị sát, nghiên cứu và dạo quanh đó đây. Hắn đã có suy tính rất kỹ càng với phương diện nhân sự. Nhưng nhìn vào mặt tổng quát thì kim điền lạc thật sự rất tốt, nếu như hắn không phải đã có sẵn phương án, chỉ sợ đã thấy phương án của Kim Điền Lạc là rất tốt.
Hòa hoãn là một trong những thủ đoạn của cán bộ lãnh đạo, cũng không phải không xử lý, mà đặt đó chờ xử lý. Còn khi nào thì xử lý, khi nào có kết quả, như vậy phải xem lãnh đạo vận dụng như thế nào.