Thật ra Vương Tử Quân cho phép trưởng phòng tổ chức Tôn Chiêu Hi cho ra ý kiến của mình, có thể sắp xếp vào vài thân tín, vì đề bạt cán bộ không phải là chuyện chơi. Thế nhưng Tôn Chiêu Hi lại quá đáng, điều này làm hắn khó thể chấp nhận được.
- Không cần hòa hoãn.
Vương Tử Quân nói rồi đưa phương án của Tôn Chiêu Hi cho Kim Điền Lạc xem, lại nói:
- Anh xem những cán bộ trong danh sách này đi, nói cho tôi nghe xem năng lực công tác của bọn họ là như thế nào?
Kim Điền Lạc là cán bộ lão thành ở thành phố La Nam, hắn biết rất rõ về những cán bộ này. Tuy hắn không biết Vương Tử Quân thật sự có tính toán gì, thế nhưng hắn vẫn cầm lấy bản danh sách kia, dùng ánh mắt nghiêm túc quan sát kỹ càng.
Sau khi trầm ngâm vài phút thì Kim Điền Lạc mới nói:
- Trong số các cán bộ được phòng tổ chức đề bạt trọng dụng có vài người cần phải chú ý, ví dụ như Trần Minh Tuấn, người này có phản ứng không tốt ở huyện Dương Phong, những tin tố cáo về người này có thể dùng bao tải để chứa; còn đồng chí Hứa Tranh Viễn được đề bạt làm trưởng phòng giao thông cũng có phản ánh không tốt trong đơn vị, không những tác phong có vấn đề, tay chân cũng không sạch sẽ. Nếu người này không có người cha tốt, chỉ sợ sẽ chẳng được ngồi lên vị trí hiện tại.
Vương Tử Quân biết rõ bố của Hứa Tranh Viễn là ai, hắn cười cười không nói gì, chờ Kim Điền Lạc tiếp tục giới thiệu.
- Cốc cốc cốc.
Khi Kim Điền Lạc chuẩn bị lên tiếng thì tiếng gõ cửa vang lên, Vương Tử Quân mở miệng mời vào, thấy Đổng Trí Tân và Lý Quý Niên từ ngoài cửa đi vào. Khi thấy Lý Quý Niên thì Vương Tử Quân đứng lên đón chào.
- Mau lấy trà mà Tiểu Bắc đưa từ thủ đô đến cho chủ tịch Lý nếm thử.
Vương Tử Quân vừa cùng Lý Quý Niên ngồi xuống ghế sa lông vừa cười nói.
Lý Quý Niên ngồi xuống ghế sa lông, sau đó hắn cười nói:
- Bí thư Vương, lần này tôi đến có nửa nguyên nhân đến từ trà. Hì hì, tôi nghe nói loại trà này mỗi năm cũng không cho ra được nhiều, thế cho nên đến uống thêm một lần thì càng thêm quý.
Lý Quý Niên nói làm cho đám người trong phòng đều nở nụ cười, bầu không khí có chút ngăn cách vì Lý Quý Niên đi đến chợt trở nên có chút hòa hợp.
Kim Điền Lạc biết rõ Lý Quý Niên đến có việc cần, thế cho nên cũng không ở lại lâu, hắn bắt chuyện với Lý Quý Niên rồi cùng Đổng Trí Tân đi ra khỏi phòng làm việc của Vương Tử Quân. Sau khi cửa phòng đóng lại, Lý Quý Niên cười nói:
- Trí Tân dưới sự chỉ điểm của bí thư Vương thật sự càng ngày càng có khả năng, nếu như không phải ngài chuẩn bị đưa anh ấy đến làm lãnh đạo xây dựng đường cao tốc, tôi thậm chí còn muốn nhận lấy cho anh ấy làm thư ký trưởng. Bạn đang xem tại
Truyện FULL - www.Truyện FULL
Vương Tử Quân biết rõ đó là những lời khách khí của Lý Quý Niên, dù Lý Quý Niên có quan hệ với mình tốt đẹp như thế nào, đối phương cũng sẽ không lấy thư ký của mình đến làm thư ký trưởng. Tất nhiên những lời khách khí như thế này căn bản không nên chọc ra, chỉ cần thầm hiểu là được. Vương Tử Quân cười nói:
- Sớm biết chủ tịch Lý yêu thương Trí Tân như vậy, dù gì tôi cũng sẽ giữ anh ấy lại cho anh. Nhưng lúc này công tác động thổ xây dựng đường cao tốc đã rất cấp bách, thành phố La Nam lại là người đi đầu, thế cho nên cũng không thể để cho thành phố Tam Hồ và Triệu Lô vượt mặt được.
- Điều này là đương nhiên, nếu như bọn họ vượt mặt thành phố La Nam, như vậy cũng xem như chúng ta bị người ta chê cười. Trí Tân quản lý xây dựng đường cao tốc Sơn La là rất phù hợp, anh ấy là người an tâm chịu khó công tác, có thể nói là nhân tài. Tuy nhìn qua có vẻ còn chưa xứng với năng lực của anh ấy, thế nhưng xây dựng đường cao tốc cũng khá quan trọng, chúng ta cũng chỉ có thể làm phiền anh ấy mà thôi.
Lý Quý Niên cảm khái vài câu, sau đó cười nói:
- Bí thư Vương, tôi báo cáo cho ngài một sự việc, đó là ngày hôm qua cục du lịch đã phản ánh với tôi, nói là tuy bây giờ cầu đường chưa làm xong nhưng đã có nhiều du khách đi đến núi Cô Yên Sơn, cũng có không ít phóng viên xuất hiện ở phim trường của đoàn làm phim " Thiên Kiếm Vấn Tình ", còn có một tờ báo ở phương nam đăng bài " Cô Yên Sơn du ký ". Xem ra hạng mục du lịch Cô Yên Sơn không phát triển là không được.
Vương Tử Quân lần đầu nghe thấy những chuyện thế này, hắn thật sự rất có lòng tin với cảnh đẹp của núi Cô Yên Sơn. Hắn trầm ngâm giây lát rồi cười nói với Lý Quý Niên:
- Chủ tịch Lý, phát triển du lịch Cô Yên Sơn là một khởi đầu không tệ, nhưng lúc này có chút ít khách đến Cô Yên Sơn, chúng ta cũng phải chuẩn bị sẵn sàng, để cho huyện Dương Phong làm tốt công tác phục vụ ở Cô Yên Sơn. Đặc biệt là những vùng có địa thế hiểm yếu, càng làm tốt công tác bảo đảm an toàn, nếu không suy xét tốt phương diện này thì chỉ sợ tương lai sẽ xảy ra vấn đề.
Lý Quý Niên thầm chấn động, hắn thật sự không nghĩ đến phương diện này, bây giờ nghĩ đến tuyến trên chú trọng công tác an toàn, càng thật sự thêm bội phục Vương Tử Quân vài phần.
- Bí thư Vương, ngài cứ yên tâm, tôi sẽ đặt vấn đề an toàn lên hàng đầu, sẽ cố gắng nắm bắt thật chặt.
Lý Quý Niên nâng ly trà lên nhấp một ngụm, sau đó nói tiếp:
- Hôm nay có một vị phó giám đốc của công ty Đông Du đến thành phố chúng ta, bọn họ nói muốn cùng chúng ta bỏ vốn làm con đường hơn trăm kilomet từ thành phố Tam Hồ đến Cô Yên Sơn, nhưng yêu cầu hạn ngạch đầu tư lại là bọn họ sáu chúng ta bốn.
- Đây là chuyện tốt, xem ra bọn họ đang chuẩn bị thúc đẩy nhanh chóng khai phá Cô Yên Sơn. Lúc này đường sắt Mân Cô và đường cao tốc Sơn La đều cần thời gian hơn một năm, chúng ta chờ được nhưng thật sự là bọn họ không chờ được.
Vương Tử Quân đã đoán được tâm tư của công ty Đông Du, nhưng hắn cũng có tính toán với con đường này. Vốn hắn chuẩn bị bỏ tài chính của thành phố ra để làm lại, bây giờ có công ty Đông Du bỏ ra hơn một nửa số tiền, tất nhiên hắn sẽ không phản đối.
Hai người tiếp tục nói về phương diện công tác, Lý Quý Niên lại châm trà vào ly cho Vương Tử Quân, sau đó mới trầm giọng nói:
- Bí thư Vương, phương diện điều chỉnh nhân sự lần này, với ý kiến cá nhân của tôi, khối chính quyền hoàn toàn phục tùng quyết định của thị ủy.
Lý Quý Niên nói rất hàm súc, hắn không nói đến Vương Tử Quân mà nói đến thị ủy, lại biểu đạt thái độ của mình rất đúng chỗ. Thị ủy có đôi khi là rất rộng, thế nhưng vào những trường hợp đặc biệt thì lại có nghĩa hẹp.
Người trong quan trường phát biểu ý kiến thì ngoài miệng luôn là " ý kiến cá nhân ", nếu không nói là " ý kiến cá nhân " thì sẽ có ý nghĩa khác. Bình thường hạ cấp đến trước mặt thượng cấp cũng cho ra ý kiến cá nhân, như vậy sẽ có ý khiêm tốn; thượng cấp nói ra ý kiến cá nhân trước mặt thủ hạ cũng là biểu hiện khiêm tốn nhưng thực chất lại là khẳng định cường điệu quyền uy của mình. Lý Quý Niên bây giờ mở miệng, bỏ qua ý nghĩa bình thường, rõ ràng là cá nhân tôi cực kỳ tôn trọng bí thư Vương.
Lý Quý Niên còn ném vào hai chữ thị ủy, tất nhiên thị ủy sẽ liên hệ trực tiếp đến Vương Tử Quân. Tuy Vương Tử Quân không thích như thế này, thế nhưng ý nghĩa lời nói của Lý Quý Niên đã quá rõ ràng.