Chương 692: Quan Trung thu quan (trung)
Trời đã dần sáng, khi ánh mặt trời chiếu xuyên qua những đám mây, những tia nắng nhuộm vàng óng cả đầu thành Trần Thương, tiếng chuông trên đầu thành đã vang lên “Keng! Keng!”, tám ngàn binh sỹ quân Tào chạy lên đuầ thành, tay cầm cung tiễn và cường nỏ, đứng nghiêm chờ đợi.
Ngoài thành, chủ lực quân Hán đã trùng trùng điệp điệp tiến đến, khí thế như che trời phủ đất, bọn họ chia làm bốn đại phương trận, từ bốn phương tám hướng tiến về thành Trần Thương, tiếng kèn thổi vang, tiếng trống như sấm, trường mâu binh, đao thuẫn binh, trọng giáp bộ binh, Man binh, bốn vạn đại quân như sóng dữ ập đến, tất cả đều nhất loạt dừng bước, cách thành trì chừng ba dặm.
Binh sỹ quân Hán đầu đội mũ chiến, thân mặc bì giáp có hai tầng ngư lân phiến, vũ khí của bọn họ là cự thuẫn, chiến đao và trường mâu, cũng có số lượng lớn cung nỏ, mặc dù bọn họ là binh sỹ phương nam, nhưng từ lúc bọn họ sáng tạo ra Kinh Sở và Ba Thục có nền văn minh huy hoàng, sự văn minh của Sở Thục lưu lại cho con cháu bọn họ, vũ khí của bọn họ tiên tiến và sắc bén, vũ khí công thành chuẩn bị đầy đủ, trận hình chỉnh tề, sỹ khí cao ngất.
Nam vạn đại quân vây quanh mấy trăm chiếc thang công thành, bọn họ không sử dụng thang mây, mà lại sử dụng mấy chục chiếc máy ném đá loại lớn và ba mươi chiếc tổ xe, thậm chí còn có năm chùy công thành rất lớn.
Quân Hán hiển nhiên đã sớm nhận ra được vấn đề gặp phải khi tiến công Quan Trung, một trăm chiếc thang công thành lúc tiến công Tây Thành không đủ để công hạ thành Trần Thương, từ lúc Lưu Cảnh đoạt được Tây Thành liền phái ra hơn vạn người vận chuyển vũ khí công thành từ Ba Thục, bọn họ cần vũ khí công thành sắc bén nhất để phá thông cổng thành Trần Thương.
Từ Hoảng lo lắng nhìn về phía Tán Quan phía xa, quân đội của Tán Quan sớm đã phải đến nhưngbây giờ lại không có chút tin tức khiến y không thể không lo là đã xảy ra chuyện, chỉ có một cách giải thích, Lưu Cảnh đã xuất binh chặn đường quân của Hách Chiêu, về phần kết cục của quân Hách Chiêu, y lại không thể nào biết được.
Chí ít trong lòng y hiểu được một chút, quân của Hách Chiêu sẽ không đến trợ giúp y nữa, y chỉ có thể dựa vào một vạn quân để bảo vệ cho Trần Thương, nhưng đối mặt với sự công thành ồ ạt của quân Hán, có thủ được Trần Thương không?
Trong lòng Từ Hoảng có chút hụt hẫng, cũng may phòng ngự của thành Trần Thương cũng đã được chuẩn bị tương đối đầy đủ, có lẽ có thể chịu được tổng tấn công của quân Hán.
Tinh kỳ trên đầu thành cắm dày đặc, binh sỹ quân Tào đứng đầy trên đó, sau lưng bọn họ là mấy mươi chiếc máy ném cỡ lớn, cao sừng sững trên tường thành.
Từ Hoảng từng tham gia trận chiến Quan Độ, biết rõ uy lực của máy ném đá, năm đó máy ném đá sấm sét của quân Tào đã mang đến tổn thất rất lớn cho quân đội của Viên Thiệu, mặc dù thực lực của quân Tào không bằng quân Viên, nhưng chính là nhờ sự xuất hiện của máy ném đá cỡ lớn nên đại doanh của Viên Thiệu mới có thể bị công hạ.
Đáng tiếc y không ngờ quân Hán sẽ ồ ạt tiến công Trần Thương, càng không ngờ quân Hán sẽ nhiều vũ khí công thành như vậy, điều này khiến Từ Hoảng không chuẩn bị gia cố tường thành nhiều lắm, hơn nữa đối phương còn có sào xa như những con quái thú khổng lồ, uy lực công thành của quân Hán khiến trong lòng Từ Hoảngtràn đầy sự sầu lo.
…
Tiếng kèn dưới thành vang lên, sỹ khí tăng vọt, bốn vạn quân Hán chủ lực từ bốn phương tám hướng bao vây Trần Thương, đồng thời phát động tiến công về phía thành trì.
Lưu Cảnh đứng ở đằng xa phía tây chăm chú nhìn về phía Trần Thương, thành Trần Thương rõ ràng không cao to kiên cố như Ký Thành, thành trì chỉ cao hai trượng năm thước, được xây dựng đã lâu, có vẻ không chắc chắn lắm, chẳng qua là có thêm một con sông hộ thành.
Nhưng đối với quân Hán am hiểu công thành mà nói, sông hộ thành này không có bất kỳ uy hiếp nào, chiều rộng không quá ba trượng, hoàn toàn có thể dùng ván gỗ để bắc qua.
- Khởi bẩm Châu Mục, mày ném đã và tổ xe đã chuẩn bị xong!
Một tên quan quân vội vàng chạy lại báo tin.
Lưu Cảnh quay đầu lại nhìn, chỉ thấy mấy trăm con trâu bò khỏe mạnh đang kéo mấy mươi chiếc máy ném đá và tổ xe khổng lồ, máy ném đá cao ba trượng, tay đòn dài năm trượng, cần hơn trăm người mới có thể vận hành được chiếc máy ném đá to lớn này.
Mặc dù trong lòng Lưu Cảnh còn có sự lo ngại đối với máy ném đá của quân Tào, nhưng hắn cũng muốn xem thử, máy ném đá của quân Tào rốt cuộc có uy lực bao lớn.
- Lệnh cho quân ở phía bắc thành phát động tiến công trước!
Một vạn quân ở thành bắc là tù binh đầu hàng trong chiến dịch Lũng Tây của quân Hán, sống chết của bọn họ không được Lưu Cảnh coi trọng lắm, hiện tại là trận công thành đầu tiên tiến vào Quan Trung, bọn họ không thể chối từ nhiệm vụ thăm dò phòng ngự của quân Tào.
“Tùng! Tùng!”, tiếng trống tiến công gõ vang, quân Hán ở ngoài thành bắc đã phát động lượt tấn công thứ nhất, một vạn quân Hán chạy tới thành trì như thủy triều, bọn họ mang mấy chục chiếc thang lầu, huơ chiến đao và trường mâu, tay cầm thuẫn và cung nỏ, reo hò chạy về phía cổng thành.
Quân Tào trên đầu thành vô cùng khẩn trương, không đợi mệnh lệnh của th, quân Hán vừa đến ngoài mấy trăm bước bọn họ đã bắn, tên bay như mưa rào, nhưng lại không có hiệu quả gì.
Ở phía sau đội quân như thủy triều là năm chiếc sào xa khổng lồ, được trăm con trâu bò khỏe mạnh kéo, chậm rãi di động về phía trước.
Trên đầu thành, mười chiếc máy ném đá của quân Tào đã bắt đầu được kẽo cà kẽo kẹt kéo ra, bởi vì là từ trên công kích xuống, nên thợ thủ công của quân Tào liền điều chỉnh cánh tay đòn, lại khéo léo trang bị một cái đòn bẩy mượn lực, giúp máy ném đá không cần đến sức kéo của hai trăm người, chỉ cần năm mươi người là có thể phát động.
Những tảng đá to tướng được thả vào trong túi đá, Từ Hoảngra lệnh một tiếng, mười chiếc máy ném đá đồng thời ném đi, mười khối cự thạch bay cao vút lên, quay cuồng trên không trung, vẽ ra một đường cong, va thật mạnh vào đám đông.
Một tiếng “Ầm!” thật lớn, tiếng kêu la thảm thiết khắp nơi, binh sỹ quân Hán tránh không kịp, bị cự thạch nện thành bánh thịt, quán tính quá lớn khiến hòn đá lăn trong đám người, vô cùng mạnh mẽ, liên tiếp lăn đi hai mươi mấy bước, binh sỹ công thành liều mạng trốn trái tránh phải, nhưng vẫn có hơn mười người chết dưới tảng cự thạch, với mấy chục người bị thương, gãy xương đứt gân, kêu vang thảm thiết.
Ngay sau đợt ném đá thứ hai, thứ ba, thứ tư, quân Tào lại lấy ra cung nỏ, từ trên đầu thành tên bay như mưa, binh sỹ dưới thành tử thương thảm trọng, mỗi một tảng cự thạch ném xuống, đều đã làm tử thương trên trăm người, quả thật nó là một cỗ máy giết người, mang đến tổn thất thảm trọng cho quân đội công thành.
Máy ném đá có thể phát huy tác dụng trong lúc thủ thành không có gì sánh nổi, nổi danh nhất là trận chiến bảo vệ Thái Nguyên trong loạn An Sử trong lịch sử, Lý Quang binh lực túng thiếu dùng mấy chục chiếc máy ném đá đập chết gần mười mấy vạn phản quân, đạt được thắng lợi huy hoàng của trận chiến bảo vệ Thái Nguyên.
Ở Trần Thương cũng như vậy, quân Tào vận dụng máy ném đá không thua gì của quân Hán, tạo nên sát thương cực lớn đối với quân Hán đang tiến công, trên chiến trường thây trải đầy đồng, khắp nơi là thân xác bị đè bẹp, đầu người bị đập nát, óc văng khắp nơi, máu chảy thành sông, nhuộm đỏ cả những tảng cự thạch được ném xuống trước đó.
Lúc này, quân Hán đã tiến công đến gần tường thành, dưới sự yểm hộ của cung tiễn, hơn ngàn binh sỹ quân Hán bắc tấm ván gỗ sang sông hộ thành, đinh lớn được đóng xuống đất tại hai đầu, khiến sông hộ thành mất đi tác dụng phòng ngự.
Mấy ngàn binh sỹ quân Hán vác thang công thành xông qua sông hộ thành, cây tháng đã bắc lên đầu thành, trên thành gỗ và đá rơi xuống như mưa, binh sỹ quân Hán nâng thuẫn phòng thủ, leo lên trên tấn công.
Năm chiếc sào xa tiếp tục đi về phía trước, từ từ đã đi đến sông hộ thành, lúc này Từ Hoảng cười lạnh một tiếng, ra lệnh:
- Đổi thành ném dầu hỏa!
Quân Tào nhanh chóng mang đến mấy mươi chiếc máy ném đá cỡ nhỏ, ném những chiếc thùng ra, mấy chục thùng dầu chứa đầy dầu hỏa xuống dưới sông hộ thành.
Tình hình mà quân Hán lo lắng cuối cùng đã xuất hiện, quân Hán sử dụng dầu hỏa với quân Hán đang vượt qua sông hộ thành, khi mấy mươi quả cầu lửa cháy rực được tung ra, bay vào trong đám người, trên sông hộ thành lập tức trở thành một biển lửa, vô số người bị dầu hỏa thiêu cháy, bọn họ dang tay, kêu la thảm thiết, chạy loạn tứ phía, không chạy được mấy bước, một cái khác lại rơi xuống, ngọn lửa lớn nuốt chửng lấy cơ thể đang bùng cháy của bọn họ.
Dầu hỏa của quân Tào đã tạo cho sào xa một đả kích trí mạng, ngọn lửa lớn bắt đầu lan ra, sào xa to lớn cũng bị thiêu cháy, một lượng lớn trâu bò bị buộc vào sào xa điên cuồng bỏ chạy, năm tòa tổ xe ầm ầm ngã xuống dưới sự thiêu đốt của ngọn lửa, bị ngọn lửa kia nuốt sống.
“Keng! Keng! Keng!”, tiếng chuông rút quân gõ vang, sau khi binh sỹ đã tử thương gần ba thành, quân đội quân Hán tấn công đợt thứ nhất lại rút lui như thủy triều, tổ xe khổng lồ cũng không phát huy bất kỳ tác dụng gì đã bị ngọn lửa thiêu rụi.
Lưu Cảnh lạnh lùng nhìn về phía đầu thành, mặc dù hắn biết máy ném đá của quân Tào lợi hại, nhưng không ngờ lại sắc bén đến mức này, còn có dầu hỏa khiến người khác sợ hãi, nhưng những thứ này đều nằm trong dự liệu của hắn.
Lúc này, hắn quay đầu lại nhìn về những chiếc máy ném đá, chậm rãi ra lệnh:
- Truyền mệnh lệnh của ta, toàn bộ chiến tuyến từ bốn phía tấn công, người đầu tiên đánh lên đầu thành thưởng ngàn lượng.
…
Trải qua một lần tiến công thăm dò thất bại, quân Hán lần nữa phát động tiến công toàn diện, tám mươi chiếc máy ném đá to lớn từ bốn phương tám hướng chậm rãi tiến lại gần đầu thành Trần Thương, nhiều gấp đôi số máy ném đá trên đầu thành, tầm bắn của chúng lên đến hơn bốn trăm bước, cự thạch trăm cân đủ để phá hủy tất cả trên đầu thành.
Trên đầu thành, ánh mắt của Từ Hoảng ác liệt khác thường, tròng lòng y hiểu rõ, Trần Thương không giữ được rồi, y chỉ có mọt vạn quân thủ thành, mà quân Hán từ bốn phương tám hướng đồng thời tiến công, mỗi phía tường thành y chỉ có thể bố trí nhiều nhất là hai ngàn mấy trăm người, chỉ nội việc kéo máy ném đá phải hao mất một nửa binh sỹ, đối mặt với sự công kích của quân địch đông gấp bốn lần mình, y làm sao có thể bảo vệ được thành trì.
Đúng lúc này, từ trên không trung truyền đến âm thanh lạ, chỉ thấy mấy mươi điểm đen gào thét bay đến, binh sỹ ai nấy đều thất kinh, bỏ chạy tứ phía, theo sau tiếng vang ầm ầm, tám mươi khối cự thạch đã ném lên đầu thành.
- Tướng quân mau tránh!
Binh sỹ hô to, vài tên thân binh đẩy ngã Từ Hoảng, chỉ thấy một khối cự thạch trăm cân bay đến, đập trúng lỗ châu mai, lỗ châu mai vỡ tan, đá vụn bay loạn xạ, mấy tên binh sỹ trốn không kịp, bị đá vụn văng trúng, lập tức máu chảy liên hồi, kêu thảm ngã xuống đất.
Khối cự thạch bay đến, xẹt qua đỉnh đầu th, một tiếng “Ầm!” thật lớn, đập trúng vào một chiếc máy ném đá, thanh gỗ thô to bị gẫy, kéo theo một tràng âm thanh kẽo kẹt chói tai, máy bắn đá khổng lồ ngã về phía sau, quay cuồng rơi xuống đầu thành, ầm ầm rơi xuống đất, vỡ tan.
Cự thạch công kích lượt đầu đã tạo nên tử thương gần hai trăm quân Tào, năm chiếc máy ném đá đã bị phá hủy, vô số binh sỹ bị đè bẹp cho máu thịt bầy nhày, chết thảm tại chỗ, ngay sau đó đợt công kích thứ hai lại đến, tường thành phía tây liên tục bị đập trúng, nứt ra một kẽ hở lớn.
Sắc mặt của Từ Hoảng trắng bệch, một mặt y lệnh cho máy ném đá trên đầu thành phản kích, mặt khác, y lại tìm được một tên thân binh, đưa cho gã một cây lệnh tiễn, thấp giọng dặn dò:
- Ngươi lập tức xuống thành, đi tìm Lưu Cảnh, nói ta nguyện ý dẫn quân rút lui khỏi Trần Thương, xin hắn cởi bỏ vòng vây ở phía đông thành.
Lúc thành trì khó bảo toàn, Từ Hoảng chỉ có thể lựa chọn bảo vệ cho sự an toàn của các binh sỹ.