Chương 705: Nghiêm mật điều tra.
Lúc này bên trong thành Thái Nguyên đã là thần hồn nát thần tính, quân Hán đột nhiên giết tới, khiến bên trong thành Thái Nguyên lâm vào trong một mảnh hoảng sợ, cửa hàng đóng cửa, tửu quán ngừng kinh doanh, mọi nhà đóng cửa cài then, trên đường cái vắng ngắt, chỉ ngẫu nhiên sẽ có một đội binh lính xếp thành hàng chạy qua.
Không chỉ có lòng người dân chúng bình thường bàng hoàng, quân đội cũng cực kỳ khẩn trương. Năm nghìn quân đội ngoại trừ năm trăm người duy trì trật tự, còn lại toàn bộ quân đội lên thành phòng ngự, mặc dù như thế, vẫn nước xa lửa gần, còn lâu mới có thể đủ để thủ thành, từ trên xuống dưới, quan quân thủ thành và bọn lính đều không có gì tin tưởng.
Bên trong quan nha, Thứ sử Thái Nguyên, Thứ sử Vương Diễm, Đô đốc Tịnh Châu Khiên Chiêu cùng với Trưởng sử Tân Bình đang khẩn cấp thảo luận đối sách, tâm tình ba người đều vô cùng trầm trọng, như thế nào cũng thật không ngờ quân Hán lại đột nhiên giết tới, điều này làm bọn họ cực kỳ bị động.
Khiên Chiêu thở dài nói:
- Nghe nói Thừa tướng ở Nhữ Nam giằng co với quân Hán, Quan Trung bên kia chiến tranh còn chưa bình ổn, hiện tại quân Hán lại đột nhiên giết đến Thái Nguyên, quân Tào được cái này mất cái khác, bị Lưu Cảnh nắm mũi dẫn đi, quả thực rất bị động rồi.
- Khiên Đô đốc!
Thứ sử Vương Diễm có chút bất mãn kéo dài thanh âm:
- Bây giờ không phải là lúc nói những lời như thế này, hiện tại chúng ta phải thảo luận đối sách, làm như thế nào ứng đối quân Hán đột nhiên tập kích?
- Đối sách?
Khiên Chiêu cười lạnh một tiếng nói:
- Cuộc chiến Quan Trung đã điều đi đại bộ phận quân đội Tịnh Châu, toàn bộ Tịnh Châu chỉ có một vạn hai ngàn người, quận Nhạn Môn bốn ngàn, quận Hà Đông ba ngàn, thành Thái Nguyên cũng chỉ có năm ngàn người, còn đối phương chí ít có ba vạn người, một trận chiến này đánh như thế nào, ta cũng không hiểu!
Trong giọng nói Khiên Chiêu tràn đầy oán giận, lúc trước y mãnh liệt phản đối đem quân Tịnh Châu điều đi Quan Trung, Vương Diễm lại nói cho Thừa tướng vấn đề Tịnh Châu không lớn, hiện tại xuất hiện hậu quả, lại cần nhờ năm nghìn quân đội của y đến ứng đối, không bột đố gột nên hồ, cho dù y có tài năng thông thiên cũng không thể chiến đầu với ba vạn quân.
Lúc này Tân Bình ở một bên thật cẩn thận nói:
- Ta đề cử một phương án nhé!
Vương Diễm lạnh lùng liếc Khiên Chiêu một cái, hỏi Tân Bình:
- Nói một chút coi, phương án gì?
Tân Bình ngẫm nghĩ một chút nói:
- Chúng ta có thể động viên dân chúng tham dự thủ thành, mặt khác khẩn cấp cầu viện Nghiệp Đô, ta phỏng chừng quân Hán lặn lội đường xa mà đến, cũng không có vũ khí công thành gì, cho dù lâm thời chế tác vũ khí công thành cũng phải mấy ngày thời gian, chúng ta kiên trì hai ba ngày nữa, có lẽ viện quân Nghiệp Đô đã đến, hai vị thấy thế nào?
- Đây là phương án tốt nhất!
Vương Diễm khen:
- Nói như vậy, chúng ta sẽ có thời gian thủ thành, hơn nữa bên trong thành tiền lương không thiếu, hoàn toàn có thể dùng để chiêu mộ dân phu.
Nói đến đây, mặt y trầm xuống, lại hỏi Khiên Chiêu:
- Khiên tướng quân cảm thấy thế nào?
Khiên Chiêu tuy rằng trong lòng đầy oán hận, nhưng y cũng biết, bây giờ không phải là lúc oán giận, nhất định phải toàn lực ứng đối nguy cơ, y nhớ tới ba ngày trước thấy chi thương đội trăm người kia, trầm ngâm một chút nói:
- Ta cũng ủng hộ đề nghị của Tân Trưởng sử, ta vẫn lo lắng bên trong thành đã có gian tế quân Hán, thủ thành sợ nhất nội ứng ngoại hợp, hơn nữa binh lực chúng ta không nhiều lắm, một khi có trăm người trở lên nội ứng, thành trì liền nguy hiểm.
- Một khi đã như vậy liền lục soát thành!
Lúc này Vương Diễm quyết đoán nói:
- Tất cả lữ xá, tửu quán, thanh lâu, cửa hàng, cùng với tất cả đại trạch cho thuê đều phải điều tra toàn bộ, không buông tha cho một người nào. Khiên tướng quân, ta sẽ để cho quan phủ phối hợp quân đội, từ hiện tại bắt đầu lục soát thành.
Tuy nói quân đội và chính trị đều tự độc lập, nhưng Khiên Chiêu bất kể ở kinh nghiệm và sự từng trải hay là trên quan trường đều thấp hơn Vương Diễm nhiều, mệnh lệnh của Vương Diễm y cũng không được không chấp hành, y lập tức đứng lên nói:
- Ta đây liền đi an bài!
Vương Diễm lại nói với Tân Bình:
- Phát thư chim bồ câu cũng chậm, trước dùng khói lửa cảnh báo, lại phát thư chim bồ câu cầu viện!
Trời vừa tối đen, phía bắc thành Thái Nguyên đốt lên khói lửa, khói đặc xen lẫn lửa nóng bay lên trời, phát ra cảnh cáo cho hướng Nghiệp Đô, bay về hướng đông, từng tòa khói lửa lập tức cháy lên, trên Thái Hành Sơn cũng dấy lên khói lửa cảnh giác.
Cùng lúc đó, Khiên Chiêu điều động hai ngàn quân đội, cùng ba trăm nha dịch phối hợp, bắt đầu điều tra từng nhà bên trong thành Thái Nguyên. Trong thành Thái Nguyên lập tức gà bay chó sủa, một mảnh náo loạn.
Chưởng quầy Nam An lữ xá Chương Cừ vội vàng chạy về lữ xá của mình, vào cửa chính liền dặn dò:
- Đóng cửa tiệm, ngừng buôn bán!
Y tâm sự nặng nề đi vào hậu viện, vừa lúc nghênh diện gặp Ngô Ban, Ngô Ban thấy vẻ mặt y khác thường, liền hỏi:
- Chương sứ quân, đã xảy ra chuyện gì?