Chương 22: Nhị Cẩu băng băng! Hung thú?!
Hạ Mộc đưa mắt nhìn quanh khắp lãnh địa.
Cơn khủng bố đến từ nhiệt độ cao vẫn bao trùm.
Khu vực gieo trồng thực vật đều ỉu xìu dưới cái nóng, chu kỳ trưởng thành bị đẩy lùi lại phía sau, sản lượng quả cũng giảm sút.
Dù cho những người nông phu cũng đều bó tay, không biết làm sao trước tình cảnh này.
Nếu như không tưới nước, thậm chí cây trồng có khả năng sẽ bị phơi khô mà chết!
Mà những con heo rừng và báo nhỏ hôm qua còn nô đùa, quấn quýt lẫn nhau trong khu nuôi dưỡng, lúc này đều nằm bệt trên mặt đất, không còn chút sức lực nào muốn động đậy.
Heo mẹ rừng còn đào một cái hố rồi vùi mình xuống đó để trốn nóng.
Những động vật da dày thịt béo còn có thể gắng gượng chịu đựng.
Nhưng Hạ Mộc cùng những người trong bộ lạc thực tế có chút không chịu nổi sự khắc nghiệt này.
Hạ Mộc triệu tập mọi người lại.
"Hôm nay chúng ta tạm thời không ra khỏi cửa để thu thập tài nguyên."
"Mấy người các ngươi, hãy đi thu gom lại số thịt khô đã phơi từ trước, xem có được bao nhiêu."
Ưu điểm duy nhất dưới cái nắng gay gắt này.
Có lẽ chính là năng suất phơi thịt khô được tăng lên một cách chóng mặt.
Chỉ trong chốc lát, thịt đã có thể hong khô được rồi.
Sau một hồi thu gom, kiểm kê.
Trong tay Hạ Mộc đã có hơn 500 đơn vị thịt khô.
Thịt khô dùng để thay thế cho việc bảo tồn lâu dài và mang theo để dùng khi cần thiết.
Hắn tiếp tục hạ lệnh.
"Mỗi người hãy lấy một chút thịt khô mang theo trên người, sau đó dùng các túi đựng nước, lấy đầy nước vào đó!"
"Chúng ta sẽ ra ngoài một chuyến!"
Mục đích lớn nhất của Hạ Mộc trong lần ra ngoài này.
Chính là để tìm kiếm một nơi nghỉ mát, và quan trọng hơn là tìm kiếm nguồn nước!
Dưới cái nhiệt độ cao này, nước sẽ bốc hơi nhanh chóng, thậm chí còn dễ dàng bị biến chất.
Việc tìm ra một nguồn nước sạch đã trở thành một việc cấp bách hơn bao giờ hết.
Nếu không, hắn và những người trong bộ lạc sẽ chết khát tại lãnh địa mất.
Hơn nữa, hiện tại tất cả người chơi khác đều đang thiếu nước trầm trọng.
Giá cả của nước chắc chắn sẽ tăng lên một cách điên cuồng!
Đến lúc đó, coi như Hạ Mộc có nhiều tài nguyên hơn nữa, cũng khó mà gánh nổi việc dùng tài nguyên để giao dịch và thu về lượng nước cần thiết!
Cho nên việc tìm một nơi nghỉ mát là bắt buộc phải làm!
Trong khi mọi người đang tranh thủ thời gian đựng nước, Hạ Mộc triệu tập những thành viên bộ lạc tinh nhuệ nhất.
Sau đó, hắn tiến hành cường hóa từng người bọn họ.
Đội đi săn được thêm hai thành viên mới, đội đốn củi cũng có thêm một người.
"Lần này đội đi săn đã có năm thành viên."
Quy mô đội ngũ ngày càng lớn mạnh.
Hạ Mộc cũng cảm thấy tự tin hơn nhiều trong chuyến đi lần này.
Mười phút sau, đội ngũ tập kết đầy đủ.
Ngoại trừ những thành viên vừa được cường hóa, tất cả đều có mặt trong đội ngũ.
Còn lại những người công cụ khác, thì được Hạ Mộc lưu lại lãnh địa để tiến hành phòng thủ.
"Mọi người đã chuẩn bị xong chưa?"
"%!"
Mọi người trang bị đầy đủ vũ trang, nhìn Hạ Mộc và gật đầu.
Hạ Mộc tiếp nhận túi nước từ Đại Mãnh đưa tới, vung tay lên.
"Xuất phát!"
Một đám người giữ vững đội hình, bắt đầu tiến về phía đông lãnh địa.
Những thành viên đã được cường hóa có thân thể cường tráng.
Cho nên tốc độ di chuyển rất nhanh.
Phía trước có Nhị Cẩu dẫn đường, đường đi cũng không tính là quá khó khăn.
Chỉ là Hạ Mộc có chút khó chịu.
Hắn lúc này đang ngồi trên một chiếc xe đẩy, được người phu xe kéo đi trên đường.
Không còn cách nào khác.
Thể lực của Hạ Mộc là một nhược điểm.
Nếu để cho hắn tự mình đi bộ, phỏng chừng đến tối cũng không đến được nơi cần đến!
Cho nên hắn chỉ có thể để cho người phu xe có thể lực cao nhất kéo mình đi.
Cân nặng của hắn đối với người phu xe mà nói chẳng đáng là bao.
Cho nên tốc độ di chuyển của đội ngũ không hề bị giảm sút.
Chỉ là Hạ Mộc không ngừng lẩm bẩm trong miệng.
Mặt đất lồi lõm, sắp sửa làm cho cái mông của hắn bị lòi cả trĩ ra ngoài!
"Cái xe nát này. . ."
"Sau này nhất định phải làm hệ thống giảm xóc cho nó mới được!"
Hắn cố gắng giữ thăng bằng trên xe.
Người phu xe muốn giảm bớt tốc độ để tăng trải nghiệm ngồi cho Hạ Mộc cũng bị hắn cự tuyệt.
"Không thể giảm tốc độ."
"Giảm tốc độ mọi người sẽ mệt mỏi hơn, tiêu hao nước cũng nhiều hơn, chi bằng cứ đi một mạch rồi nghỉ ngơi sau."
"Nhị Cẩu, còn xa không?"
Nhị Cẩu ra hiệu còn khoảng một km nữa.
"Một km mà thôi, ta có thể nhịn được!"
Hạ Mộc cắn răng, nửa ngồi trên xe đẩy, tay nắm chặt hai bên thành xe.
"Tiếp tục đi tới!"
Lời của lãnh chúa là mệnh lệnh.
Đội ngũ không giảm tốc độ, tiếp tục tiến về phía trước.
Ước chừng cứ thế mà đi thêm mười phút nữa.
Hạ Mộc ngẩng đầu nhìn.
Đã thấy chân ngọn núi mà Nhị Cẩu đã nhắc đến.
Hắn gọi Nhị Cẩu đến gần.
"Kia là ngọn núi mà ngươi nói tới sao?"
"Cái sơn động kia, nằm ở vị trí nào của ngọn núi?"
Nhị Cẩu gật đầu, chỉ vào chân núi.
Ra hiệu sơn động nằm ngay ở vị trí chân núi.
"Không cần phải leo núi là tốt rồi."
Hạ Mộc thở phào nhẹ nhõm.
Đợi đội ngũ tiến gần đến sơn động, hắn mới ra hiệu cho mọi người giảm tốc độ.
Phía trước là một khoảng đất trống.
Cuối khoảng đất trống, là một cái cửa vào sơn động cao tới mười mét.
Tăm tối và sâu thẳm.
Tựa như một cái miệng lớn đầy đáng sợ đang chờ đợi những con mồi tự chui đầu vào lưới.
Sau khi ra hiệu cho mọi người nghỉ ngơi tại chỗ, Hạ Mộc mang theo Đại Mãnh tiến đến khu vực giáp ranh với rừng cây, quan sát cửa vào sơn động.
"Ta nhớ hôm qua Nhị Cẩu nói trong động có nguy hiểm, Đại Mãnh ngươi có thể cảm nhận được gì không?"
Đại Mãnh nâng cao mũi ngửi ngửi.
Những giọt mồ hôi trên chóp mũi không hề làm ảnh hưởng đến khứu giác nhạy bén của hắn.
Một mùi dã thú nồng nặc tràn ngập trong không khí.
Sau đó, Đại Mãnh nhíu mày.
Trên mặt hắn lộ ra vẻ ngưng trọng chưa từng có.
"%! @# "
Trong sơn động sâu thẳm, có một con hung thú!
"Hung thú?!"
Biểu tình của Hạ Mộc cũng trở nên nghiêm túc.
Có thể khiến cho Đại Mãnh, người đã được cường hóa lần thứ hai, gọi là hung thú.
Rõ ràng, chủ nhân của sơn động tuyệt đối không phải là một loài dã thú bình thường!
Một kẻ săn mồi thực sự. . .
Vô cùng nguy hiểm!
Thật lòng mà nói, trong lòng Hạ Mộc cũng không chắc chắn.
Bởi vì chỉ cần sơ sẩy một chút thôi, đội ngũ của hắn có thể sẽ phải chịu tổn thất nặng nề!
Những người mà hắn mang ra đều là những thành viên đã được cường hóa.
Hắn không muốn mất đi bất kỳ ai!
Nhưng những luồng gió lạnh thỉnh thoảng thổi ra từ trong sơn động, lại khiến cho Hạ Mộc vô cùng động lòng.
"Đây đúng là một nơi nghỉ mát tuyệt vời!"
Nếu như có thể chiếm được hang núi này, thì trong đợt thời tiết nóng cao điểm vòng thứ hai, hắn sẽ có lòng tin vượt qua.
Do dự một hồi, Hạ Mộc cắn răng.
"Thử xem!"
"Đã đến đây rồi, trước cứ nhìn mặt mũi chủ nhân sơn động rồi tính tiếp."
"Đại Mãnh, lát nữa ngươi hãy làm như thế này. . . ."
Hắn ghé sát vào tai Đại Mãnh và thì thầm một hồi.
Ánh mắt của Đại Mãnh sáng lên, gật đầu một cái.
Sau đó, hắn quay lại chỉ huy mọi người bắt đầu chuẩn bị.
Nửa giờ sau.
Mọi công tác chuẩn bị đã hoàn tất.
Nhìn về phía sơn động ở đằng xa, Hạ Mộc căn dặn Nhị Cẩu bên cạnh.
"Lát nữa ngươi vào trong tìm thấy con hung thú kia, đừng lại gần nó, cứ đâm thẳng vào nó là xong!"
"Đâm xong thì tranh thủ thời gian chạy, đừng quay đầu lại."
"Nghe rõ chưa?"
Trong hang động môi trường lờ mờ, không gian chật hẹp, hoàn toàn bất lợi cho việc tác chiến.
Cho nên muốn đi săn con hung thú kia.
Bước đầu tiên là phải dụ nó ra khỏi hang!
Mà nhiệm vụ này, chỉ có thể giao cho người có tốc độ nhanh nhất là Nhị Cẩu hoàn thành.
Nhị Cẩu không nói lời thừa thãi.
Trực tiếp cầm lấy một cây giáo của bộ lạc, rồi lao thẳng về phía sơn động.
"Tất cả mọi người chuẩn bị!"
Thấy Nhị Cẩu biến mất trong sơn động, Hạ Mộc từ từ kéo mọi người đến phía trước người mình để bảo vệ.
Trận chiến này không phải là nơi hắn có thể tham gia.
Tất cả còn phải dựa vào Đại Mãnh và những người khác!
Mọi người ẩn nấp sau những lùm cây, chăm chú quan sát hướng sơn động.
Năm phút trôi qua rất nhanh.
Ngay khi Hạ Mộc cho rằng có chuyện gì bất ngờ xảy ra, thì Nhị Cẩu chạy trối chết từ trong sơn động ra, trên mặt lộ rõ vẻ kinh hãi.
Vừa chạy hắn vừa vẫy tay về phía Hạ Mộc.
"! @#!"
Tới rồi!
Ngay sau đó, một tiếng gầm rung trời vang vọng từ trong sơn động vọng ra!
Hống! ! ! !
Một luồng khí mạnh cuốn theo mùi hôi thối nồng nặc, lao thẳng vào mặt Hạ Mộc.
"Thối quá!"
Hắn cố nén mùi thối, mắt không rời khỏi sơn động dù chỉ một khắc.
Hắn muốn nhìn xem chủ nhân của sơn động rốt cuộc có dáng vẻ như thế nào!
Đông —— đông ——
Theo tiếng đất rung chuyển, một con quái vật khổng lồ từ trong sơn động lao ra, điên cuồng đuổi theo Nhị Cẩu phía trước!
Trên mắt nó, còn cắm một cây giáo dài của bộ lạc.
"Ngọa tào!"
"Gấu?!"