Chương 3: Thời Khắc Tân Thủ Kết Thúc! Phiên Bản Đổi Mới!
Trên hải đảo, mưa rào xối xả đổ xuống.
Số hiệu 682 cùng những người trong bộ lạc của mình cuộn tròn lại trong căn nhà lá dột nát, dính chặt vào nhau mà run rẩy vì lạnh.
Hắn run rẩy gõ chữ.
"Ta không cần thịt, ta chỉ cần một mồi lửa."
"Đây là bản kế hoạch chế tạo dây thừng."
"Cứu lấy ta!!"
Hạ Mộc thấy đối phương không chút do dự đưa lên giá bản kế hoạch [dây thừng thô sơ], liền đoán được hoàn cảnh hiện tại của đối phương.
"Chờ chút."
Hắn đem một ít vật phẩm nhóm lửa kéo đến khung giao dịch, sau đó nhấp vào đồng ý giao dịch.
Tiếp đó liền không còn tin tức gì.
"... "
Trong căn nhà tranh dột nát, số hiệu 682 nâng lấy mồi lửa mà Hạ Mộc đã giao dịch cho, cảm nhận được sự lạnh giá bộc phát trong cơ thể.
Mưa càng lúc càng lớn.
Nhưng số hiệu 682 không để nước mưa thấm ướt mồi lửa, cẩn thận đem nó bảo vệ dưới thân.
Hắn đang cược.
Cược vào chút tín nhiệm ít ỏi giữa người với người trong giai đoạn đầu trò chơi!
Coi như cược thất bại cũng không sao.
Cùng lắm thì một cái chết.
Người chết rồi, còn cần bản kế hoạch để làm gì!
Nhưng cược thắng thì hắn có thể sống!
Mưa vẫn rơi.
Số hiệu 682 rất rõ ràng cảm giác được thân nhiệt của mình đang hạ thấp.
Có một loại ấm áp của hồi quang phản chiếu.
Có lẽ chỉ nửa giờ nữa thôi, hắn sẽ rơi vào trạng thái hôn mê nguy hiểm.
Ở trong môi trường này.
Hôn mê chẳng khác nào tử vong!
Thời gian trôi qua, Hạ Mộc bên kia vẫn bặt vô âm tín.
Ánh sáng trong mắt số hiệu 682 dần dần biến mất.
Đúng lúc này.
Một màn sáng hiện ra trước mắt.
[Số hiệu 521 yêu cầu giao dịch với ngài, có đồng ý không?]
"Được!"
[Ngài nhận được mồi lửa *1]
"Rút ra!"
Số hiệu 682 vội vã điều khiển thân thể cứng ngắc, đặt mồi lửa vào nơi duy nhất trong nhà lá không bị ướt, sau đó cẩn thận từng li từng tí lấy ra mồi lửa rồi châm lên.
"Hô! Hô!"
Nhẹ nhàng thổi thổi.
Hai giây sau, một ngọn lửa bùng lên.
Xua tan đi cái lạnh lẽo và bóng tối trong phòng.
Cũng cứu vớt trái tim của số hiệu 682.
Ngọn lửa nhấp nháy, chiếu sáng khuôn mặt hắn.
Số hiệu 682 lộ ra hàm răng trắng, ngây ngốc cười.
...
Một bên khác.
Ngọn lửa liếm láp lớp da thịt, phát ra âm thanh "phốc xì phốc xì" khi mỡ cháy.
Mùi thịt nướng nồng đậm lan tỏa khắp lãnh địa!
Hạ Mộc xoay xoay cành cây trong tay.
Tiện tay phủi phủi bàn tay lớn mà Đại Mãnh đưa tới.
"Còn chưa quen thì gấp cái gì!"
Đại Mãnh ngồi một bên, thân hình to lớn như gấu, vẻ mặt ủy khuất, nhưng không dám phản kháng dù chỉ một chút.
Hắn nhìn Hạ Mộc bằng ánh mắt ngưỡng mộ như nhìn thần!
Chỉ có thần mới biết đốt lửa!
"Được rồi."
Hạ Mộc nhìn miếng thịt nướng bên ngoài giòn trong mềm, thỏa mãn gật đầu.
Sau đó đưa phần lớn nhất cho Đại Mãnh.
Người tài giỏi luôn có nhiều việc phải làm.
Còn mình thì cầm lấy phần nhỏ hơn, bắt đầu ăn.
Nói là nhỏ, nhưng thực ra đã đủ ăn rồi.
"%! @# "
Sau khi nếm thử một miếng thịt nướng, mắt Đại Mãnh trợn trừng lên như chuông đồng.
Còn có thứ tốt như vậy sao?!
Lãnh chúa quả nhiên là thần!
Hắn không quan tâm bị bỏng miệng, ôm lấy miếng thịt nướng rồi ăn ngấu nghiến, phong cách vô cùng cuồng dã!
Hạ Mộc thì ăn tao nhã hơn nhiều.
Vừa ăn vừa đánh giá.
"So với thịt tươi ngon hơn một chút, nhưng không nhiều."
"Có muối, thì là, ớt bột thì càng tốt."
Trong khi người khác còn đang ăn thịt tươi sống một cách thô lỗ, Hạ Mộc đã nghĩ đến việc thêm gia vị để tăng hương vị.
[Số hiệu 682 yêu cầu giao dịch với ngài, có đồng ý không?]
Thông báo hệ thống bất ngờ hiện ra.
Hạ Mộc nhíu mày.
"Đây là đã vượt qua nguy cơ rồi sao?"
"Đồng ý."
[Ngài nhận được sò *10, cua *10, hàu *5, công thức nấu canh hải sản đơn giản *1]
Số hiệu 682: "Ân cứu mạng, dũng tuyền tương báo!"
"Chỉ cần đại lão sau này muốn ăn hải sản, cứ nói một tiếng, tuyệt đối bao no!"
Hắn trực tiếp đem toàn bộ số thức ăn thu thập được cả buổi chiều tặng hết cho Hạ Mộc.
Còn kèm theo một công thức nấu ăn.
Chỉ cần giúp đỡ một chút đã có thể nhận được hồi báo lớn như vậy, Hạ Mộc không khỏi mỉm cười.
"Cũng được."
Hắn không khách khí nhận hết.
Sau đó lấy bát đá đổ nước suối vào, đun sôi rồi thả hải sản vào.
"Nào nào nào, lại uống thêm chút canh hải sản."
"Ăn thịt không cũng hơi ngán."
Đại Mãnh: "# $#! ! ! !"
Khi canh sôi, một thông báo hiện ra.
[Canh hải sản đơn giản: Tăng nhẹ tốc độ hồi phục thể lực. Nguyên liệu: Nước 0/1, hải sản tùy ý 0/2]
"Còn cóbuff?"
Hạ Mộc bảo Đại Mãnh uống canh.
Vạch thể lực vốn đang tăng chậm chạp, sau khi ăn canh lại tăng nhanh hơn một chút.
Hơn nữa, hương vị canh cũng vô cùng tươi ngon.
Có thể thấy rõ điều đó qua vẻ khoa trương của Đại Mãnh.
"Số hiệu 682 này cũng có chút thú vị."
"Sau này có thể thường xuyên liên lạc."
Hạ Mộc hiểu rõ rằng những người trong bộ lạc mới là lực lượng sản xuất chính để bộ lạc phát triển.
Khi những người trong bộ lạc mạnh lên, sự phát triển mới có thể nhanh hơn.
Vừa nghĩ đến việc ngày mai có thể chiêu mộ thêm người mới, hắn bắt đầu cảm thấy mong chờ.
"Đi thôi, Đại Mãnh."
"Đi dạo tiêu cơm, tiện thể nhân lúc trời chưa tối hẳn, thu thập thêm chút tài nguyên."
Đại Mãnh: "%! @# $ "
Ăn no uống đủ, thể lực dồi dào, Đại Mãnh hăng hái bắt tay vào công việc.
Hạ Mộc thì vừa xem xét điểm chiêu mộ, vừa xem xét các vật liệu cần thiết để nâng cấp nhà tranh.
[Yêu cầu để nâng cấp điểm chiêu mộ sơ cấp: 0/100 đá, 0/100 gỗ, 0/100 xương, 0/10 dây thừng]
[Yêu cầu để nâng cấp nhà tranh sơ cấp: 0/100 đá, 0/100 cỏ tranh, 0/20 gỗ]
Dây thừng và xương có vẻ hơi khó kiếm.
Xương có thể lấy từ việc phân giải xác chết.
Còn một sợi dây thừng thì cần 50 cỏ tranh để tạo thành.
Vì vậy, Hạ Mộc quyết định nâng cấp nhà tranh trước.
Khi trời hoàn toàn sập tối.
Hạ Mộc và Đại Mãnh đã thu thập được hơn một nửa số tài nguyên cần thiết để nâng cấp nhà tranh sơ cấp.
Số còn lại, hắn trực tiếp lên phòng giao dịch đổi một chút.
Khi đã thu thập đủ tài nguyên, một khung thông báo hiện ra.
[Có muốn nâng cấp nhà tranh không?]
"Có."
Căn nhà tranh nhỏ bé ban đầu rung lên một hồi, trong chớp mắt trở nên lớn hơn rất nhiều.
Không gian mở rộng lên 20 mét vuông.
[Nhà tranh trung cấp: Sức chứa: 0/5. Độ an toàn tăng nhẹ, độ tiện nghi tăng nhẹ]
Hạ Mộc nằm lên chiếc giường cỏ mềm mại hơn rất nhiều, thỏa mãn gật đầu.
"Thoải mái hơn nhiều rồi!"
Sau đó, hắn vẫy tay, bảo Đại Mãnh nằm xuống ngủ trước.
"Ngươi ngủ trước đi, ta canh đêm."
Hạ Mộc hiểu rõ tính chất của loại trò chơi này, những đêm đầu tiên thường sẽ có những tình huống bất ngờ xảy ra.
Vì vậy, hắn quyết định thay phiên canh đêm với Đại Mãnh.
"%! # "
Đại Mãnh cũng nghiêm túc, vừa nằm xuống đã ngủ ngay.
Lãnh chúa nói gì là làm theo!
Tiếng ngáy nhanh chóng vang lên inh tai nhức óc.
Hạ Mộc thì tựa lưng vào cửa nhà tranh, ngẩng đầu nhìn xung quanh.
Xung quanh yên tĩnh và tối tăm.
Không hề có cảm giác của một khu rừng rậm.
Chỉ có ngọn lửa màu cam đang bập bùng mang lại cho Hạ Mộc một chút cảm giác an toàn.
Và cả bầu trời đầy sao trên đỉnh đầu.
Hạ Mộc ngước nhìn.
Bầu trời không bị ô nhiễm ánh sáng trở nên đặc biệt rực rỡ.
Một dải Ngân Hà trắng sữa trải dài trên bầu trời đêm, những ngôi sao lấp lánh xung quanh như những viên đá quý, cảnh tượng vô cùng huyền ảo!
Lớn lên ở thành phố lớn, Hạ Mộc chưa từng được chiêm ngưỡng cảnh đẹp như vậy.
Trong khoảnh khắc, hắn ngẩn người.
"Đẹp thật!"
"Nhưng cũng thật cô đơn..."
Và những sinh vật ẩn nấp trong bóng tối xung quanh khu rừng, vì ngọn lửa bập bùng kia và tiếng ngáy inh tai nhức óc trong nhà, đã dừng bước chân.
Sau một hồi do dự, chúng lặng lẽ rút lui.
Hạ Mộc tuy đang thưởng thức cảnh đẹp, nhưng cũng không quên cảnh giác.
Đợi đến khi vạch thể lực của Đại Mãnh đạt đến 100, hắn liền đứng dậy gọi Đại Mãnh dậy.
"Bảo vệ tốt lãnh địa."
"Nếu có vấn đề gì thì lập tức đánh thức ta."
Đại Mãnh gật đầu.
Sau đó, hắn cầm chắc cây gậy, chắn trước cửa nhà tranh.
Dù vậy, Hạ Mộc vẫn không ngủ ngon giấc.
Ngày hôm sau, hắn cảm thấy đau lưng.
Khi mở cửa, Đại Mãnh vẫn đứng đó như một bức tường đồng, canh giữ ở cửa nhà tranh.
"Khổ cực rồi."
Hạ Mộc vỗ vai Đại Mãnh, hỏi.
"Đêm qua có gì bất thường không?"
Đại Mãnh gãi đầu, sau đó lắc đầu.
Ra hiệu không có gì bất thường.
Lúc này, ngọn lửa trại đã tắt.
Một làn khói xanh bốc lên cao theo gió.
Hòa vào biển mây.
Hạ Mộc vặn vẹo eo rồi đi đến điểm chiêu mộ sơ cấp.
Điểm chiêu mộ sẽ làm mới số lần chiêu mộ vào 7 giờ mỗi sáng.
Hắn muốn chiêu mộ người mới cho bộ lạc ngay lập tức.
Chỉ có một Đại Mãnh thì chắc chắn không đủ.
Nếu có mười hay tám Đại Mãnh, hắn chắc chắn sẽ được ngủ ngon một giấc.
Hạ Mộc ngồi xuống bên cạnh điểm chiêu mộ.
Vừa chờ đợi, vừa lướt xem khu vực trò chuyện.
Hóa ra đêm qua không hề yên bình.
"Ô ô ô! Người trong bộ lạc của tôi đêm qua bị sói cắn chết rồi! Phải làm sao đây!"
"Má! Tôi ở đầm lầy, đêm qua người trong bộ lạc đánh nhau với một thứ không biết là cái gì ở bên ngoài cả đêm, còn bị cắn bị thương nữa, giờ chỉ còn hít vào mà không thở ra, ai có thuốc không? Tôi đổi bằng bản kế hoạch!"
"Tôi thức cả đêm, sợ bị tấn công, kết quả đúng là bị tấn công thật!"
"Toang rồi! Chỗ tôi toang rồi! Bọn chúng cướp hết số thịt mà tôi vất vả lắm mới đổi được! Thật là bực!"
...
Tất cả người chơi đều bị tấn công vào đêm qua.
Thậm chí có người còn không còn đăng bài được nữa.
Chỉ có chỗ của Hạ Mộc, hai người thay phiên canh gác nên không có chuyện gì xảy ra.
Hạ Mộc trầm ngâm suy nghĩ.
"Chắc là do lửa."
Nhiều người chơi không có điều kiện để đốt lửa trong ngày đầu tiên, hoặc đơn giản là không có cảnh giác, nên mới bị tấn công.
Còn Hạ Mộc không chỉ có lửa, mà còn thay phiên canh gác.
Nên mới may mắn thoát nạn.
Điều này khiến Hạ Mộc không khỏi vui mừng thầm trong bụng.
"Xem ra kinh nghiệm chơi game trước đây vẫn rất hữu dụng."
"Trò chơi này cùng lắm chỉ là khó nhằn hơn một chút, mạng cũng chỉ có một thôi."
"Không khó đến vậy!"
Sau khi trải qua thử thách của ngày đầu tiên, Hạ Mộc đã dần thích nghi với nơi này.
Điều này giúp hắn tăng thêm rất nhiều sự tự tin để sinh tồn.
Thời gian trôi qua trong lúc tán gẫu, cuối cùng cũng đến 7 giờ.
Liên tiếp những tiếng thông báo vang lên bên tai mỗi người chơi may mắn còn sống sót.
[Đinh——]
[Thời gian bảo vệ tân thủ kết thúc!]
[Bộ lạc cầu sinh trò chơi 1.0 phiên bản—— 'Thời tiết khắc nghiệt' chính thức mở ra!]
[Thông tin phiên bản: Tất cả người chơi sẽ phải đối mặt với một đợt thời tiết khắc nghiệt vào lúc 7 giờ mỗi ngày, hãy tìm mọi cách để sống sót!]
[Nhắc nhở: Hãy đối xử tốt với người trong bộ lạc của bạn, họ là chỗ dựa lớn nhất của bạn trong giai đoạn đầu!]
[Nhắc nhở: Nhanh chóng nâng cấp kiến trúc của bộ lạc, nơi trú ẩn kiên cố là thành lũy cuối cùng của bạn!]
[Nhắc nhở: Hãy dũng cảm bước ra khỏi lãnh địa, ở đó sẽ có phần thưởng cho những người dũng cảm, giúp bạn sống sót tốt hơn!]
[Nhắc nhở: ...]
Ầm ầm——
Hạ Mộc ngẩng đầu.
Bầu trời quang đãng bỗng chốc mây đen kéo đến, mây đen vần vũ!
Gió nổi lên!..