Cả Nhà Tôi Bị Quỷ Dắt Rồi

Chương 5

Chương 5
Em gái tôi đúng là xuất sắc thật.
Chính vì vậy, bố có thể coi nó như một bình hoa đẹp đặt ở nơi dễ thấy, như một biểu tượng cho địa vị và danh tiếng, để nhận lấy những lời khen.
Nhờ thế, nó có thể nhận được chút thương yêu và ánh mắt của ông.
Nhưng ông tuyệt đối không thể chấp nhận việc bình hoa đó... biến thành người thật.
Trở thành người đủ năng lực để thay thế ông ta.
Nếu một ngày như thế thực sự đến, ông ta sẽ ra tay trước khi tôi kịp trở nên mạnh mẽ – đập vỡ bình hoa này trước khi nó kịp khoác lên bộ giáp.
Lần đến thăm công ty, tôi cố tình thể hiện một chút thông minh và tham vọng của mình, rồi nắm chặt tay ba không buông.
"Ba, ba biết vì sao con cố gắng giành hạng nhất toàn thành phố không?"
"Sao vậy?"
"Bởi vì con muốn giúp ba. Ba mỗi ngày đi làm về đều rất mệt, con hy vọng có thể làm ba bớt mệt đi một chút."
"Vậy con nghĩ mình làm được chứ?"
"Không đâu, những quyết định quan trọng cuối cùng vẫn phải là ba đưa ra." Tôi lắc đầu rất nhanh. "Con chỉ có thể làm một số việc hỗ trợ thôi. Ba cũng biết mà, con không giỏi bằng ba."
Ba mỉm cười nhìn tôi, rồi ngồi vắt chân lên ghế giám đốc.
"Nhưng rồi ba cũng sẽ già. Đến lúc đó phải làm sao?"
"Chắc là em sẽ tiếp quản công việc lớn. Lúc đó con sẽ ở bên chăm sóc ba. À... giá như con có một đứa em trai thì tốt biết mấy. Con chắc là em trai nhất định sẽ làm rất tốt."
"Khinh Khinh, ba có một nhiệm vụ muốn giao cho con."
"Nhiệm vụ gì ạ? Chỉ cần ba nói, con chắc chắn sẽ cố gắng làm được!"
"Từ giờ hãy bắt đầu làm quen với công việc của công ty đi. Sau này con có thể hỗ trợ em trai của mình."
"Con sắp có em trai rồi hả?!" Tôi mừng rỡ nắm lấy vạt áo của ba.
"Sẽ có. Nhưng em trai con còn nhỏ tuổi, đến lúc đó, con phải giúp đỡ nó thật tốt."
"Khinh Khinh, con biết mà – trong nhà luôn có một người đàn ông để con dựa vào cả đời."
Tôi gật đầu thật mạnh. "Con nhớ rồi, ba."
Tôi đã vượt qua cả hai lần thử thách.
Nhờ vậy mà tôi giành được cơ hội vào thực tập tại công ty.
Việc học lớp 12 vốn đã rất căng thẳng, giờ thêm cả công việc ở công ty nữa khiến tôi gần như không thở nổi.
Nhưng mẹ và em gái thì lại như bị kích động khi biết tôi được vào công ty.
Không biết hai người đó lại lén bày mưu tính kế gì, em gái tôi bắt đầu thay đổi – dứt khoát chia tay với Lý Chí, chủ động quay về lớp học thêm và chăm chỉ học hành trở lại.
Thiên tài mà đã cố gắng thì đúng là đáng sợ thật. Trong kỳ thi cuối kỳ, em tôi lấy lại được hạng nhất toàn thành phố.
Còn tôi, rớt xuống hạng hai.
Em tôi vênh váo khoe khoang khắp lớp, nhưng lại bị một nam sinh vốn đã không ưa gì nó nói thẳng:
"Trí thức lớn mà chỉ biết học, có thời gian thì đi tắm cái đi."
"Không biết cái mùi gì cứ lởn vởn quanh lớp suốt, thối muốn ngất."
Mặt em tôi lập tức biến sắc.
Nó giận tím mặt, lao ra khỏi lớp. Khi đi ngang qua tôi, một mùi tanh nồng của cá quét qua người tôi.
Lý Chí có bệnh, trong mấy ngày không về nhà, nó đã làm những gì thì cũng rõ rồi.
Thời gian gần đây, em tôi luôn nấn ná rất lâu trong phòng tắm, dùng sữa tắm ngày càng thơm hơn.
Nhưng vẫn không át được mùi trên người nó.
May mà trong phòng tôi có nhà vệ sinh riêng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất