Chương 8: Không Vì Điều Gì Cả, Chỉ Vì Rẻ Thôi!
"May mắn không làm nhục mệnh, đã giải quyết xong Hắc Nha ấu trùng, đồng thời cũng không làm cho phiến lá linh thực này bị đóng băng.”
“Ta vừa thay đạo hữu quan sát một chút những gốc Linh Huỳnh Thảo bên cạnh, cũng may, không phát hiện vết tích của Hắc Nha ấu trùng, đoạn thời gian tiếp theo đạo hữu cứ yên tâm chăm sóc chúng đi. Chỉ là… khi ta nhìn một vòng trong sân, chợt phát hiện ra một vấn đề khác. Đó là lực lượng phòng hộ bên ngoài miếng linh điền này của Lục đạo hữu có chút yếu ớt, chỉ sợ về sau nơi này còn phải hứng chịu những loại bệnh dịch tương tự.” Tu sĩ trắng mập kia lên tiếng nhắc nhở Lục Huyền.
Lục Huyền xua tay nói: "Chuyện sau này cứ để sau này rồi nói, thù lao lần này là...”
“Sáu linh thạch cộng với năm mươi toái linh, đã thỏa thuận từ trước rồi." Trên mặt tu sĩ trắng mập kia lập tức để lộ ra một nụ cười vô hại.
Lục Huyền nhanh chóng lấy năm mươi toái linh ra, đếm hai lần rồi lần lượt móc sáu viên linh thạch từ bên hông tới, đưa cho tu sĩ trắng mập nọ.
"Đa tạ Lục đạo hữu nhé." Tu sĩ mập mạp tên Tần Minh kia nhận linh thạch, sau đó nhanh chóng rời khỏi tiểu viện.
Lục Huyền cảm nhận được đống linh thạch kia càng ngày càng cách xa mình, trong lòng đau xót không thôi, lại không nhịn được âm thầm phun một ngụm nước miếng: "Gian thương!"
Lại nói, sau khi biết được tin tức về ba gã Luyện Khí tầng bốn phù hợp với yêu cầu của mình từ trong miệng gã tu sĩ họ Hoàng kia, Lục Huyền đã dành thời gian đến thăm hỏi từng người một, đến cuối cùng mới quyết định lựa chọn người am hiểu thuật pháp hệ băng là Tần Minh này.
Không vì điều gì cả, chỉ vì rẻ thôi.
Trong ba người, Lăng Vân tiên tử chào giá cao nhất, vừa mở miệng chính là mười linh thạch, trực tiếp khiến Lục Huyền sợ hãi mà bỏ chạy.
Tiếp theo là Lý Húc am hiểu hóa kiếm khí thành sợi, người này chào giá chín linh thạch.
Chỉ có người đòi giá rẻ nhất là Tần Minh, gã cần bảy viên linh thạch cho một lần xuất thủ.
Đương nhiên là Lục Huyền không chút do dự, đã lập tức lựa chọn Tần Minh rồi, trên đường đi, hắn lại mất một phen miệng lưỡi mới cắt được năm mươi khối toái linh trong phần thù lao dành cho Tần Minh, coi như tiết kiệm được nửa khối linh thạch.
Nhưng đương nhiên, khoản thù lao rẻ này cũng chỉ rẻ hơn hai vị tu sĩ khác mà thôi.
Phải biết rằng, Lục Huyền thuê cả khu tiểu viện có chứa linh điền này, cũng chỉ mất năm linh thạch tiền thuê mỗi tháng.
Nói cách khác, chỉ trong khoảng thời gian ngắn như vậy lại tiêu tốn hơn một tháng chi phí thuê nhà, bảo sao Lục Huyền không đau lòng cho được?
Cũng may, đã thuận lợi giải quyết vấn đề Hắc Nha ấu trùng rồi, chỉ hy vọng sau khi Linh Huỳnh Thảo khôi phục bình thường, nó sẽ mang đến phần thưởng xa xỉ bên trong quầng sáng màu trắng.
Hắn nhanh chóng tập trung tinh thần đi quan sát bụi Linh Huỳnh Thảo từng bị những đường chỉ đen kia ăn mòn, một ý niệm chợt hiện lên trong đầu.
"Đột nhiên lại thấy run run, có cảm giác bản thân trống rỗng quá, như thể vừa có thứ gì đó biến mất khỏi cơ thể mình rồi, cần bổ sung dinh dưỡng gấp."
Trạng thái quái quỷ gì vậy?
Lục Huyền phàn nàn một câu, linh khí trong cơ thể bắt đầu khởi động, những tia linh vũ nhanh chóng rơi xuống mấy chiếc lá màu xanh ngọc lục bảo của Linh Huỳnh Thảo rồi nhẹ nhàng thẩm thấu vào bên trong.
Sau ba lần linh vũ liên tiếp, sinh cơ hao tổn của gốc Linh Huỳnh Thảo mới khôi phục được hơn một nửa.
Lục Huyền cũng tiện đường đi dò xét xung quanh tiểu viện một lần, biết được trạng thái tức thời của gốc Linh Huỳnh Thảo còn lại và hai gốc Thực Nguyệt Thụ khác, sau khi xác nhận chúng không có vấn đề gì, mới yên tâm bước vào trong phòng.
Sáng sớm ngày hôm sau, Lục Huyền không kịp rửa mặt, đã vội vàng chạy tới bên cạnh gốc Linh Huỳnh Thảo vừa khỏi bệnh kia, nắm lấy phiến lá, nhẹ nhàng lật mặt sau lên.
Những đường chỉ đen như âm hồn bất tán suốt vài ngày qua, cuối cùng cũng không còn xuất hiện nữa.
Hắn thở ra một hơi dài, trên mặt không tự chủ được, khẽ mỉm cười.
Một vòng Linh Vũ Thuật qua đi, Lục Huyền lại đi xem xét kỹ hơn những gốc linh thực trong linh điền, chợt phát hiện lại có ba gốc Linh Huỳnh Thảo phát sinh biến hóa, thanh tiến độ phía dưới đã được lấp đầy.
Tâm thần ngưng tụ trên đó.
"Linh Huỳnh Thảo phẩm chất phổ thông x2”
“Linh Huỳnh Thảo phẩm chất tốt.”
“Hả? Linh Huỳnh Thảo phẩm chất tốt?" Lục Huyền cảm nhận được một chút khác biệt rất nhỏ giữa ba loại Linh Huỳnh Thảo này.
Sau khi thu hoạch được gốc Linh Huỳnh Thảo đầu tiên, phầm mềm hack làm ruộng này mới xuất hiện, bởi vậy hắn cũng không rõ lắm về phẩm chất đạt được vào thời điểm bụi Linh Huỳnh Thảo đầu tiên chín muồi.
Hắn cẩn thận hái những gốc Linh Huỳnh Thảo đang lóe sáng nhàn nhạt kia xuống, ba quầng sáng trắng lặng lẽ xuất hiện tại chỗ. Chúng hơi nhấp nháy vài lần, hệt như đang muốn thu hút sự chú ý của Lục Huyền để hắn nhanh chóng nhặt chúng lên.
"Thu hoạch một gốc Linh Huỳnh Thảo, nhận được ba tháng tu vi.”
“Thu hoạch một gốc Linh Huỳnh Thảo, nhận được ba tháng tu vi.”
“Thu hoạch một gốc Linh Huỳnh Thảo, nhận được pháp thuật Địa Dẫn Thuật." Trong nháy mắt khi nhặt mấy quầng sáng nọ lên, Lục Huyền đã cảm nhận được linh khí đang ầm ầm phun lên trong cơ thể.
Linh lực điên cuồng tuôn trào trong kinh mạch.
Chờ đến khi chúng nó bình tĩnh lại, Lục Huyền lập tức cảm thấy tu vi của mình vừa nước chảy thành sông đột phá đến Luyện Khí tầng ba rồi.