Chương 172: A Miêu chỉ có lấy thân báo đáp!
Trong lòng giao long vui vẻ thay A Miêu, cung kính gật đầu.
“Tiền bối thiện đức, ta thay A Miêu cảm tạ đại ân của tiền bối trước.”
Trần Trường An gật đầu, vừa động tâm niệm, phân thân tan biến, nhìn như kính hoa thủy nguyệt, tiêu tán trước mặt giao long.
Giao long rất kính nể, tiền bối biến mất hư vô mờ mịt, khiến người ta không có dấu vết để tìm, căn bản không biết hắn biến mất như thế nào?
Mà đây, chính là Trần Trường An sử dụng công năng “Hoa trong gương, trăng trong nước”, triệu hồi phân thân.
Giao long thu lại ánh mắt, trong lòng vô cùng cảm khái.
Thì ra khi ở Phi Tiên Sơn thời điểm, tiền bối dùng một chưởng diệt tiên giết Thanh Mao quỷ tiên, hiện giờ xem ra chẳng qua là lộ ra một góc tảng băng thực lực của hắn mà thôi.
Mà hôm nay, thủ đoạn Phật đạo “Đại uy thiên long” hắn thi triển ra với Giản Càn hòa thượng, và cả Vô Lượng hòa thượng, chỉ sợ mới chân chính coi như là tiền bối bộc phát ra thực lực chân thật của mình!
Trong lòng giao long, chỉ còn kính ngưỡng vô hạn, khâm phục và sùng bái với Trần Trường An.
Tiếp đó, giao long khống chế tiên thuyền Kim Sương quay về Thiên Yêu cổ hồ nhất tộc.
Còn trong Thiên Yêu cổ hồ nhất tộc, căn bản không biết đã xảy ra chuyện gì, còn bị dị tượng khủng bố xuất thế ngang trời trước đó làm khiếp sợ đến không nói nổi một câu nào.
Toàn bộ yêu quái và tu sĩ trên Thập Vạn Đại Sơn đều không ngừng nghị luận, bọn họ đều đang phỏng đoán xem tất cả những chuyện này có liên quan đến tiền bối hay không?
Ở trong cấm địa của Thiên yêu cổ hồ, trong lòng A Miêu có dự cảm, vẻ mặt khẩn trương.
“Khí tức lực lượng của tiên thuyền Kim Sương, chẳng lẽ là phụ thân tới?”
Rất nhanh, trong tộc truyền đến tin tức, giao long có đến tìm A Miêu, kêu nàng ấy đi ra ngoài một chuyến.
Khi A Miêu biết, tức giận, mài móng mèo trên một khối đá xanh trong cấm địa.
“Nhất định là giao long tiết lộ tin tức của A Miêu ra ngoài.”
Móng vuốt kia trong tay A Miêu, mài đến sắc bén, lóe hàn quang, nàng ấy rời khỏi cấm địa.
Nghênh đón giao long mang vẻ mặt cười ha hả.
“A Miêu, mấy ngày gần đây sống không tệ, ta có tin tức tốt nói cho ngươi, muốn nghe hay không?”
Vẻ mặt A Miêu hung ác, khua móng mèo, giống như mèo con nổi giận.
“Giao long, ngươi cho rằng A Miêu là đồ ngốc sao? Ta đã cảm nhận được khí tức của tiên thuyền Kim Sương, nhất định là ngươi mang cha tới đây, A Miêu phải lột da rút gân ngươi!”
Giao long cười ha ha, lấy ra tiên thuyền Kim Sương, vẻ mặt đắc ý.
“A Miêu, ngươi nói là thứ này?”
A Miêu chớp mắt đẹp: “Là tiên thuyền Kim Sương của cha, giao long, sao tiên thuyền Kim Sương lại ở trong tay ngươi? Cha ta đâu?”
Giao long nói hết tất cả những chuyện đã xảy ra với Giản Càn hòa thượng cho A Miêu.
Còn A Miêu nghe xong, vẻ mặt dại ra, chỉ có cái đuôi phía sau đang ngoe nguẩy.
“Giao long, ngươi nói tiền bối giết Giản Càn?”
“Còn có dị tượng thiên địa vừa bùng nổ ở Thập Vạn Đại Sơn, tràn ngập uy thế khủng bố là do tiền bối tạo thành.”
Giao long gật đầu: “Đúng vậy, Giản Càn hòa thượng kia muốn gây phiền toái cho tiền bối, đáng tiếc thực lực của tiền bối sâu không lường được, khiến Giản Càn hòa thượng sợ tới mức lập tức tự sát, sau đó hộ vệ của gã ta cũng tới, nếu không phải tiền bối khoan hồng độ lượng, có lẽ hộ vệ của gã ta cũng đã ngã xuống ngay tại chỗ.”
Nói tới đây, giao long vô cùng cảm khái: “Tiền bối phong hoa tuyệt đại, thật là khiến người ta thấy thuyết phục!”
“Tiền bối còn hứa hẹn sẽ che chở ngươi, dù là cha ngươi cũng không thể ép ngươi gả chồng, ngươi phải cảm tạ tiền bối cho tốt.”
A Miêu hồi thần lại, cười xinh đẹp, đáng yêu động lòng người, tai mèo lay động, vẻ mặt cảm động, mắt đẹp tỏa sáng.
“Tiền bối đối với A Miêu thật tốt, thật cảm động, A Miêu nhất định sẽ cố gắng báo đáp tiền bối.”
“Đúng rồi A Miêu, tiên thuyền Kim Sương này ở trên tay Giản Càn hòa thượng, tiền bối còn kêu ta tới dò hỏi ngươi có biết Giản Càn hòa thượng này không?”
“Giao long, Giản Càn hòa thượng này chính là hòa thượng mà cha muốn A Miêu đính hôn với.”
“Lúc ấy, hòa thượng này cực kỳ bá đạo, bên người lại có một vị hộ vệ sâu không lường được, ngay cả cha cũng phải nhún nhường ba phần, không dám làm càn, vốn dĩ A Miêu không thích hắn, hì hì hì, không ngờ hiện giờ lại chết ở trong tay tiền bối.”
“Thì ra là thế.”
Thật ra trong lòng giao long và Trần Trường An, đều phỏng đoán Giản Càn hòa thượng này có lẽ chính là người mà A Miêu phải gả.
Hiện giờ, cuối cùng A Miêu cũng không cần tiếp tục sợ hãi, hoàn toàn yên lòng, cười xinh đẹp, nghịch ngợm đáng yêu, trong lòng vô cùng vui vẻ.
“Giản Càn đã chết, cuối cùng A Miêu cũng không cần tiếp tục ở trong cấm địa của Thiên Yêu cổ hồ nữa, A Miêu sắp buồn chán hỏng rồi.”
“A Miêu, ngươi cần phải nhớ rõ cảm tạ tiền bối thật tốt.”
A Miêu gật đầu thật mạnh: “Phải phải, giao long, ngươi nói không sai, đại ân của tiền bối, không thể hồi báo, A Miêu chỉ có lấy thân báo đáp.”
(●´ ∇ ` ●).