Chương 78: Bảo Nhi, có thể tưởng tượng xem vi sư giết tiên không?
Đương nhiên, đại lục Cửu Châu chính là một thế giới, cho dù yếu ớt, cũng không phải thứ tiên nhân có thể dễ dàng hủy diệt.
Huống hồ, chư thiên vạn giới, tiên vực vô tận, đại lục Cửu Châu này cũng chỉ là một nơi ngẫu nhiên, ở trong thiên địa này chỉ là muối bỏ biển mà thôi.
Những tiên nhân mạnh mẽ đó sao có thể đặt tầm mắt tại nơi này.
Giống như người khổng lồ sao có thể chú ý đến một con kiến.
Trừ phi không cẩn thân, lúc đi đường dẫm chết con kiến.
“Sư phụ đại nhân, đồ nhi hơi sợ.”
Linh Bảo Nhi khẩn trương, ôm chặt cánh tay Trần Trường An một.
Dường như chỉ có như vậy mới có thể khiến trong lòng nàng ấy không còn sợ hãi nữa.
Trần Trường An hờ hững cười: “Bảo Nhi, có sư phụ đại nhân của ngươi ở đây, sao phải sợ.”
“Ta thật ra rất mong chờ tiên nhân tới.”
Linh Thanh Sơn bên cạnh nghe Trần Trường An tự tin nói, càng thêm kính sợ Trần Trường An.
“Tiền bối hiện giờ rất tự tin, đương nhiên có thể đối phó những tiên nhân đó.”
Ầm ầm ầm!!!
Âm thanh như thiên lôi từ xa truyền đến.
Có mười hai chiến xa tiên gia rung động vù vù, nghiền áp trời cao, khiến cả vòm trời đều rung chuyển, nhanh chóng lao đến.\
Thập Vạn Đại Sơn, tất cả yêu ma quỷ quái đều thấy được một màn này.
Sắc mặt bọn họ thay đổi.
“Tiên nhân tới!”
“Mười hai chiến xa tiên gia, quả nhiên là mười hai tiên nhân! Trời ơi! Đây là chuyện lớn!”
Mười hai tiên nhân hạ giới, tin tức này căn bản không có khả năng che giấu, chỉ sợ không bao lâu nữa, sẽ chấn động toàn bộ Quý Châu.
Phía sau mười hai chiến xa tiên gia kia, có một đám người đi theo.
Dẫn đầu đúng là tông chủ Cừu Thiên Đồ của Quỷ Lâu tông, còn có vài thái thượng trưởng lão của Quỷ Lâu tông.
Vẻ mặt bọn họ đắc ý, đi theo lão tổ tông tới, đương nhiên là vì diễu võ dương oai, nói cho các thế lực khắp Quý Châu biết Quỷ Lâu tông bọn họ có quan hệ với tiên nhân!
Như vậy sau này, các thế lực lớn khác ở Quý Châu muốn động thủ với Quỷ Lâu tông cũng sẽ phải cân nhắc một chút xem có bị tiên nhân trả thù hay không!
“Mười hai chiến xa, xem ra rất có khả năng có mười hai tiên nhân tới, chậc chậc chậc, thú vị.”
Khóe miệng Trần Trường An cong lên.
Hắn không ngại nhiều.
Nếu không có nhiều tiên nhân tới.
Sao có thể đạt được nhiều giá trị lĩnh vực hơn chứ?
Lần này thử giết tiên nhân xem sẽ được bao nhiêu giá trị lĩnh vực.
Đây chính là chuyện khiến Trần Trường An rất tò mò, cũng rất chờ mong.
Mười hai chiếc chiến xa đều cấp bậc Tiên Khí, tiên văn phủ kín phía trên đang tỏa sáng, văn tự long phượng vặn vẹo giương cánh, tràn ngập khí tức tiên tính!
Tiên uy mạnh mẽ ngưng tụ, trong hư không không ngừng rung động, dường như bất cứ lúc nào cũng có khả năng hủy diệt.
Loại uy thế này, chỉ sợ không có bất cứ ai trên đại lục Cửu Châu có thể so sánh được.
Đây là tiên.
Cao cao tại thượng, siêu thoát thế tục!
“Bảo Nhi, giao Thánh Tiên Kiếm cho ta.”
Linh Bảo Nhi giao Thánh Tiên Kiếm cho Trần Trường An.
Trên Phi Tiên Sơn, Trần Trường An tay cầm Thánh Tiên Kiếm trong tay.
Gió to nổi lên, áo bào trắng của Trần Trường An bay phất phới, hắn vừa động tâm, lực lượng của lĩnh vực vô địch điên cuồng tràn vào trong Thánh Tiên Kiếm.
Keng!!!
Một tia kiếm ý vang vọng thiên địa!
Kiếm quang cuồn cuộn, chiếu rọi thiên địa, lộng lẫy bắt mắt như vậy!
Trên mười hai chiếc chiến xa tiên gia kia, mười hai tiên tướng cảm nhận được.
“Là Thánh Tiên Kiếm của tiên tôn!”
“Quả nhiên là ở đây.”
“Dám can đảm sử dụng tiên khí của tiên tôn, tìm chết.”
Mười hai đạo tiên hồng phóng đi, tiên uy trào dâng như nước lũ vô tận, tràn ngập trong toàn bộ Thập Vạn Đại Sơn.
Hiện giờ, tất cả yêu ma quỷ quái trong Thập Vạn Đại Sơn đều đang run bần bật, nằm gục trên mặt đất, không thể động đậy.
Chỉ có Trần Trường An, Linh Bảo Nhi và Linh Thanh Sơn trong lĩnh vực vô địch không bị cỗ tiên uy này ảnh hưởng.
Sắc mặt Linh Thanh Sơn vì thế mà thay đổi.
“Hoành Kích tiên nhân, quả nhiên khủng bố như vậy, khiến ta không cảm nhận được chút tiên uy nào.”
Linh Bảo Nhi chớp mắt.
Không bị tiên uy ảnh hưởng, Linh Bảo Nhi chớp mắt, nhìn mười hai tiên nhân kia cũng không sợ hãi như vậy nữa.
“Bảo Nhi, hôm nay có muốn xem vi sư giết tiên như thế nào không?”
“Dạ dạ.”
Trong mắt Linh Bảo Nhi tràn ngập chờ mong.
“Phàm nhân nho nhỏ mà vọng tưởng muốn giết tiên, ăn nói ngông cuồng!” Một tiên tướng hừ lạnh.
Giọng nói của hắn ta rất lớn, như thiên lôi cuồn cuộn, vang vọng thiên địa!
Mười hai tiên tướng, đứng thẳng dưới vòm trời, lạnh lùng nhìn chăm chú vào Trần Trường An trong miếu tiên nhân.
Tiên uy trên người, giống như sóng thần mãnh liệt, bẻ gãy nghiền nát, hủy diệt tất cả sinh linh bốn phía.
Nhưng khiến mười hai tiên tướng thấy ngoài ý muốn là.
Dưới tiên uy như vậy, Trần Trường An, Linh Bảo Nhi, và cả Linh Thanh Sơn kia đều không bị ảnh hưởng.
Khiến mười hai tiên tướng thấy rất ngoài ý muốn.