Chương 79: Bảo Nhi, có thể tưởng tượng xem vi sư giết tiên không? (2)
Đặc biệt là thanh niên áo bào trắng lấy được Thánh Tiên Kiếm của tiên tôn, trên người cũng không có bất cứ dao động gì.
Rõ ràng chỉ là một người bình thường, thế nhưng lại có thể giữ được Thánh Tiên Kiếm, ăn nói ngông cuồng.
Đây mới là chuyện bọn họ không nghĩ tới.
Đối mắt với mười hai tiên tướng, Trần Trường An hoàn toàn không sợ, lạnh nhạt nói: “Tiên phàm có khác, nhưng cũng hoàn toàn không thấy được người phàm yếu hơn tiên, ở nơi này của bổn tọa, giết tiên cũng không phải ăn nói ngông cuồng, nếu không tin, các ngươi thử một lần xem.”
“Con kiến dưới hạ giới, thật là thú vị.”
Có tiên tướng châm biếm, vẫn chưa đặt những lời này của Trần Trường An vào mắt.
Từ xa, Cừu Thiên Đồ thấy cảnh tượng này, cảm thán một tiếng, “Tên này vẫn cuồng vọng như vậy, chẳng lẽ hắn không biết trước mặt chính là tiên nhân trên thượng giới sao?”
Đương nhiên, Cừu Thiên Đồ cũng thấy tông chủ Linh Thanh Sơn của Cửu Kiếm tông, không khỏi châm biếm.
“Cũng không biết Cửu Kiếm tông nghĩ như thế nào, lại đứng ở bên phía tên kia, đây không phải tự tìm đường chết sao?”
Trong lòng Cừu Thiên Đồ có tính toán, dã tâm bừng bừng!
Chờ đến khi lão tổ tông lấy lại Thánh Tiên Kiếm cho tiên tôn, hắn ta sẽ giết mấy tên thái thượng trưởng lão của Cửu Kiếm Tông trước, sau đó sẽ ra tay với Cửu Kiếm tông.
Hừ, một khi lấy được Cửu Kiếm tông, thực lực của Quỷ Lâu tông sẽ tăng lên nhiều.
Có lão tổ tông chống lưng, thậm chí không cần đến mấy ngàn năm, tất nhiên có thể vượt qua thế lực “Phượng Vân cổ phải” mạnh nhất Quý Châu, khiến tất cả các thế lực trong Quý Châu đều cúi đầu xưng thần!
Thập Vạn Đại Sơn, trời đất u ám, trăng sao ảm đạm.
Mười hai tiên tướng giá lâm Phi Tiên Sơn.
Chuyện hôm nay đã oanh động toàn bộ Thập Vạn Đại Sơn, vô số yêu ma quỷ quái, khắp Yêu tộc.
Bọn họ đều đang chú ý việc này.
Rốt cuộc là người nào trong Thập Vạn Đại Sơn khiến tiên nhân hạ giới?
Ngoại trừ một bộ phận nhỏ Yêu Vương hoặc Yêu tộc phỏng đoán có liên quan đến tiên bảo trên Phi Tiên Sơn.
Những yêu ma quỷ quái khác đều mê mang, hoàn toàn không rõ ràng lắm.
Trần Trường An cầm Thánh Tiên kiếm, đối mặt với mười hai tiên tướng, mặt không đổi sắc.
Toàn bộ đất trời, vô cùng tĩnh mịch.
Ai cũng không nói chuyện, dường như ngay cả tiếng hít thở cũng có thể nghe rõ.
“Giao Thánh Tiên Kiếm ra đây.”
Một tiên tướng quát.
Trần Trường An lạnh nhạt nói: “Kiếm trong tay ta, nếu có năng lực, cứ việc tới lấy.”
“Hừ, con kiến không biết tự lượng sức mình!”
Mười hai tiên tướng tiến vào Phi Tiên Sơn.
Trần Trường An bình tĩnh nhìn chăm chú, nhìn bọn họ đi từng bước đến lĩnh vực vô địch.
Hiện giờ lĩnh vực vô địch của Trần Trường An đã mở rộng đến 83 mét, sắp đạt 100 mét.
Mà chỗ khủng bố đáng sợ của lĩnh vực vô địch, mười hai tiên tướng này đương nhiên cũng không nhận thấy được.
Rất nhanh, bọn họ đã bước vào giữa lĩnh vực vô địch.
Linh Thanh Sơn có chút sợ hãi, trong ánh mắt tràn ngập kính sợ, căn bản không dám nhìn thẳng vào mười hai tiên nhân.
Linh Bảo Nhi cũng không dám.
Tiên phàm có khác, loại uy nghiêm này sinh ra đã có sẵn, khiến trong lòng nàng ấy cũng sợ hãi.
Nhưng mà, khi Linh Bảo Nhi thấy sư phụ đại nhân lạnh nhạt tự nhiên đối mặt với mười hai tiên tướng này.
Nàng ấy cắn răng, thầm nghĩ: “Ta là đồ đệ của sư phụ đại nhân, sao có thể rụt rè khiến sư phụ đại nhân mất mặt!”
“Không được, ta không thể khiến sư phụ đại nhân mất mặt!”
Linh Bảo Nhi liều mạng đè nén cảm giác sợ hãi trong lòng, trợn mắt, nhăn mũi, ép buộc bản thân đối mặt với mười hai tiên tướng này.
Trần Trường An cười.
“Không hổ là đồ nhi của bổn tọa.”
Trần Trường An đương nhiên cũng không hy vọng khi đồ đệ mình đối mặt với tiên nhân sẽ sợ hãi, mà càng hy vọng nàng ấy có thể dũng cảm.
Mà Linh Bảo Nhi hiện giờ, đối mặt với tiên nhân, tuy trong lòng có khiếp sợ, nhưng vẫn dũng cảm đối mặt.
Sớm muộn gì cũng sẽ không còn sợ hãi tiên nhân.
Điểm này khiến Trần Trường An rất vừa lòng.
Mà sau khi mười hai tiên tướng tiến vào lĩnh vực vô địch, sắc mặt bọn họ bỗng nhiên thay đổi, biểu tình chấn động.
“Tiên khí???”
“Hạ giới nho nhỏ này, sao lại có tiên khí???”
“Đó là một gốc tiên thụ.”
Có tiên tướng trừng lớn hai mắt, hít hà một hơi, “Trú Nhan tiên thụ này đã kết quả, chỉ sợ không bao lâu nữa sẽ chín!”
“Tiên uẩn! Tiên khí! Chẳng lẽ đây là tiên địa một phương!!!”
Mười hai tiên tướng khiếp sợ nghị luận.
Bọn họ không cảm nhận được chỗ khủng bố nghịch thiên của lĩnh vực vô địch.
Chỉ cảm nhận được, khi bọn họ bước lên vùng đất này, đã cảm nhân được tiên khí vô tận ngập tràn.
Loại tiên khí nồng đậm thuần khiết này, cho dù những tiên địa thượng phẩm trên tiên vực Huyền Vũ cũng không thể bằng được!
Ở hạ giới, sao có thể có một vùng tiên địa?!
Tiên địa khiến bọn họ quá chấn động.
Khiến bọn họ tạm thời quên mất phải ra tay giết Trần Trường An, cướp lấy Thánh Tiên Kiếm.