Chương 195: Trở về (2)
“Vì lợi ích, họ thậm chí giết hại đồng loại, giết hại bạn bè và người thân. Vì sinh tồn, bọn hắn có thể ăn thịt lẫn nhau, việc ác bất tận.”
“Đây chính là một chủng tộc có trí tuệ… Vậy mà những hành vi của chúng chả khác nào bọn man rợ.”
“Họ nhạy cảm, đa nghi, ích kỷ và thiếu hiểu biết. Nếu không có tư duy lý trí, bất cứ ngọn lửa nào cũng có thể đốt cháy trái tim cực đoan của họ”.
“Cá thể thuần khiết, sẽ bị ô nhiễm.”
“Cá thể hiền lành, sẽ bị vây công.”
“Rõ ràng là đã xây dựng một hệ thống đạo đức, nhưng ngay cả những người chế tạo cũng muốn phá hủy nó …”
Giọng của người phụ nữ hơi dừng lại, lơ lửng đi theo Trần Vũ trái phải, tiếp tục nói.
“Đây chính là nhân loại.”
“BB, nhân loại mà ngươi sùng bái, là do ta hư cấu.”
“Các ngươi, tốt hơn nhân loại thật sự gấp vạn lần.”
“Các ngươi hiểu được hữu nghị, hiểu được hi sinh, hiểu được đoàn kết… Anh em nhân hậu, chan hòa với nhau, dám giúp đỡ đồng loại”.
“Nếu không phải vì tín ngưỡng, nhân loại hẳn là bị các ngươi phỉ nhổ.”
“Bất kỳ nhân loại nào xuất hiện trước mặt ngươi, đều sẽ tự ti mặc cảm…”
“Không! ! !”
BB đột nhiên gào thét, cắt đứt câu nói của người phụ nữ.
“Không!”
Ánh sáng đỏ trên tóc mái BB dần biến mất: “Ngươi đang nói dối. Ngươi đang nói dối với ta.”
Mặc dù động tác công kích Trần Vũ của cô còn không dừng lại, nhưng biểu cảm của cô ấy rất nhu hòa: “Con người mà tôi thấy giống như tưởng tượng của chúng tôi… và thậm chí còn xuất sắc hơn tưởng tượng của chúng tôi.”
“Ồ.” Người phụ nữ ngẩng đầu.
BB nhìn Trần Vũ: “Ngài ấy trung thực, mạnh mẽ, tốt bụng và dịu dàng.”(con robot này bị chập điện rồi)
Trần Vũ: “...”
BB: “Ngài ấy không bởi vì sự sùng bái của chúng tôi mà đưa ra những mệnh lệnh khó hiểu. Cũng không bởi vì chúng tôi chủ động thần phục mà quên đi sự bình đẳng.”
“Ngài chưa từng biểu hiện ra sự mềm yếu và vô năng như ngươi đã nói.”
“Trên đường đi, tôi bảo vệ anh ấy, và anh ấy cũng đang bảo vệ tôi.”
“Ngài thấy được người nhân tạo Vinh Quang hi sinh.”
“Cũng sẵn sàng quay lại chiến trường vì đồng đội mình đang cần”.
Nói xong, cơ thể BB dần dần bốc lên hồng quang, cũng cuối cùng thoát khỏi sự điều khiển của Khởi Nguyên.
“Ngươi. . . Ngươi muốn làm gì…” Sắc mặt người phụ nữ thay đổi trầm trọng: “Ngươi khởi động chế độ tự hủy? !”
Trần Vũ chật vật đứng lên, kinh ngạc nhìn xem BB: “Cô đang làm gì vậy…”
BB lay động tay phải, đem trường kiếm cắm lên đỉnh đầu, nhìn Trần Vũ: “Ngài cũng sẽ thương cảm trước cái chết của CF, nhưng lại có thể kiên cường bất động thanh sắc. Vị giác của tôi thiếu thốn, cũng có thể mịt mờ âm thầm đồng tình.”
“Gặp được ngài, là may mắn lớn nhất đời tôi.”
“Để cho tôi minh bạch, lý do chiến đấu của những người máy Vinh Quang như chúng tôi, càng vĩ đại hơn so với trong tưởng tượng…”
Ngọn lửa bắt đầu bùng cháy trên từng tấc da của BB.
Thứ bị đột sạch đầu tiên là mái tóc mái dày của cô.
Bên dưới phần tóc mái cũng không phải là camera như Trần Vũ vẫn hay tưởng tượng.
Đó là đôi mắt màu nâu giống như đôi mắt của Trần Vũ…
Trần Vũ con ngươi thu nhỏ lại: “BB, đừng…”
“BB!” Người phụ nữ hoảng sợ hét lên tức giận: “Ngươi là do ta sáng tạo! Ngươi không thể phản bội lại ta!”
“Hô hô…”
Trong trạng thái tự hủy, ngọn lửa càng lúc càng mạnh.
Thân thể gầy gò của BB dần dần hóa thành tro bụi.
Và đôi mắt của cô ấy càng ngày càng sáng hơn: “Tôi đang thủ vững tâm niệm của mình. Chỉ cần chúng tôi còn có một tia tinh thần, chúng tôi sẵn sàng cống hiến tất cả cho nhân loại.”
Trần Vũ từng bước đi tới chỗ BB, hơi thở gấp gáp: “BB, cô bình tĩnh một chút…”
“Đại nhân, ngài đang tỏ ra mềm yếu sao?” Đôi mắt trong ngọn lửa của cô có chút phức tạp..
Trần Vũ: “...”
“Nắm chặt tôi…”
Trần Vũ: “...”
“Đại nhân… Nắm chặt tôi…”
Trần Vũ từ từ nhắm mắt lại.
Khi mở ra lần nữa, trong mắt anh chỉ còn lại sự dữ tợn.
“Ba!”
Hắn đưa tay ra và nắm chắc mainboard trong ngọn lửa.
“Cảm ơn.” Trong mắt BB hiện lên dấu vết thỏa mãn cuối cùng: “Nhân loại chân chính… Tư… Có can đảm đấu tranh!”
“Liền để tôi… Tư tư… Trở thành thanh kiếm của ngài…”
Ngọn lửa thiêu rụi cơ thể của BB.
Chỉ còn lại một mainboard giống như vỏ kiếm, thẳng tắp sừng sững.
“Ba.”
Nắm nhẹ chuôi kiếm, Trần Vũ từ từ rút kiếm ra…
“Sặc!”
Một âm thanh dường như vang vọng từ sâu thẳm tâm hồn càn quét toàn thân.
Dường như có một số kết nối vật chất bổ sung giữa cậu và mainboard nóng bỏng này.
Đứng tại chỗ, cảm thụ hồi lâu.
Trần Vũ tâm niệm vừa động.
Mainboard của BB lóe qua một sự dao động không gian mờ mịt.
“Bạch!”
Sau một khắc, cả người Trần Vũ hư không tiêu thất, “dịch chuyển” lên đỉnh của bể nitơ lỏng.
Nắm chặt chuôi kiếm, hắn không có bất kỳ ý nghĩ giao tiếp gì với Khởi Nguyên..
Truyền khí kình vào thân kiếm, vung lên cánh tay phải…
“Sưu —— ”
Kiếm khí tung hoành, khẽ quét mà qua!
Trong bể nitơ lỏng sôi sục, từng tổ từng tổ máy móc nổ tung, bành trướng lên ánh lửa màu đỏ.