Thần sắc Nỗ Nhĩ Cáp Xích trở nên cứng đờ, vội cười bồi nói:
- Lần này tiểu nhân mang tới binh mã có hạn, mong rằng đốc sư cho phép
tiểu nhân trở về điểm đủ binh mã, từ Ngột Lương Cáp vượt Đậu Mãn Giang
đánh vào bên sườn quân Nhật, ắt có thể thu hoạch thắng lợi.
Tần Lâm vung tay lên, cười ha hả nói:
- Cần gì phải như vậy, bản đốc sư đã điểm đủ năm đại danh tướng, mười
vạn thiên binh, tướng quân theo bản đốc sư vào Triều tham chiến là được, không cần đi về.
- Vậy… vậy… đa tạ ân chủ tài bồi!
Nỗ Nhĩ Cáp Xích cảm kích rơi nước mắt, quỳ xuống dập đầu lạy ba cái.
Tần Lâm bưng trà tiễn khách.
Mới vừa đi ra cửa không bao xa, Đông Dưỡng Chính bắt đầu nói lời chúc
mừng Nỗ Nhĩ Cáp Xích, muốn y mở tiệc rượu ăn mừng, thái độ Tổ Thừa Huấn
cũng đã khá hơn nhiều. Tuy y là Hán quan, đối phương là Thát quan, nhưng y ở Bình Nhưỡng đánh nhau vỡ đầu chảy máu, cơ hồ toàn quân chết hết,