Đều là nữ nhân, nhưng tu vi và định lực của Long Nữ và Christina lại tốt hơn Ngân Nhãn nhiều. Tất cả các nàng đều là nhân sĩ Thiên giới. Hơn nữa lại còn thuộc loại nhân sĩ đặc quyền bên trong Thiên giới. Kiến thức rộng rãi. Ma quỷ dạng gì mà chưa từng thấy qua?
Cho nên, khi nhìn thấy Brahma vạch lồng ngực, đưa tay móc lấy trái tim của mình, giống như là cầm một loại hiến tế đưa tới cho Tiểu Bạch thì cũng không cảm thấy kinh ngạc và khó có thể chấp nhận gì.
Chỉ là trong lòng Christina còn có chút thắc mắc. Nàng không rõ vì đang đánh, Brahma lại đột nhiên giống như trúng tà, dùng cương xoa để đâm mình như tự sát.
"Hải Thần xoa có phải có vấn đề gì không? Hay là có liên hệ nào đó với tiết tấu công kích của nàng?" Christina mặt không chút thay đổi hỏi.
Nàng cũng là cao thủ. Thậm chí so với Long Nữ còn cao hơn một bậc. Brahma trong chiến đấu vẫn có thể nhìn ra tiết tấu công kích của Tiểu Bạch. Nàng tất nhiên cũng đã nhìn ra.
Trên ba. Trái ba. Phải ba. Dưới ba. Hơn nữa còn lặp lại nhiều lần. Liên miên không dứt. Cho nên mới có chút thắc mắc.
Long Nữ vui mừng nhìn Tiểu Bạch, trong lòng cũng có phần kinh ngạc, cười giải thích : Hải Thần xoa là thần khí tộc Dạ Xoa tế dùng. Vào lễ mừng, tộc Dạ Xoa sẽ trừng phạt phạm nhân tội ác tày trời của bổn tộc. Khi đó, sẽ do tộc trường tộc Dạ Xoa tay cầm song xoa. Dựa theo tần số trên ba trái ba phải ba dưới ba mà đánh. Hơn nữa miệng vừa đọc Phạn văn kinh chú. Đợi đến khi tiết tấu âm nhạc là thần khúc "Quan Minh triều" mà hình tế tự hay dùng, người bị làm phép sẽ dựa theo ý của tộc trưởng mà làm việc. Bọn họ sẽ vạch lồng ngực, móc ra trái tim mình. Hiến trái tim mình cho tổ tiên và thần linh để chuộc tội".
Long Nữ lại quay ra nhìn bên ngoài khoang, nói: "Thần khúc Quang Minh triều và thuật rơi đầu cùng với cổ độc Miêu Cương tuy có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kì diệu, có điều cách làm phép và người chịu lực lại khác nhau – mỗi loại đều có bí mật của mình. Mặc dù chị không thể nói là có sự hiểu biết đầy đủ với tộc Dạ xoa. Nhưng mà, chị không ngờ nàng lại thông minh như vậy. Chỉ mượn lực của một thanh Hải Thần xoa là đã có thể đánh ra thần khúc Quang Minh triều".
"Chị dạy nàng?" Christina quay sang nhìn Long Nữ.
"Đúng. Mà cũng không đúng". Long Nữ lắc đầu.
Thấy vẻ mặt Christina trong có vẻ mờ mịt, có chút muốn hỏi kỹ càng sự việc, Long Nữ chỉ đành tiếp tục giải thích: "Tiểu Bạch từng theo ở cạnh chị ba năm. Ở trong ba năm này, chị dẫn nàng tiến vào cấm địa Vũ tang quán của tộc Dạ Xoa. Ở trong đó có giải thích liên quan thền khúc Quang Minh triều. Nàng xem, chị cũng chẳng ngăn cản".
Christina hiểu rõ gật đầu. Nếu không có Long Nữ là phận nữ ở trong tộc Dạ Xoa có uy tín vô cùng thì tộc Dạ Xoa sao có thể đồng ý để một người ngoài tiến vào Vũ học thánh của bọn họ chứ?
Phải biết rằng cho dù là người trong bổn tộc nhưng không phải là nhân vật quan trọng cũng không thể dễ dàng tiến vào.
"Nàng là người có thiên phú chiến đấu cao nhất mà chị từng gặp". Long Nữ nhìn Tiểu Bạch, vui sướng tự đáy lòng.
"Em thích nàng". Christina nói thẳng.
Long nữ nhìn Christiana kinh ngạc, vừa cười vười nói : "Có rất ít người có thể được em chấp nhận. Không ngờ nàng lại có phúc duyên tốt như vậy. Gia tộc Alantis các người y thuật cao minh, nếu có thể chữa khỏi bệnh của nàng. Chị nghĩ, nàng nhất định sẽ rất vui vẻ".
Christina gật đầu, nhưng không nói gì tiếp, chỉ là ánh mắt nhìn chằm chằm tình huống bên ngoài.
Thấy trái tim lăn lóc dưới chân mình, Tiểu Bạch mặt không chút biểu tình. Đang lúc mọi người kinh hô, không chút do dự, giơ chân lên giẫm nó.
Trong lòng nàng không có cái gọi là đồng tình và nhẫn nại. Nàng chỉ biết người này xâm phạm mình. Gã phải chết, bằng cách thảm thiết nhất.
Một thanh đoản đao đâm tới bắp chân đang giơ lên của Tiểu Bạch. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Truyện FULLChân Tiểu Bạch hơi nâng lên. Đoản đao liền sượt qua chân nàng. Một tiếng "Phành". Ghim ở trên tường của khoang, ngập cả chuôi đao. Có thể tưởng tượng, nếu chuôi đao nào đâm lên đùi người khác, sẽ tạo thành dạng thương tổn gì.
"Hắn đã chết rồi". Đội trưởng MARK của đội Hải Điêu nước Mỹ nhìn Tiểu Bạch nói. "Chẳng lẽ, người Châu Á các người thật không biết đến tinh thần chủ nghĩa nhân đạo sao?"
Tiểu Bạch phẫn nộ nhìn chằm chằm MARK, nhưng lại không có cách gì phản bác lại gã.
Có người khi dễ mình, Diệp Thu còn có thể tạm nhịn.
Nhưng có người khi dễ Tiểu Bạch, Diệp Thu liền không thể nhịn được nữa. Đời này hắn không muốn Tiểu Bạch chịu ủy khuất nhất.
Một tay giơ lên, ba viên đá trong lòng bàn tay bắn tới trước mặt MARK nhanh như chớp.
MARK cười lạnh một tiếng, không hoảng không vội, lại tùy tay vung lên. Ba Thanh đao nhỏ nhắm ba viên đá bay đi.
Ba.
Ba.
Ba.
Cơ hồ ở trong nháy mắt, đoản đao và viên đá va chạm vào nhau. Đoản đao đánh viên đá nát bấy. Hơn nữa dư thế còn không giảm. Góc độ cũng không có bất cứ nghiêng lệch nào, tiếp tục bay về phía Diệp Thu. Thân hình Diệp Thu chợt lóe, liền tránh được công kích của ba thanh đao này.
Còn chín gã đội viên đội Hải Điên đã nhanh như chớp dàn ra, tạo hình quạt chắn phía trước đội trưởng MARK.
Nếu Diệp Thu muốn tấn công lần nữa, sẽ gặp phải tràng diện bị Hải Điêu vây đánh.
Diệp Thu hai tay khoanh ngực, nhìn MARK cười tủm tỉm hỏi: "Cái gì gọi là chủ nghĩa tinh thần nhân đạo? Tôi cũng không hiểu lắm. Còn muốn phiền đội trượng MARK giải thích hộ một phen".
"Hừ. Đồ tiểu nhân vô tri". MARK cười lạnh một tiếng, ngẫng đầu lên cao nói: "Tinh thần chủ nghĩa nhân đạo chính là cứu người ở trong biển lửa, yêu người như anh em ruột thịt, không phân biệt giàu nghèo. Tôn kính, tôn trọng, yêu quý họ".
"Anh cảm thấy anh xứng giảng giải chủ nghĩa tinh thần nhân đạo với người khác sao?" Diệp Thu cười lạnh hỏi. Lông mày cũng không khỏi nhíu chặt lại. "Được rồi. Vậy chúng ta sẽ bàn một chút về chủ nghĩa tinh thần nhân đạo của anh đi".
Diệp Thu nói : "Anh vào mùa hè năm 1993 nhập tuyển tiểu đội Hải Điêu, làm một gã đội viên bình thưởng của tiểu đội Hải Điêu. Mà nguyên nhân anh nhập tuyển cũng là vì năng lực của anh đột nhiên thức tỉnh. Dùng sóng tinh thần công kích giết chết cha nuôi và mẻ đẻ của mình vào mùa đông cùng năm đó. Anh theo đội đi Pháp chấp hành nhiệm vụ, đại chiến với gia tộc Luo Wen ở Mexico. Trong chiến dịch này anh đánh chết hai gã hệ Luo Wen nổi tiếng đại nóng nảy. Năm 1995 anh ở Spenler thuộc Stalin chấp hành nhiệm vụ. Vì che dấu hành tung của mình, một mồi lửa thiêu hủy cả con đường. Dân chúng chết hơn trăm, không kể tổn thất. Tháng sáu năm 05 , đi Joachim Stein ở Pakistan thuộc Châu phi chấp hành nhiệm vụ. Giết một nhà quốc vương Joachim Stein ba trăm bảy mươi hai nhân khẩu. Hơn nữa còn cướp đoạt vô số tài phú".
Thấy anh mắt MARK càng âm trầm, vẻ mặt càng ngày càng âm lệ. Trong lòng Diệp Thu không khỏi vui mừng.
Không có cảm giác nào tuyệt hơn cảm giác tát ngươi một bạt tai trước mặt mọi người. Hơn nữa đối phương ngay cả chút cãi lại cũng không có. Lúc Christina cho hắn tư liệu người được đề cử ở Thiên giời, liền thuận tiện đưa cho hắn cả tư liệu của mười tổ chức dị năng. Diệp Thu tối qua mới cố ghi nhớ, không ngờ ban ngày đã có tác dụng.
"Năm 08 Mỹ xét dùng binh. Đội Hải Điêu cùng hai đội đặc chùng khác, cũng vì muốn che dấu hành tung, chiếm cứ địa hình có lợi nên các người đã giết sạch người ở đó. Lúc ấy là đội trưởng MARK anh ra lệnh chứ gì?".
"Còn muốn tôi nói tiếp nữa không?" Diệp Thu ngang nhiên không chút yếu thể mà nhìn thẳng đội trưởng MARK. Con mắt nheo lại thành một khe hở nhỏ, nói : "Đó chính là cái anh gọi là chủ nghĩa nhân đạo sao? Anh rốt cuộc là một võ giả, hay là những chính khách Mỹ treo đầu dê bán thịt chó ngay cả kỹ nữ cũng không bằng kia?"
"Đồ tạp chủng hèn hạ". Lửa giận của MARK đã bị Diệp Thu nhen nhóm hoàn toàn.
Gã là một đội trưởng tiểu đội dị năng siêu cường quốc. Cho dù là tổng thống Mỹ cực kỳ có quyền lực trên thế giới lúc bí mật gặp bọn họ, cũng vô cùng khách khí đối với mình. Cũng không biết từ đâu lại có một tạp chủng Châu Á chạy tới vũ nhục công kích trước mặt mình như vậy.
Tay phải MARK lại lần nữa phất nhẹ. Một chuôi đao giống như có sinh mạng trôi nổi trước mặt MARK.
Thân đao giống như đang chịu lực lượng khổng lồ chấn động không ngừng. Xoay vù vù.
MARK chỉ là dùng mắt nhìn nó cũng không cần ngoắc hoặc làm động tác phụ trợ khác. Phi đao kia liền cực kỳ nghe lời mà xoay tròn tới. Mũi đao nhắm ngay vị trí của Diệp Thu.
Sưu.
Phi đao đột nhiên tăng tốc, giống như tên lữa được châm ngòi. Nhanh chóng đâm tới mắt trái của Diệp Thu.
Đầu Diệp Thu hơi nghiêng, xóa bỏ công kích một đao kia.
Không ngờ phi đao kia lại có thể chuyển hướng. Ở trong một kích, lại quay đầu đâm vào gáy của Diệp Thu.
Diệp Thu có thể cảm nhận được kình phong kia lượn vòng mà tới. Đầu hơi cúi. Đao lại rít qua đỉnh đầu.
Còn chưa kịp ngẩng đầu, phi đao kia đã dùng tốc độ nhanh hơn lại lần nữa đánh tới. Lúc này, phi đao lắc lư theo đường cong hình chữ S. Cân bản là khiến người khác không kịp phòng bị.
Chỉ kể đến năng lực điều khiển vật thể MARK lộ ra này cũng có thể làm vương rồi. Diệp Thu cũng có thể điều khiển đạn hoặc là những vật thể khác thành công. Nhưng cần một ít thời gian để chuẩn bị. Hơn nữa, cũng không đạt đến độ tâm ứng với ta, tùy tâm sở dục như gã.
Sự tránh né của Diệp Thu càng lúc càng nhanh. Tốc độ phi đao cũng càng lúc càng nhanh. Phi đao lúc mới đầu chỉ là xoay tròn quanh đầu và ngực Diệp Thu. Công kích trong chốc lát, MARK sau khi không thu được bất cứ thành quả gì, liền dứt khoát ngay cả bộ phận như bắp đùi và bắp chân cũng không buông tha.
Trong lòng cảu gã cực kỳ hận Diệp Thu. Tự nhiên là có thể cắt miếng thịt này tới miếng thịt khác để giải hận.
Mỗi một lần phi đao mang theo tàn ảnh bay sượt qua người, Diệp Thu đều cảm giác được sự lạnh lẽo thấu xương kia. Có đôi khi thậm chí có tểh cảm giác được đao phong kia làm rách quần áo và thân thể.
Đó là vì sát khí của tiểu đao quá nặng. Sẽ khiến thân thể tự nhiên có loại cảm giác bị cắt xé.