Chương 53. Tang thi cẩu
Cố Ninh thử hoạt động bàn tay một chút, thần kinh rõ ràng cảm nhận được đau đớn do miệng vết thương bị xé rách, cô nhíu mày, tay phải cầm đao bị thương, có ảnh hưởng rất lớn tới cô.
"Ai, Cố Ninh. Mấy ngày nay cháu đã chạy đi đâu vậy? Ngày đó ngủ dậy, liền không thấy cháu đâu. Còn tưởng rằng cháu đã bốc hơi khỏi nhân gian." Đạo trưởng Giả đột nhiên nói.
Đôi mắt Cố Ninh chợt lóe nhỏ đến không thể phát hiện, sau đó nhẹ nhàng bâng quơ nói: "Cháu vội vã đi tìm người, cho nên liền đi trước một bước." Cô nói cõng ba lô lên, đứng dậy, nhìn thoáng qua con dao trong tay đã bị mẻ nghiêm trọng, không nhịn được nhăn mày.
"Tớ đi vào bên trong tìm xem có đồ gì ăn hay không, đã sắp đói chết rồi!" Sau khi khôi phục lại thể lực, Dương Duy từ trên mặt đất bò dậy liền chuẩn bị vào cửa.
Đúng lúc này, Cố Ninh bắt giữ được một tia mùi hôi thối pha trộn trong không khí nồng đậm hương hoa quế.
"Cẩn thận!"
Cố Ninh đột nhiên nhắc nhở!
Nhưng đã không kịp.
Cửa vừa mở ra, không biết từ nơi nào đột nhiên vụt ra một bóng dáng màu vàng xám! Một ngụm cắn ở trên đùi Dương Duy! Sau đó kéo mạnh! Chỉ nghe được Dương Duy phát ra một tiếng kêu cực kỳ thảm thiết, thê lương! Sau đó đã bị cắn ngã xuống đất!
Mọi người đều đột nhiên từ trên mặt đất đứng lên, vô cùng khiếp sợ nhìn Dương Duy bị cắn!
Đạo trưởng Giả thậm chí thất thanh nói: "Đây là cái quỷ gì?!"
Kia lại có thể là một con chó săn cao nửa người!
Nói đúng ra, hẳn là một con chó săn tang thi.
Da lông trên người nó đã bóc ra gần hết, trên đầu cũng đã không còn mấy khối thịt.
Con chó săn cắn Dương Duy, xé từ trên đùi Dương Duy xuống một miếng thịt to, ở trong tiếng kêu thống khổ của Dương Duy, nuốt miếng thịt kia vào bụng, sau đó nâng đôi mắt tỏa ra màu xanh nhìn thẳng mọi người đang hoảng sợ biến sắc trong sân, từ trong cổ họng đã bắt đầu hư thối phát ra một trận tiếng gầm nhẹ hưng phấn —— một chiếc miệng đầy máu, thoạt nhìn thật đáng sợ.
Dù là Cố Ninh, lúc này sắc mặt cũng cực kỳ khó coi, theo bản năng nắm chặt dao trong tay, khẩn trương nhìn con chó tang thi tùy thời có khả năng vồ lại đây, một cử động cũng không dám.
Đôi mắt màu xanh lục của con chó săn tang thi nhìn bọn họ chằm chằm, không ai dám động đậy, cảm giác chỉ cần hơi động con chó săn tang thi sẽ chồm đến.
Từ tốc độ vừa rồi nó vồ Dương Duy tới xem, quả thực đáng sợ, bọn họ không có bất luận nắm chắc có thể chạy trốn trước khi con chó tang thi tấn công!
Mà lúc này Dương Duy vẫn còn giãy giụa phát ra tiếng kêu thảm thiết thống khổ thê lương, vẫn luôn không ngừng kêu cứu mạng, nhưng không có người dám động.
Mọi người, bao gồm cả Cố Ninh lúc này đều cảm giác được sợ hãi thật sâu.
Đạo trưởng Giả khống chế không được hai chân run rẩy, đè thấp âm thanh hỏi Cố Ninh đứng ở bên cạnh hắn: "Cố Ninh...... Hiện, hiện tại nên làm sao bây giờ......"
Hắn vừa lên tiếng, đôi mắt của con chó săn tang thi đột nhiên liền nhìn chằm chằm lại đây, bộc lộ khuôn mặt hung ác! Muốn chồm tới!
Đạo trưởng Giả sợ tới mức sắc mặt tức khắc trắng bệch!
Cố Ninh cũng sợ tới mức không nhẹ, vội vàng giơ dao trong tay lên!
Đúng lúc này! Một cô gái nhát gan đột nhiên giống như hỏng mất phát ra một tiếng thét chói tai! Sau đó giống như nổi điên chạy tới cửa sắt!
Ngay khi cô vừa động lên! Con chó săn tang thi cũng động! Nó tru lên, như là một tiếng sấm vọt qua chỗ cô gái kia!
Đúng vào lúc này! Cố Ninh nhìn chuẩn thời cơ! Hét lớn: "Mau! Vào nhà!" Sau đó, là người thứ nhất chạy tới cửa nhà!
Đạo trưởng Giả và Trình Minh ở gần Cố Ninh nhất, bọn họ còn chưa có phản ứng lại đây, cũng đã theo bản năng đi theo Cố Ninh liều mạng chạy tới cửa!
Lần này chính là thời điểm khảo nghiệm năng lực phản ứng của mọi người!