Chương 73. Nơi tụ tập
Bàn tay thon dài, khớp xương rõ ràng nắm chuôi dao, sau đó ngón tay hoạt động lên, xoay tròn con dao qua lại giữa các ngón tay, như là một con rắn sống, lại không có mảy may tổn thương đến da thịt hắn, cuối cùng, con dao kia bị hắn ngừng ở trên mặt Cố Ninh, ý cười trong mắt không giảm, lại nhiều thêm vài phần lạnh buốt: "Tôi không có thói quen uy hiếp cô gái nhỏ, nhưng, tốt nhất vẫn không cần ở trước mặt tôi chơi dao. Con người của tôi, có thói quen thấy dao liền muốn giết người."
Cố Ninh cảm thụ được thân dao lạnh lẽo dừng ở trên khuôn mặt cô, đôi mắt vẫn cố chấp trừng hắn, tròng mắt lại không khống chế được mà co chặt, sợ hãi sâu trong tròng mắt bị Bạch Lang dễ dàng bắt giữ được.
Đúng lúc này, cửa đột nhiên bị gõ ba cái.
Cánh cửa mở ra, một thân ảnh thon dài xuất hiện: "Bạch Lang."
Người nọ mặc một chiếc áo sơmi màu trắng không nhiễm một hạt bụi, trên sống mũi cao thẳng là gọng kính vàng, thoạt nhìn thập phần văn nhã. Hắn lịch sự gật đầu với Cố Ninh một cái, sau đó mới gõ gõ đồng hồ trên tay, nhìn Bạch Lang nói: "Hiện tại là thời gian mở họp."
"Họp cái quỷ gì?! Ông đây không rảnh." Bạch Lang một bên không kiên nhẫn nói, tùy tay ném con dao lên trên bàn, sau đó từ trên cao nhìn xuống Cố Ninh đang trừng mắt, nói: "Cô gái nhỏ, ngoan ngoãn đi theo sau mông chú của cô, đừng gây chuyện. Bằng không chú Ba của cô cũng sẽ không bảo vệ được cô." Hắn nói xong, đá chiếc ghế chặn đường, mắng: "Suốt ngày mở họp cái quỷ gì. Vị trí lão đại này quá là phiền phức."
Nói xong liền đi ra ngoài cửa.
"Cô có thể đi rồi, anh Ba đang chờ cô ở cửa thang lầu." Nam nhân kia nói một tiếng với Cố Ninh, sau đó bước nhanh đuổi theo Bạch Lang ở phía trước.
"Thế nào? Anh một hai phải đến xem cô gái nhỏ giết người như ma này, cảm thấy sao?" Nam nhân thoáng đi chậm hơn nửa bước, nói với Bạch Lang.
Bạch Lang nghĩ đến phản ứng vừa rồi của Cố Ninh, trong miệng phát ra một tiếng cười nhạo khinh thường, nói: "Thực không thú vị." Nói xong lại vạn phần cảm khái nói: "Thế giới tận thế này thật là càng ngày càng nhàm chán."
Phía sau chỉ để lại một mình Cố Ninh ở trong phòng.
Cố Ninh chậm rãi đứng thẳng thân mình, đi đến trước bàn làm việc, cầm con dao bị tùy ý ném ở trên bàn lên, một lần nữa cắm trở lại chỗ sau eo chính mình, nhìn cánh cửa mở rộng kia, lỗ tai bắt giữ đến âm thanh nói chuyện ở hành lang, ánh mắt hơi hơi lóe, nơi nào còn có nửa phần sợ hãi.
Vừa không làm cho người kia hứng thú, cũng vừa không thể bởi vì hành động của cô mà liên lụy đến người khác, nhưng lại không được biểu hiện quá mức cố tình, nắm chắc đúng mực. Nhưng may mà cô phát huy cũng không tệ lắm.
Đi ra bên ngoài, anh Ba quả nhiên đang đứng ở cửa thang lầu chờ cô.
Nhìn Cố Ninh đi ra, đôi lông mày co chặt của hắn lại không có giãn ra.
"Bạch Lang không làm gì cháu chứ?" Anh Ba chau mày hỏi.
"Không có việc gì. Cháu chỉ là vị thành niên." Cố Ninh nương cách nói của anh Ba mở ra vui đùa.
Anh Ba lại không cười, vẫn cau mày nói: "Hiện tại không có việc gì, chỉ sợ chờ lát nữa sẽ có việc."
Bước chân xuống thang lầu của Cố Ninh hơi hơi khựng lại, sau đó nói: "Bạch Lang nói cho cháu một cơ hội, là cơ hội gì?"
Bước chân của anh Ba ngừng lại, liếc mắt nhìn Cố Ninh một cái, sau đó nói: "Cơ hội liều mạng."
Cố Ninh và anh Ba đi xuống phía dưới thang lầu, khi nhìn thấy một nhóm người nôn nóng chờ đợi ở cửa đại sảnh, hơi hơi sửng sốt.
Đạo trưởng Giả mắt sắc, liếc mắt một cái liền thấy được Cố Ninh, hô: "Ai! Bọn họ đã đi xuống!"
Đám người lập tức xông đến vây quanh Cố Ninh.
Mồm năm miệng mười hỏi: "Cố Ninh, không có việc gì chứ?"
"Cố Ninh, những người đó không làm khó dễ cháu chứ?"
"Không có việc gì." Cố Ninh mỉm cười trả lời, lại lo lắng hỏi: "Ba mẹ cháu đâu?"
"Đã an trí ở ký túc xá học sinh, mẹ cháu đã tỉnh trong chốc lát, có lẽ là quá mệt mỏi, lại ngủ trở lại, Hoàng Mộng Dao nói miệng vết thương không có vấn đề gì, hiện tại đang ở ký túc xá chiếu cố." Nói tới đây, đạo trưởng Giả hơi hơi khựng lại, sau đó tiếp tục nói: "Nhưng tình huống của ba cháu thì tương đối phiền toái, Hoàng Mộng Dao nói con bé không xử lý được miệng vết thương của ba cháu."
Anh Ba nói: "Nơi tụ tập có bác sĩ. Đợi lát nữa chú sai người mang cháu đi qua nhìn xem. Nhưng hiện tại rất khó kiếm được thuốc, thuốc tìm được ở phòng y tế đều đã bị Bạch Lang bọn họ thu hết."
Đạo trưởng Giả kinh ngạc nói: "Cậu và Bạch Lang không phải một đám sao?"
Anh Ba liếc nhìn hắn một cái, nói: "Ai nói với chú cháu và Bạch Lang là một đám?"
"Anh Ba trước kia là liên đội trưởng của chúng tôi! Sao có thể là xã hội đen được?!" Trương Dương kích động nói xen vào.