Chương 75. Lại giết người
Có thể nhìn ra được, anh Ba ở nơi tụ tập có chút địa vị.
Cố Ninh cũng không có chú ý tới, mấy người Tiếu Vân Vân cũng không được an bài ở chỗ này.
Chăn, khăn trải giường, chiếu trúc trong ký túc xá đều đã bị "cướp sạch không còn", Hoàng Mộng Dao đã lấy quần áo Cố Ninh nhét ở trong ba lô ra, lót lên giường. Ba Cố, mẹ Cố đều nằm ở trên giường hôn mê chưa tỉnh. Sắc mặt vàng như nến, thần sắc ốm yếu, trong lòng Cố Ninh chua xót, vội vàng mời bác sĩ Cao đi vào xem vết thương giúp ba Cố.
"Có bệnh trạng mất nước rất nhỏ. Hơn nữa miệng vết thương sinh mủ rất nghiêm trọng, cần phải nhanh chóng tiến hành giải phẫu, bằng không cảm nhiễm nghiêm trọng khả năng sẽ biến thành ung thư." Bác sĩ Cao cau mày kiểm tra miệng vết thương cho ba Cố, sau đó đi ra bên ngoài nói với Cố Ninh: "Giải phẫu này chị tuy rằng có thể làm, nhưng hiện tại trong tay chị không có công cụ cũng không có thuốc."
Cố Ninh nghe nói cô có thể làm phẫu thuật, trong lòng thoáng trấn định, sau đó nói: "Vậy được, chị nói cho em, chị cần công cụ và dược gì. Chị liệt kê danh sách ra cho em, em nghĩ cách."
Bác sĩ Cao từ trong hòm thuốc móc ra một cây bút máy và một cuốn vở, một bên ghi lên vở, một bên nói với Cố Ninh: "Bệnh viên Lệ Thủy Nhân Dân ở gần đây nhất, nơi đó hẳn là có thể tìm được dụng cụ giải phẫu. Nếu có thể, em tốt nhất nên mang tất cả mọi thứ về, ngàn vạn lần đừng quên thuốc trong phòng dược."
Cố Ninh nhìn lướt qua danh sách, sau đó gấp lại, cẩn thận đặt ở trong túi, nói với bác sĩ Cao: "Vâng."
Bác sĩ Cao nghe nói Cố Ninh này là cháu gái anh Ba, cũng không có quan tâm cô đi đến bệnh viện Lệ Thủy Nhân Dân như thế nào. Chỉ nói: “Sau khi em chuẩn bị xong thì cho người tới nói với chị. Bây giờ chị về trước."
"Vâng, cảm ơn bác sĩ Cao." Cố Ninh nói.
"Gọi chị là Cao Duyệt là được." Bác sĩ Cao gật đầu với cô một cái, sau đó liền cõng hòm thuốc đi xuống lầu.
"Hay hiện tại chúng ta liền chuẩn bị xuất phát đi bệnh viện Lệ Thủy luôn." Trình Minh nhìn theo Cao Duyệt xuống lầu, sau đó nói với Cố Ninh.
Trương Dương ở một bên xung phong nhận việc nói: "Tôi biết đường, có thể dẫn đường cho mọi người!"
Cố Ninh nói: "Không vội, tôi muốn đi ra ngoài trước một chuyến. Mọi người không cần chạy loạn, đồ ăn đều ở trong ba lô, mọi người có thể tự lấy. Nếu ba mẹ tôi tỉnh, bảo bọn họ không cần lo lắng, giúp tôi chiếu cố tốt cho bọn họ."
"Việc này cháu không cần lo lắng. Nhưng hiện tại bên ngoài loạn như vậy, một mình cháu muốn đi đâu? Hay để Trình Minh đi cùng cháu?" Đạo trưởng Giả kiến nghị.
"Không cần. Cháu chỉ đi một chút trong trường học, tìm hiểu tình huống. Đại khái hai giờ sau cháu sẽ trở lại."
Cố Ninh đã nói như vậy, Trình Minh cũng không kiên trì, chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý.
Cố Ninh không có chậm trễ thời gian, để lại súng, sau đó cầm theo dao đi ra bên ngoài.
Đạo trưởng Giả đứng ở trên ban công nhìn theo bóng dáng Cố Ninh càng đi càng xa, đôi mắt thon dài hơi hơi nheo lại, đột nhiên nhớ tới trước mạt thế, hắn đã gieo được một quẻ cho chính mình, quẻ tượng thể hiện sự kiện đại hung giáng xuống, thiên hạ đại loạn, nhưng ở bên trong đại hung lại có một đường sinh cơ mỏng manh, đứt quãng lại kéo dài không dứt.
Hắn từ trước đến nay xem bói thập phần không chuẩn, hắn cũng không quá để ý, ai ngờ lúc sau liền bạo phát tận thế.
Sau đó hắn mới biết được, quẻ kia của hắn lại ứng nghiệm!
Nhưng đại hung giáng đến chuẩn, thiên hạ đại loạn chuẩn, như vậy một đường sinh cơ lại ứng nghiệm ở nơi nào?
Đạo trưởng Giả nhìn bóng dáng Cố Ninh, trong lòng như có linh quang chợt lóe.
Cố Ninh cầm theo dao nhanh chóng xuyên qua ký túc xá, chuẩn bị tìm kiếm một địa phương yên lặng, không bị người phát hiện tiến vào không gian.
Mặt trời chói lọi treo ở phía trên, lại không có cảm giác được bao nhiêu nhiệt lượng. Giơ tay nhìn thoáng qua thời gian, đã là 12 giờ trưa.
Cố Ninh nhanh chóng suy tính trong lòng thời gian hiện tại ở thế giới bên kia, không đợi cô suy tính ra được, bước chân bỗng nhiên khựng lại, cảnh giác nhìn một đám người phía trước hùng hổ đi về phía cô. Tựa hồ cảm nhận được đám người kia không có ý tốt, tất cả người qua đường đều bước nhanh hơn thoát khỏi nơi thị phi này.
Mà ban đầu, người bên cửa sổ, trên ban công hai bên khu dạy học đang lười biếng phơi mặt trời đều dò đầu ra, tò mò nhìn về bên này.
Sau khi mạt thế đến, tất cả điện tử khoa học kỹ thuật giải trí đều không có cách nào dùng, sinh hoạt nhàm chán cấp bách cần một ít kích thích, tự nhiên thích nghe ngóng đối với xung đột như vậy.
Dẫn đầu đám người kia là một thanh niên trẻ tuổi, một bên đi về phía bên này, một bên hô lên với Cố Ninh: "Cô chính là người đã giết Vương Nghiệp?!"