Cánh Cửa Trọng Sinh Ở Mạt Thế

Chương 96. Ký túc xá người tới

Chương 96. Ký túc xá người tới


Lại nói đến người ở trong ký túc xá.
Đạo trưởng Giả, Trình Minh, Hoàng Mộng Dao, Tạ Vũ Hồng.
Ngoại trừ Trình Minh mơ hồ có chút ấn tượng ở ngoài, ba người khác đều chỉ mới gặp qua hai lần. Một lần bị con chó tang thi kia chặn ở trong nhà, thời điểm phân trận doanh bọn họ tỏ vẻ thực rõ ràng ở cùng một bên với Cố Ninh. Nhưng nói thật ra, cô hoàn toàn không có ý tứ chuẩn bị trường kỳ ở cùng bọn họ. Rốt cuộc ngoại trừ Trình Minh từng có biểu hiện giết tang thi, Hoàng Mộng Dao có thể giúp cô chiếu cố thương thế của ba mẹ, hai người còn lại thoạt nhìn đều không quá phù hợp với yêu cầu về tổ đội của cô.
Hơn nữa đối với người mới chỉ gặp qua hai lần, Cố Ninh rất khó yên tâm giao phía sau lưng mình cho bọn họ.
So sánh ra, cô ngược lại càng tín nhiệm anh Ba hơn.
Còn có vấn đề khiến cho người ta thực đau đầu, đó là tiền.
Nghĩ nghĩ, trong ba lô cô còn cất giấu mấy chục chiếc vòng cổ vàng, mấu chốt là mấy chục chiếc vòng cổ vàng này đổi thành tiền như thế nào mà không bị người hoài nghi.
Cô động ý niệm đi đến ngân hàng lấy tiền.
Nhưng tiền đều có đánh số, nếu dùng số lượng nhiều, đến lúc đó ngược lại sẽ gây hoạ.
Thế giới này, đầy đất đều là vàng và rmb, nhưng Cố Ninh lại có loại cảm giác không thể nào xuống tay.
Phiền muộn, thật là phiền muộn.
Những người khác trong ký túc xá kỳ thật cũng đều không ngủ được.
Mọi người đều bởi vì câu nói mặt trời lặn xuống sẽ không bao giờ mọc lại nữa của đạo trưởng Giả mà cảm thấy có chút sầu lo. Mà người khởi xướng việc nhiễu loạn nhân tâm này, lại đang phát ra tiếng ngáy rất nhỏ, hiển nhiên đã không hề có gánh nặng gì mà ngủ rồi.
Giường ngủ của Trình Minh đối mặt với Cố Ninh, nhìn thân ảnh Cố Ninh mơ hồ trong bóng đêm nằm ở trên giường, tâm tình hắn có chút vi diệu, hắn còn nhớ rõ lần đầu tiên nhìn thấy Cố Ninh tới đón tân sinh viên ở ga tàu hỏa, trên mặt mang theo tươi cười chân thành, cũng không thập phần xinh đẹp, nhưng cả người thoạt nhìn rất thoải mái, thanh tân, sạch sẽ. Từ sau lúc đó, hắn vẫn luôn chú ý đến cô, từng có rất nhiều lần "ngẫu nhiên gặp được", đại bộ phận ngẫu nhiên gặp được, Cố Ninh đều đang vội vã ôm sách đi lại, bằng không chính là đi cùng một chỗ với mấy người khác, Cố Ninh không có tham gia bất luận hội nhóm gì, hắn căn bản không có cơ hội đến gần cô.
Vì thế, thẳng đến khi Cố Ninh tốt nghiệp, hắn cũng không có thành công ở trước mặt Cố Ninh lưu lại một ấn tượng rõ ràng......
Như thế nào cũng không nghĩ tới, lại có thể ở chung một phòng với Cố Ninh....Đây đại khái là sự tình may mắn duy nhất ở thế giới tận thế này.
Hắn cũng đã từng nghĩ tới, nếu ở mạt thế gặp được Cố Ninh, hắn nhất định sẽ bảo hộ cô không phải chịu thương tổn, nhưng hiện tại xem ra, lại là Cố Ninh dọc theo đường đi đảm đương hình tượng người bảo vệ.
Nhưng hình tượng Cố Ninh hiện tại và hình tượng Cố Ninh ở trường đại học trong tưởng tượng của hắn hoàn toàn khác nhau.
Trình Minh ở trong vui sướng lại mạc danh có chút phiền muộn.
Đột nhiên, chỗ cửa thang lầu truyền đến một trận âm thanh ồn ào nhốn nháo, tựa hồ là có một đợt người lên lầu, lúc này vốn dĩ rất an tĩnh, một đợt người đi lên cũng không có khắc chế âm lượng, có thể nghe được rõ ràng một đám người hết đợt này đến đợt khác mồm năm miệng mười oán giận, nghe tới đều là âm thanh của người tương đối trẻ tuổi, cả trai lẫn gái, bước đi dọc theo đường tới lầu 3, khi đi qua hành lang thực sự ồn ào.
Sau mạt thế, thần kinh mọi người đều căng chặt, một chút gió thổi cỏ lay cũng khiến người bừng tỉnh, hơn nữa những người này còn không hề kiêng kị, âm thanh đi đường nói chuyện dù là ban ngày cũng ồn ào.
Không biết từ phòng ký túc xá nào truyền ra một trận tiếng mắng vô cùng khó nghe.
Trong đội ngũ có người chửi một câu thô tục, sau đó bị một đạo âm thanh thấp giọng quát bảo ngưng lại.
Đội ngũ lập tức an tĩnh hơn rất nhiều.
Hẳn đều là người mới tới tối nay, chỉ là không biết những người này nộp lên trên nhiều vật tư hay có hậu thuẫn.
Đám người kia đi qua không bao lâu, liền nghe được tiếng bước chân đi vòng vèo trở về. Ngay sau đó, cửa căn phòng ký túc xá của Cố Ninh đã bị gõ vang lên.
Vốn dĩ người bên trong không ngủ.
Cửa vừa vang lên, tất cả đều từ trên giường ngồi dậy.
Đạo trưởng Giả lại chỉ trở mình, một chút phản ứng đều không có.
Ngay sau đó, ánh đèn pin từ cửa sổ chiếu vào, có người ở bên ngoài hô: "Người giữ cửa bên trong mở ra một chút!"
"Chị Cố Ninh? Có mở hay không?" Trình Minh hỏi.
Cố Ninh nói: "Mở đi, xem có chuyện gì."
Trình Minh liền xuống giường đi mở cửa.
Cửa vừa mở ra, liền nhìn thấy quản lý ký túc xá mang theo bốn năm người trẻ tuổi bao gồm cả trai lẫn gái đứng ở bên ngoài: "Phòng ký túc xá bên kia đều đã đầy. Mấy người này phân đến đây."


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất