Cao Võ Càng Muốn Tu Cái Tiên

Chương 33: 100 tỷ!

Chương 33: 100 tỷ!
"Giương cao hai tay, nhìn ta..."
Cửu Trung đi theo đội ngũ giáo y, tiến hành kiểm tra thân thể cho Cao Võ. Họ xác nhận xương ức của hắn không bị gãy hay nứt, rồi lại bảo hắn thực hiện vài động tác, để chắc chắn tạng phủ cũng không có nội thương gì. Vị giáo y trung niên kia không khỏi tấm tắc lấy làm kỳ lạ.
Vừa rồi, hắn đã đứng bên cạnh lôi đài và chứng kiến rất rõ ràng, Hàn Tùng đã tung Hổ Quyền Phách Kính oanh liên tiếp tám đòn vào ngực Cao Võ, mà hổ trảo còn sắc nhọn và có lực phá hoại hơn cả nắm đấm.
Hơn ngàn ký lô Hổ Quyền Phách Kính, theo lý thuyết đủ sức để bẻ gãy xương ức của Cao Võ. Thế nhưng, Cao Võ lại chẳng hề hấn gì. Thân thể này thật là bền bỉ đến đáng sợ!
Giáo luyện Hoàng Hải đứng một bên, lặng lẽ quan sát. Hắn đã sớm nhận ra thể chất của Cao Võ không hề bình thường, và trận chiến này chỉ là một lần nữa nghiệm chứng cho cái nhìn của hắn.
Hoàng Long và các thành viên đội võ đạo đều nhìn Cao Võ với ánh mắt phức tạp. Thông thường mà nói, bọn họ hẳn là chúc mừng chiến thắng của Cao Võ, và cũng chúc mừng đội giáo viên đã thắng.
Chỉ là quan hệ giữa bọn họ và Cao Võ vẫn luôn không mấy tốt đẹp, thấy Cao Võ thắng liên tiếp hai vị Cao Cấp Võ Giả, trong lòng họ càng nhiều là hâm mộ và ghen ghét, thật sự là không có tâm trạng để mà đi chúc mừng.
Mặt khác, bọn họ cũng biết là nên duy trì mối quan hệ với Cao Võ, dù sao Cao Võ đã là Cao Cấp Võ Giả, và tiền đồ đang rộng mở trước mắt.
Nhưng mà, bọn họ lại không ai có ý tứ chủ động đi lấy lòng Cao Võ.
Cũng bởi vì bọn họ là những thiếu niên có tâm tư đơn giản, chứ nếu là người trưởng thành thì đã sớm gạt bỏ sự dè dặt để đến lôi kéo tình cảm rồi.
Cao Võ cũng có thể hiểu được những tâm tư vụn vặt của đám thiếu niên này. Kỳ thực, đám thiếu niên này cũng không thể nói là người xấu gì, chủ yếu vẫn là hắn cảm thấy mọi người không hợp tính nết, nên không cần thiết phải gượng ép cùng nhau.
Gần đây, lực lượng của hắn đột nhiên tăng mạnh, võ đạo kỹ nghệ cũng đang nhanh chóng tăng lên, toàn bộ tâm trí đều dồn vào việc huấn luyện, cả người như được thăng hoa, nên đã không còn để ý đến những chuyện đấu đá trẻ con vụn vặt trước kia nữa.
Hoàng Long miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: "Huynh đệ, quá ngưu bức, một mình đánh ngã hai cái Cao Cấp Võ Giả, tất cả là nhờ có ngươi mà chúng ta mới thắng trận này! Ngươi còn lợi hại hơn cả Hàn Dương nữa!"
Ban đầu hắn còn có chút miễn cưỡng, nhưng càng nói càng trôi chảy, và cuối cùng còn giơ ngón tay cái lên để tỏ vẻ kính nể.
"Nào có, còn kém xa lắm." Cao Võ nói thật chứ không phải khiêm tốn, hắn đã xem qua không ít video chiến đấu của Hàn Dương, vị đệ nhất học sinh trung học của Đông Giang này có tố chất thân thể phi thường cường hãn, và quan trọng hơn là võ đạo kỹ nghệ cao minh.
Hàn Dương trên lôi đài từ trước đến nay đều chỉ cần một hiệp để giải quyết đối thủ, dù là Cao Cấp Võ Giả, cũng chỉ là một bộ nghiền ép tư thái.
Đều mang họ Hàn, nhưng Hàn Tùng lại kém Hàn Dương một cái cấp bậc rất lớn. Việc hắn có thể thắng Hàn Tùng, cũng là dựa vào thân thể để miễn cưỡng ăn đối phương. Nếu gặp phải Hàn Dương, hắn e là không có nhiều cơ hội thắng.
Bất quá, Phi Thử Dược liều sẽ rất nhanh có thể nắm bắt tới tay. Chắc hẳn nó có thể đề cao cực lớn sự nhanh nhẹn của hắn. Đến lúc đó, hắn hẳn là có thể cùng Hàn Dương ganh đua cao thấp.
Có Hoàng Long dẫn đầu, những thiếu niên khác cũng đều vây quanh tới.
Cao Võ nhìn những khuôn mặt đầy nhiệt tình với nụ cười tươi rói, nghe những lời tâng bốc có chút vụng về của bọn họ, hắn không hiểu sao lại rất muốn cười, và rồi hắn bật cười thành tiếng.
Đám đông thiếu niên thấy Cao Võ cười vui vẻ, dù không hiểu rõ vì sao, nhưng tất cả đều cùng nhau cười theo, tạo nên một bầu không khí rất náo nhiệt.
Vì công đức, và cũng vì phép lịch sự, Cao Võ cùng mọi người khách khí vài câu.
Nhận được sự tán thành của Cao Võ, những tâm tư vụn vặt của đám thiếu niên lập tức tan biến, càng nhìn Cao Võ càng thấy thuận mắt, thậm chí có phần ưa thích tiểu tử này...
Sau trận đấu, Cao Võ nhận được danh hiệu Bản Tràng Tối Giai, cộng thêm việc KO hai Cao Cấp Võ Giả, tổng cộng là ba ngàn khối tiền thưởng.
Ngồi xe khách cỡ trung trở lại trường học, Cao Võ vội vàng tắm rửa và thay bộ quần áo sạch, rồi lập tức cưỡi xe đạp đuổi tới Vân Hồ biệt thự.
Buổi chiều chiến đấu kịch liệt đã tiêu hao của hắn rất nhiều năng lượng.
Tống Minh Nguyệt đã chuẩn bị bữa tối với những món ăn đơn giản, nhưng đều là thực phẩm Dị Giới, tràn ngập Nguyên Lực hạt nhân và đủ loại dinh dưỡng phong phú.
Ăn no nê, Cao Võ chỉ cảm thấy toàn thân thư sướng và thỏa mãn vô cùng.
Hắn liếc nhìn Tống Minh Nguyệt đang ngồi đối diện, từ tốn ăn đồ, trong lòng không khỏi thở dài, chỉ tiếc Tống Minh Nguyệt không phải là huynh đệ kết nghĩa, thiếu đi mấy phần niềm vui thú...
Tống Minh Nguyệt chậm rãi ăn xong, rồi dẫn Cao Võ đi phòng trà. Nàng một mình đi rửa mặt, và đổi một bộ quần áo luyện công thanh thản, thoải mái, dễ chịu, lúc này mới trở lại phòng trà.
Thấy Tống Minh Nguyệt lại đổi quần áo, Cao Võ thật sự là không nhịn được mà hỏi: "Bằng hữu, ngươi tại sao lại phải thay quần áo?"
"Trên quần áo có đủ loại vị thức ăn, ảnh hưởng đến việc thưởng thức trà, và cũng quấy nhiễu khứu giác của ta, làm như vậy cũng vệ sinh hơn." Tống Minh Nguyệt rất nghiêm túc giải thích.
"Ưu nhã!" Cao Võ không cho là đúng, chỉ cảm thấy người có tiền thì đúng là kiểu cách.
Nhưng vì tôn trọng bạn bè, hắn vẫn là tán thưởng một câu.
Tống Minh Nguyệt lấy ra một cái cặp da nhỏ màu đen từ trong ngăn kéo bàn trà, nàng mở cặp da ra và đẩy nó về phía Cao Võ.
Bên trong cặp da bày biện hai mươi chi dược tề, chất dược dịch màu kim và ngân lấp lánh, khẽ dập dờn trong ống thủy tinh kín, sáng ngời như thủy ngân. Nửa còn lại của cặp da là một bả dược tề tiêm vào thương.
"Phi Thử Dược liều?" Mắt Cao Võ sáng lên, hắn lấy ra một tờ sách hướng dẫn từ trong cặp da, bên trong toàn là giới thiệu về dược tề.
"Thần kinh bất ngờ tiếp xúc siêu tần liều, vân quang bốn kỳ 909 hình, cùng loại hình chất trung hòa... Xí nghiệp sản xuất: Thái Cực chế dược chín xưởng..."
Sách hướng dẫn chi chít có tới mấy ngàn chữ, cuối cùng còn ghi rõ sản phẩm này là dược vật thí nghiệm, chỉ cung cấp để tham khảo, mọi hậu quả phát sinh sau khi sử dụng đều do người sử dụng gánh chịu.
Thông báo miễn trách nhiệm, thao tác cơ bản của nhà máy lớn.
Cao Võ ngược lại không để ý đến điều này, hắn hiếu kỳ hỏi: "Bao nhiêu tiền một chi?"
"Mười lăm vạn, chất trung hòa năm vạn." Tống Minh Nguyệt đáp.
"Oa nha..." Dù Cao Võ đã chuẩn bị tâm lý rất tốt, nhưng khi nghe được cái giá này vẫn không khỏi kinh ngạc thốt lên.
Hai mươi chi dược tề là hai trăm vạn, tính theo mức lương bình quân ở Đông Giang, một người bình thường phải làm việc năm mươi năm mới có thể kiếm được số tiền đó.
Đối với hắn mà nói, đây tuyệt đối là một số tiền lớn!
Hắn suy nghĩ một chút rồi nói: "Số tiền đó thì tạm thời ta vẫn chưa có."
Tống Minh Nguyệt chậm rãi lắc đầu: "Đây là giao dịch của chúng ta, ngươi không cần phải trả tiền."
"Như vậy thì không được..." Cao Võ vốn là người mặt dày, nhưng lúc này cũng có chút ngại ngùng.
Mỗi ngày hắn đều ăn nhờ ở đậu nhà Tống Minh Nguyệt, nếu tính toán ra thì cũng là một khoản chi phí không hề nhỏ. Đó là còn chưa kể mỗi ngày Tống Minh Nguyệt còn cùng hắn tu luyện, chỉ điểm hắn tỉ mỉ trong mọi phương diện.
Lão gia tử và Thiết Đại Long tuy đều là võ sĩ, nhưng nếu so về khả năng chỉ bảo thì còn kém Tống Minh Nguyệt rất xa. Cao Võ hết sức chắc chắn về điều này.
Đến nay hắn vẫn không hiểu rõ, vì sao Tống Minh Nguyệt luôn có thể phát hiện ra những vấn đề nhỏ nhặt của hắn, và luôn có thể giúp hắn giải quyết vấn đề bằng những phương thức trực tiếp và đơn giản.
"Ngươi đã cứu mạng ta, lại giúp ta khắc chế dị linh. Nhất định phải định lượng hai chuyện này, ta nghĩ là đáng giá cả trăm tỷ."
Tống Minh Nguyệt nhìn Cao Võ rồi lại chuyển mắt nhìn xuống, nàng bình tĩnh nói một cách nghiêm túc: "Dựa theo cái giá này mà tính toán ngang bằng, thì cái giá ta trả ra không có ý nghĩa gì."
Thông thường mà nói, lúc này Tống Minh Nguyệt hẳn là nhấn mạnh tình giao hữu giữa hai người, nhấn mạnh cả hai là những đối tác quan trọng, là một thể cùng chung lợi ích, và trên cơ sở đó nhìn xa vào tương lai, nhấn mạnh việc hợp tác hiện tại là quan trọng đến mức nào.
Nhưng Tống Minh Nguyệt lại làm ra vẻ băng lãnh, thực tế và tính toán một cách trực tiếp, điều này thật sự rất cổ quái.
Nhưng cũng phải nói lại, trong khoảng thời gian này Tống Minh Nguyệt đã cao lớn hơn rõ rệt, tinh thần lực lượng cũng tăng cường. Hiển nhiên Tống Minh Nguyệt cũng đang nhanh chóng tiến bộ.
Nàng có vô hạn khả năng trong tương lai, việc nàng tự đánh giá mình đáng giá trăm tỷ dường như cũng không phải là quá khoa trương.
Cao Võ run lên, vẻ mặt thành khẩn nói: "Ngài nói đúng!"
Hắn kịp phản ứng lại và cảm thấy cách nói chuyện này của Tống Minh Nguyệt rất thoải mái, nhanh nhẹn, thậm chí là quá tàn khốc.
Hắn có phần hâm mộ, hắn cố tình diễn trò chỉ là một kẻ bắt chước vụng về, còn Tống Minh Nguyệt mới thực sự là một thiên tài quái dị, tùy tiện một câu nói thôi cũng đủ để hắn học theo cả đời...
Tống Minh Nguyệt không muốn nói nhiều về chủ đề này, nàng chỉ vào dược tề và nói: "Phi Thử Dược liều có hiệu quả tốt nhất khi sử dụng lần đầu tiên, dược tề tác động trực tiếp lên tầng thần kinh, sẽ gây ra một số xáo trộn nhất định cho thần kinh, dẫn đến Nhận Tri Chướng ngại, lúc này thì cần phải sử dụng chất trung hòa."
Nàng ngừng lại một chút rồi nói thêm: "Việc sử dụng chất trung hòa sẽ triệt tiêu một phần lực lượng của dược tề. Vì vậy, nếu có thể không cần chất trung hòa thì tốt nhất là không nên dùng. Điều phiền toái nhất của loại dược tề này vẫn là tính gây nghiện, điểm này ngươi cần phải chú ý.
"Sau khi tiêm một chi dược tề mà không nhịn được muốn lập tức tiêm chi thứ hai, đó chính là biểu hiện của sự nghiện ngập, và nhất định phải sử dụng chất trung hòa..."
Cao Võ hầu như không chú ý nghe Tống Minh Nguyệt đang nói gì, sự chú ý của hắn đều dồn vào đôi môi phấn hồng của Tống Minh Nguyệt, không biết tại sao, hôm nay hắn đột nhiên cảm thấy đôi môi của Tống Minh Nguyệt quá tươi non và mềm mại.
"Vậy không biết hôn một cái sẽ tính bao nhiêu tiền nhỉ? Có thể trừ vào một trăm tỷ kia không?"
Trong đầu Cao Võ bất ngờ nảy ra một ý tưởng không đứng đắn, nhưng lập tức bị hắn đè xuống, "Đồ chết não, mày đừng có nghĩ lung tung, ta là một người tốt đứng đắn đấy!"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất