Cao Võ: Đổ Bộ Một Vạn Năm Sau

Chương 7

Chương 7
“Hồng Xuyên Võ Quán...”
Lục Thánh lần theo định vị trên điện thoại, dừng chân trước một võ quán gần nhà nhất.
Võ quán này mặt tiền không lớn, bài trí không tốt cũng chẳng xấu, coi như là một võ quán tư nhân bình thường.
“Quán chủ là Nghê Hồng Xuyên, võ giả cấp bốn, sở trường quyền pháp gia truyền, từng lọt vào top mười đại hội giao lưu võ thuật lần thứ hai mươi ba của thành Bạch Hà...”
Trước cửa võ quán dán một tấm quảng cáo chiêu sinh, Lục Thánh nhìn vào đọc ra thành tiếng.
Chữ “võ giả cấp bốn” trên quảng cáo khiến Lục Thánh chú ý đôi chút.
Theo tiêu chuẩn do Võ Minh Thế Giới công bố, người có khí huyết đỉnh phong vượt quá hai trăm, chỉ số chiến lực vượt mười vạn thì có thể được xưng là võ giả cấp bốn.
“Khí huyết tương đương hơn hai trăm lần ta, chỉ số chiến lực cao gấp trăm lần...”
Trong đầu Lục Thánh mường tượng đại khái về cảnh giới đó, kết quả khiến hắn cảm thấy vô cùng khoa trương.
Võ đạo càng lên cao, chênh lệch giữa mỗi cảnh giới lại càng lớn.
Võ giả cấp bốn, dù là trong toàn thành Bạch Hà cũng có thể xem như là cao thủ một phương, là nhân vật có danh có tiếng.
Nhìn theo hướng đó thì võ quán này cũng coi như có chút nội tình.
Nhưng điều đó chẳng liên quan gì đến Lục Thánh.
Học phí ghi trên quảng cáo căn bản không phải thứ mà hắn có thể chi trả nổi.
Loại võ đạo sinh xuất thân từ gia đình bình thường như hắn, chỉ riêng chi phí duy trì tu hành hàng ngày đã cực kỳ chật vật, nói gì đến việc đóng học phí lớp ngoại khóa để học quyền pháp, nâng cao thực chiến.
Đó là đãi ngộ chỉ có đệ tử gia đình khá giả mới có tư cách hưởng thụ.
Trẻ con nhà bình dân, chỉ cần chăm chỉ rèn luyện căn cơ, cố gắng tăng khí huyết là đủ rồi.
“Nếu Lục Khinh Hòa có ý định, có lẽ trong nhà sẽ bỏ tiền cho nàng, còn ta... thôi quên đi.
Huống hồ ta còn có cách hấp thu ký ức võ đạo của tang thi trong mộng, cũng không cần thiết phải bổ túc kiểu này...”
Lục Thánh vừa nghĩ vừa sải bước đi vào Hồng Xuyên Võ Quán.
Bước vào cửa là quầy tiếp tân, phụ trách là một cô gái khoảng chừng hai mươi tuổi, dung mạo khá xinh đẹp.
Thấy Lục Thánh, cô gái nhanh chóng nở một nụ cười nghề nghiệp, chủ động chào hỏi:
“Vị đồng học này là tới đăng ký lớp nâng cao võ đạo của võ quán chúng ta sao?”
Lục Thánh lắc đầu:
“Ta đến để kiểm tra khí huyết và chỉ số chiến lực.”
Thông thường võ quán đều cung cấp dịch vụ kiểm tra như vậy, kết quả không khác gì trong trường học, mà chi phí cũng không cao.
Cô gái lễ tân liếc nhìn bộ đồng phục trên người Lục Thánh, gật đầu nói:
“Được, ngươi chờ một chút.”
Với nhãn lực của nàng, đương nhiên nhận ra Lục Thánh là loại thiếu niên xuất thân bình thường, cũng chẳng cần tốn lời với hắn.
“Đi dọc hành lang vào phòng số tám, bên trong có thiết bị kiểm tra. Ngươi biết cách sử dụng chứ? Cần ta tìm người giúp không?”
Thái độ của cô gái lễ tân vẫn khá ổn, không hề có ý khinh thường Lục Thánh.
Lục Thánh tỏ ý mình có thể làm được, rồi cầm lấy thẻ thuê thiết bị mà cô gái đưa, theo hướng nàng chỉ đến phòng kiểm tra chuyên dụng.
Máy kiểm tra khí huyết có hình dạng giống máy in, phía dưới có một khe nhỏ, bên cạnh đặt một kim chích dùng một lần đã được vô trùng.
Lục Thánh mở bao lấy kim chích, chích một giọt máu tươi từ đầu ngón tay giữa bàn tay trái, rồi đặt vào khe hở của thiết bị.
Một tia sáng xanh nhạt chiếu lên máu đỏ, tiếp đó máy phát ra tiếng “tít”, màn hình LCD trên máy hiện lên một con số.
“...”
Giá trị khí huyết được đo chính xác đến ba chữ số thập phân.
Lục Thánh nhìn thấy con số ấy, dù đã đoán trước nhưng vẫn không nhịn được mà siết chặt nắm đấm.
Khí huyết thực sự đã tăng!
Hơn nữa còn tăng không ít.
Tăng gần 0.2 đơn vị.
Mà đây, chỉ là kết quả sau khi hắn săn giết ba con tang thi trong mộng.
“Thực tế đã chứng minh, tất cả những gì ta thu được trong giấc mộng ấy, quả thực có thể mang về hiện thực...
Đây đã không còn là một trò chơi giết quái thăng cấp đơn thuần nữa, mà là...
Chân chính tu hành!”
Lục Thánh cố gắng đè nén tâm tình kích động.
Không ai cam lòng sống tầm thường, nhất là hắn — người từng sống qua một kiếp tầm thường.
Hiện tại rốt cuộc đã thấy được ánh sáng tỏa rạng nơi con đường võ đạo, hắn làm sao có thể không mừng rỡ xúc động?
“Tiếp theo, kiểm tra chỉ số chiến lực.”
Máy đo chiến lực lớn hơn nhiều, cao hơn một người trưởng thành, giữa thiết bị là một khoang lõm có đệm mềm.
Khi kiểm tra chỉ cần tung quyền đánh mạnh vào phần lõm đó là được.
“Trong ký ức của tang thi mặc đồ liền thân có ghi lại kỹ xảo vận lực của nắm đấm, thử xem sao...”
Lục Thánh không rõ thực lực khi còn sống của hai con tang thi hắn giết là thế nào, nhưng chắc chắn mạnh hơn hiện tại của hắn.
Mà kỹ xảo cùng kinh nghiệm được tích lũy sau nhiều năm khổ tu và chiến đấu của hai người ấy, đối với hắn bây giờ quả thực là một kho báu.
“Hây!”
Lục Thánh hít sâu một hơi, cơ bắp cánh tay phải vận động theo đúng quỹ tích trong ký ức, tung một quyền thật mạnh vào máy đo lực.
“Bùm—”
Trên màn hình hiện ra một con số:
“113.”
Chỉ số chiến lực: một trăm mười ba.
Đã vượt qua tiêu chuẩn chiến lực tương ứng với khí huyết hiện tại của hắn.
Hẳn là do kỹ xảo mang lại hiệu quả gia tăng.
Sau đó Lục Thánh lại kiểm tra cú đấm bằng tay trái, chỉ số thấp hơn tay phải một chút, nhưng vẫn vượt mốc một trăm.
Kiểm tra xong xuôi, Lục Thánh thu tay lại, tâm tình vô cùng thỏa mãn.
“Năm ngoái điểm chuẩn vào hệ võ đạo đại học của thành Bạch Hà là khí huyết và chiến lực đều đạt 105.
Nói cách khác, hiện tại ta đã xấp xỉ đạt tới ngưỡng điểm chuẩn.
Cho dù sau này không thể nhập mộng nữa, thì trong hơn hai trăm ngày còn lại trước kỳ thi đại học...
Cũng đủ để ta vững vàng bước chân vào bất kỳ trường đại học võ đạo hệ nhị bản nào.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất