Chương 19: Ngàn tràng kinh nghiệm thực chiến
"Ồ? Đó là loại công pháp gì vậy?" Sở Phong hứng thú hỏi.
Hắn hiện tại muốn đem những điểm đốn ngộ này tiêu hết để tăng lên thực lực.
Hắn muốn bảo đảm vị trí thứ nhất trong kỳ thi võ giả thống nhất, như vậy mới có thể thu được càng nhiều điểm đốn ngộ.
Cô nhân viên bán hàng lấy ra từ trong quầy một bộ công pháp bìa màu lam.
Đây vốn là bộ công pháp duy nhất không có viền vàng.
Việc nó được đặt ở trong tủ không phải vì nó trân quý, mà vì doanh số bán hàng của nó thực sự quá ảm đạm, đến nỗi không có vị trí trên quầy.
"《Võ Giả Cơ Sở Thực Chiến Công Pháp》"
Nhìn cái tên mộc mạc như vậy, Sở Phong không khỏi ngẩn người.
"《Võ Giả Cơ Sở Thực Chiến Công Pháp》, bên trong bao gồm quyền pháp, thân pháp, các loại binh khí phổ thông,... Hiệu quả tăng phúc chiến đấu: 0-1 thành. Giới thiệu phong phú kinh nghiệm thực chiến. Giá cả: Một trăm vạn Lam Tinh tệ."
"Tiên sinh, ngài đừng thấy bộ công pháp này giá cả đắt đỏ, nó được sáng tạo bởi một vị đại năng cường giả đương đại. Kết tinh phong phú kinh nghiệm chiến đấu của người đó."
Cô nhân viên bán hàng mặt đầy vẻ xấu hổ, cố gắng giới thiệu bộ công pháp này. Từ khi cô bắt đầu làm việc đến nay, chưa bán được một bộ nào.
Sở Phong nhìn phần giới thiệu công pháp mà trong lòng vui vẻ.
Bộ công pháp này không phải là không tốt, mà là tăng tiến quá chậm. Đối với những võ giả khác, tu luyện nó 10 năm thậm chí 20 năm mới có thể cảm nhận được chỗ tốt.
So với những công pháp khác cung cấp trực tiếp chiến lực tăng phúc, nó kém quá xa.
Nhưng Sở Phong thì khác, hắn có thể trực tiếp đốn ngộ, nếu đem kinh nghiệm thực chiến này đốn ngộ, chiến lực của hắn sẽ tăng vọt!
"Hệ thống, bộ công pháp này cần bao nhiêu điểm đốn ngộ?"
"100 điểm đốn ngộ."
"Ta muốn bộ công pháp này." Sở Phong nói thẳng.
"A?" Cô nhân viên bán hàng còn đang vắt óc nghĩ lý do thoái thác, không ngờ Sở Phong lại quyết đoán như vậy.
"Ngài cất kỹ quyển công pháp này, chúng tôi sẽ trừ tiền trực tiếp từ tài khoản võ giả của ngài."
Sở Phong cầm lấy cuốn công pháp đã được đóng gói cẩn thận, tâm trạng vô cùng tốt.
"Ngài có muốn mua thêm đan dược hay chiến đấu phục gì không?"
Vì công bằng, kỳ thi võ đại thống nhất không cho phép thí sinh tự chuẩn bị chiến đấu phục, mà sẽ được ban tổ chức cấp phát thống nhất.
"Ta cần mua một ít Dưỡng Xuân Đan, Tụ Khí Đan, mỗi loại mười viên."
Cô nhân viên bán hàng mừng rỡ trong lòng, hai giao dịch này đã là hai trăm vạn rồi.
Dù là con cháu thế gia võ giả bình thường, cũng hiếm khi tiêu xài như vậy.
"Tôi sẽ đóng gói ngay cho ngài."
Trong lúc chờ đợi, Sở Phong tranh thủ tìm hiểu giá cả chiến đấu phục và vũ khí, không khỏi thầm tắc lưỡi.
Một bộ chiến đấu phục cấp C đã cần trên hai trăm vạn Lam Tinh tệ.
Vũ khí cấp C còn đắt hơn, rẻ nhất cũng phải ba trăm vạn Lam Tinh tệ.
"Vẫn phải kiếm thêm Lam Tinh tệ mới được." Sở Phong không khỏi cảm khái.
Nhưng hắn không hề lo lắng, một khi đạt được trạng nguyên võ khảo Thanh Vân thành phố, phần thưởng Lam Tinh tệ chắc chắn sẽ vô cùng hậu hĩnh.
Riêng học phí mà các trường võ đại đưa ra cũng đã là một khoản tài sản khổng lồ.
Cầm công pháp và đan dược, Sở Phong trở về căn hộ cao cấp dành cho võ giả.
"Những đan dược này..."
Trương Lan nhìn đống đan dược trước mắt, kinh ngạc.
"A Phong, những đan dược này chắc phải đến mấy chục vạn tệ chứ. Con nên giữ tiền để tu luyện, không thể lãng phí vào người chúng ta."
"Đây là Liên minh Võ giả phát, con không cần đến, mẹ cứ cầm lấy dùng."
Sở Phong đương nhiên không dám nói là đã tiêu hơn một trăm vạn để mua, sợ Trương Lan hoảng sợ ngất đi.
"Cứ mỗi tuần mẹ dùng một viên, không nên dùng quá nhiều. Chờ dược lực hấp thụ hoàn toàn mới dùng viên thứ hai."
Sở Phong hướng dẫn Trương Lan cách sử dụng.
"Cha, những đan dược này đối với cha vô dụng, cha cứ cầm bốn viên Thể Phách Đan này."
"Thể Phách Đan? Cha không thể dùng được."
Sở Thiên Xuyên không phải Trương Lan, giá trị của Thể Phách Đan ông biết rất rõ, có tiền cũng khó mua.
Người bình thường muốn mua cũng không có mối, ngay cả võ giả cũng bị hạn ngạch mua sắm.
"Cha, con đã dùng những đan dược này đến mức tối đa rồi, giữ lại cũng không có tác dụng gì. Cha cứ dùng theo hướng dẫn là được, con đi tu luyện."
Sở Phong không giải thích thêm, đi thẳng vào phòng luyện công.
Sở Thiên Xuyên nhìn đan dược trước mắt, vẻ mặt kích động, mỗi viên có thể tăng từ 50 đến 100 điểm khí huyết.
Ông hiện tại có hơn 500 điểm khí huyết, luyện thể ngũ trọng.
Với bốn viên Thể Phách Đan quý giá này, ông lại thấy hy vọng tấn cấp võ giả.
Sau khi vào phòng luyện công, Sở Phong lập tức lấy ra 《Võ Giả Cơ Sở Thực Chiến Công Pháp》.
Mở trang đầu tiên, đọc phần giới thiệu.
Công pháp này là kinh nghiệm thực chiến cấp võ giả của một đại năng cường giả, tuy không thể trực tiếp tăng phúc lực lượng, nhưng những kinh nghiệm và kỹ xảo bên trong vô cùng hiếm thấy.
"Phát hiện Võ Giả Cơ Sở Thực Chiến Công Pháp có thể đốn ngộ, có muốn lập tức đốn ngộ?"
Sở Phong lập tức chọn đốn ngộ.
Mỗi một quyền, mỗi một thức trong sách dường như được khắc sâu vào trong đầu Sở Phong.
Kỹ xảo chiến đấu có thể được diễn luyện hàng trăm, hàng ngàn lần để tăng lên.
Nhưng kinh nghiệm chiến đấu không thể có được qua khổ luyện, mà phải trải qua thực chiến.
Khi lật từng trang sách, Sở Phong cảm giác như mình đang trải qua hàng ngàn trận chiến đấu.
"Chúc mừng ký chủ, 《Võ Giả Cơ Sở Thực Chiến Công Pháp》 đốn ngộ thành công, thu được tăng tiến quyền pháp thực chiến, tăng tiến thân pháp, và thu được ngàn tràng kinh nghiệm thực chiến."
Cảm giác của Sở Phong lúc này thật khó tả, 100 điểm đốn ngộ này tiêu hao quá xứng đáng.
E rằng ngay cả võ giả đỉnh phong, thậm chí cường giả Tông Sư cảnh cũng chưa từng trải qua ngàn trận chiến.
Hơn mười ngày trôi qua nhanh chóng, phần thi võ đại thống nhất đầu tiên đã bắt đầu.
Tô Thuyên mặc bộ đồ thể thao bó sát màu đen, thân hình gợi cảm khiến nhiều nam sinh không dám nhìn thẳng.
Chỉ có Sở Phong bình tĩnh đến chào hỏi cô.
"Chúc mừng Tô lão sư, không ngờ thời gian ngắn như vậy mà khí huyết của cô đã đạt đến mức võ giả."
Lời này như một tiền bối nói với vãn bối.
Tô Thuyên nhìn học sinh biến thái của mình, bất đắc dĩ, cô giờ không thể nhìn thấu Sở Phong.
"Nói cho cùng tôi phải cảm ơn em, nếu không có em, sao tôi có thể đạt đến mức khí huyết của võ giả."
Đôi mắt đẹp của Tô Thuyên liếc nhìn xung quanh, rồi đột nhiên hạ giọng.
"Sở Phong, tôi có một tin muốn nói cho em, năm nay, ba trường võ đại hàng đầu cử người đến xem vòng khảo hạch thực chiến."
Ba trường võ đại hàng đầu lần lượt là Linh Đô Võ Đại, Ma Đô Võ Đại và Bắc Thiên Võ Đại. Ba trường ngang hàng nhau, mỗi trường có một thế mạnh riêng.
Vượt xa các trường võ đại trọng điểm khác.
Sở Phong nghe vậy thì giật mình.
"Sở Phong, tuy nhiên tôi vẫn muốn nhắc nhở em, với thực lực của em, việc vào các trường đại học trọng điểm không có vấn đề gì."
Tô Thuyên phân tích hình thức thi cho học sinh của mình.
"Nhưng để vào ba trường võ đại hàng đầu thì vẫn còn hơi khó."
"Không phải vì thực lực của em không đủ, mà là vì thuộc tính thiên phú của em chỉ ở cấp E. Chỉ có thực lực mà không có cấp bậc thiên phú thì vẫn thiệt thòi."
Sở Phong gật đầu, điểm này hắn chưa nghĩ nhiều, dù sao hắn có hệ thống đốn ngộ.
Nhưng những người tuyển sinh của võ đại có thể không biết hắn có thể đốn ngộ, nhìn thiên phú của hắn chắc chắn sẽ cho rằng thực lực của hắn có được là nhờ đan dược.
"Không sao, Tô lão sư, em chỉ cần cố gắng hết sức là được, còn việc họ chọn hay không thì không quan trọng."