Phải biết rằng Lý Nguyên bắt đầu tu luyện võ đạo từ cấp hai, tu hành võ đạo là rất vất vả, đổ mồ hôi lẫn đổ máu, nhất là khi luyện thương.
Mệt mỏi? Luyện!
Trời nóng? Luyện!
Trời lạnh? Luyện!
Sau khi tu luyện liên tục một tháng, muốn lười biếng nghỉ ngơi một ngày? Không được!
Có thể nói từ sau khi tu hành võ đạo, Lý Nguyên đã có ý thức trở thành một võ giả cường đại.
Quyết tâm nghị lực của cậu vượt xa người thường. Trải qua vài năm tu hành, nó còn hơn thế nữa.
Dù vậy, trong lần đầu tiên tu luyện Quan Đại Nhật Tinh Không vào một năm trước, Lý Nguyên cũng chỉ kiên trì chưa đến mười giây.
Cái loại đau đớn kia thật sự không thể tưởng tượng nổi.
Một năm qua, gần như ngày nào cũng vậy, nhưng nó lại khiến cho tinh thần lớn mạnh và mài giũa ý chí.
“Ý diễn sao trời, che kín tâm vũ…” Lý Nguyên vừa chịu đựng đau đớn vừa vận chuyển pháp môn quan tưởng.
Trong lúc lặng lẽ, từng làn sóng lực lượng ấm áp truyền đến từ biển sao mênh mang, xoa dịu ý thức tâm linh của Lý Nguyên, khiến cậu dần tan hết mệt mỏi, đồng thời chặn lại cái nóng gay gắt của mặt trời.
Thời gian trôi qua từng phút một… Lý Nguyên kiên trì được khoảng ba phút.
Ầm!
Ý thức của cậu tán loạn.
“Ơ?”
Lý Nguyên mở mắt ra, ý thức mới vừa khôi phục tỉnh táo liền nhắm mắt lại ngưng tụ ý thức tiến vào trong Tâm Linh Thần Cung, bắt đầu lặp lại quá trình lúc nãy, giống như là tự ngược đãi mình vậy.
Mười lăm phút!
Nửa tiếng!
Một tiếng!
Lý Nguyên đột nhiên nhận được nhắc nhở đến từ giao diện Thần Cung:
[Cấp bậc tinh thần lực của cậu tăng từ 12.4 lên 12.5]
…
“Cuối cùng cũng tăng lên 0.1 cấp.” Lý Nguyên thầm nói, sau đó không suy nghĩ nữa, tiếp tục kiên trì tu luyện.
Lại một tiếng sau.
“Ơ?” Lý Nguyên thử lại lần nữa rồi phát hiện ý thức không thể ngưng tụ trên bệ ngọc được nữa.
Cậu mở mắt ra, cúi đầu xem giờ trên đồng hồ thông minh.
“02h11 sáng.”
“Tu luyện suốt hai tiếng đồng hồ rồi hả?” Đây là một cột mốc do Lý Nguyên tự mình tìm ra.
Khi tu luyện Quan Đại Nhật Tinh Không, mỗi ngày chỉ được tu luyện nhiều nhất hai tiếng, sau đó là không thể tu luyện được nữa.
Theo Lý Nguyên suy đoán, tu luyện pháp môn này rất đau đớn, lần lượt ra khỏi thế giới tâm linh, chắc là phải có trả giá, chỉ là mình chưa biết phải trả giá cái gì thôi.
Mỗi ngày tu luyện nhiều nhất hai tiếng, đại khái là một loại tự bảo vệ mình của Tâm Linh Thần Cung.
“Vậy là đủ rồi.”
“Mình mới tu luyện Quan Đại Nhật Tinh Không chưa đến một năm, cấp bậc tinh thần lực đã từ 5.9 lúc học cấp hai tăng lên đến cấp 12.5 ở hiện tại.” Lý Nguyên lại cảm nhận được thân thể thay đổi.
So với thân thể mệt mỏi đến cực điểm của hai tiếng trước, cơ thể của bây giờ đã hoàn toàn khỏe mạnh, các triệu chứng đau nhức cơ bắp đều đã biến mất hoàn toàn.
Giống như là cậu chỉ vừa ngủ sâu mười tiếng rồi được tiếp nhận vật lý trị liệu chuyên nghiệp nhất.
Đây chính là nghỉ ngơi thoải mái – một điểm tốt khác nữa khi tu luyện Quan Đại Nhật Tinh Không.
“Khoan khoái!”
Lý Nguyên đứng dậy, tươi cười.
Ngoài trạng thái thân thể lại khôi phục đến lúc tốt nhất, cậu còn nhận ra cảm giác của thân thể mình đối với cảnh vật xung quanh rõ ràng hơn rất nhiều.
“Tinh thần lực mạnh hơn, lực khống chế thân thể cũng mạnh hơn.”
“Vậy là dù sau này mình có tu luyện thương pháp, thân pháp hay tu hành pháp cơ sở thì hiệu suất đều sẽ tăng lên rất nhiều.” Ánh mắt Lý Nguyên sáng lên.
Vì sao một năm qua mình tiến bộ vượt bậc như thế?
Một là vì có giao diện Thần Cung, làm cho mình lúc nào cũng biết được tiến độ, dẫn tới tràn ngập động lực tu luyện.
Hai là vì có được pháp môn quan tưởng Quan Đại Nhật Tinh Không.
Tinh thần lực cao hơn người thường!
Hiệu suất tu luyện cao hơn người thường!
Ngày nào thân thể cũng có thể khôi phục đến trạng thái khỏe mạnh nhất, với tốc độ nhanh nhất trong thời gian ngắn nhất, tiết kiệm được một số tiền lớn cho vật lý trị liệu.
“Với Vạn Tiêu hoặc là một số học sinh tinh anh, sau khi khổ tu xong, bọn họ sẽ đi làm vật lý trị liệu như là ‘chữa bệnh bằng điện’, ‘mát xa’, ‘thuốc tắm’… để phục hồi thân thể.” Lý Nguyên thầm nghĩ: “Tính ra thì không có hiệu quả bằng mình tu luyện Quan Đại Nhật Tinh Không.”
Đây là một pháp môn quan tưởng rất thần kỳ!
“Có điều, dù có là pháp môn thần kỳ đi nữa, thì cũng phải cố gắng tu luyện từng bước một.” Lý Nguyên biết rất rõ đạo lý này.
Rất nhiều người từng có cơ duyên.
Ví dụ như sinh ra trong gia đình giàu có nhất Lam Tinh, cũng xem như là một loại cơ duyên?
Và ví dụ như sinh ra trong gia đình cường giả mạnh nhất liên minh thất tinh, cũng xem như là một loại cơ duyên?
Dù là cơ duyên gì đi nữa, một khi vì có cơ duyên, tự mình thả lỏng, lơ là tu hành, thì tương lai đều sẽ khó đi đến đỉnh.
“Trên đời này, có rất nhiều người sinh ra trong gia đình quyền quý giàu có, bọn họ có tài nguyên, có thiên phú, còn có tự mình cố gắng…” Lý Nguyên thầm nghĩ: “Nếu mình không nỗ lực thì lấy cái gì đi so với bọn họ?”
Nghĩ vậy, Lý Nguyên đứng lên.
“Đến lúc học môn văn hóa rồi.” Lý Nguyên đi vào khoang internet giả thuyết.