“Đồng hồ thông minh” mà Lý Nguyên đang đeo có chức năng tương tự như điện thoại, nhưng lại mạnh hơn nhiều, có thể chiếu ra quầng sáng hình chiếu, kiểm tra tình huống thân thể… có điều không thể kết nối với internet giả thuyết.
Còn khoang internet giả thuyết lại là thiết bị điện tử không thể thiếu trong mỗi gia đình ở thời đại này. Chỉ khi có nó, mới có thể dùng ý thức kết nối với internet giả thuyết. Bề ngoài của nó giống như là khoang chơi trò chơi vũ trụ lúc đầu.
“Xác nhận đồng tử!”
“Kết nối ý thức!”
Lý Nguyên nằm trên ghế trong khoang, đeo thiết bị kết nối thần kinh, kim loại lạnh băng tiếp xúc với da đầu.
Ý thức lập tức kết nối với internet giả thuyết, cũng chính là internet giả thuyết Lam Tinh.
Bảy tinh cầu lớn cách bởi biển sao trời mênh mang. Vậy nên internet giả thuyết của các tinh cầu tương đối riêng biệt… Ít nhất là Lý Nguyên không có quyền tiếp xúc với internet giả thuyết của các tinh cầu khác.
Ý thức của Lý Nguyên đã thả xuống một không gian đặc thù. Chỉ cần cậu muốn là cậu có thể ra khỏi bất cứ lúc nào.
“Tuy rằng ý thức có thể kết nối với internet giả thuyết, nhưng nói đến cùng vẫn có cảm giác giả giả, không thật nổi trăm phần trăm.” Lý Nguyên thầm nghĩ: “Nói gì đến việc rà quét toàn bộ số liệu thân thể để tiến hành sao chép 1:1.”
“Nói tóm lại, giả thuyết vẫn không thể thay thế thực tế.”
Nhưng dù thế nào đi nữa, internet giả thuyết có độ chân thật cao tới 70% đã là thần kỳ lắm rồi.
Kể từ khi nó ra đời cách đây mấy chục năm, toàn bộ văn minh nhân loại đã xảy ra thay đổi nghiêng trời lệch đất.
Tích!
Trong tầm nhìn của Lý Nguyên xuất hiện rất nhiều lựa chọn:
Không gian học tập (trường học giả thuyết/ phòng học/ phòng thí nghiệm/ thư viện/ phòng võ đạo…)
Thành phố giả thuyết (thành phố Giang/ thủ đô/ thành phố Cáp/ thành phố Tô…”
Không gian xã giao (âm nhạc/ kết bạn/ duyên phận/ trò chơi…”
Thương nghiệp (trung tâm thương mại giả thuyết/ bất động sản/ đặt khách sạn)
…
Đa số lựa chọn đều có màu sắc rực rỡ, nghĩa là có thể ấn vào được.
Nhưng cũng có một số ít lựa chọn màu xám.
Ví dụ như: hệ liệt người lớn (cấm vị thành niên)
…
Lý Nguyên vừa mới mười bảy tuổi, còn chưa thành niên.
“Đi phòng tự học cá nhân.” Lý Nguyên quen đường quen nẻo đi thẳng vào phòng tự học cá nhân, bắt đầu học tri thức văn hóa.
Theo lý mà nói thì học sinh có thể học online tất cả các môn trong chương trình học văn hóa, nhưng mà nói sao thì internet giả thuyết cũng không làm được chân thật đến mức 100%.
Huống chi, vật chất hiện thực mới là phần cứng và là cơ sở của tất cả giả thuyết.
Vậy nên, trường học, kí túc xá, văn phòng các thứ vẫn tồn tại trong hiện thực, và học sinh vẫn phải đi học.
Đương nhiên, đa số các công việc văn phòng, kiểm tra văn hóa, phỏng vấn công ty đều được tiến hành trên mạng.
Học sinh nếu có tính tự giác cao khi tự học thì hiệu suất học online sẽ cao hơn hiện thực.
Và Lý Nguyên chính là kiểu người tự hạn chế đến cực điểm.
Sau một tiếng tự học với hiệu suất cao…
“Tổng điểm văn hóa là 1000. Kì thi cuối kì lớp 11 mình được 658 điểm. Bây giờ lớp 12, mình phải tranh thủ được 700 điểm mới được.” Lý Nguyên nói thầm: “Chỉ cần đừng thấp quá là được.”
Tinh lực của mỗi ngày đều có hạn.
Lý Nguyên rất có thiên phú về võ đạo, đồng thời rất có ngộ tính về thương pháp.
Trước khi tiếp xúc với Tâm Linh Thần Cung, thương pháp của cậu đã đạt tiêu chuẩn cấp hai, nhìn là biết ngộ tính của cậu cao đến thế nào.
Nhưng trong các môn văn hóa, cậu đúng là không theo kịp đám Chu Khải, Nghiêm Châu.
Đừng nói hiện giờ cậu chưa thi đến 700 điểm, cho dù có thi đến 700 điểm môn văn hóa thì cũng chỉ thuộc điểm trung bình thấp trong Trường Trung Học Số 1 khu Quan Sơn.
Có được kết quả này là nhờ một năm qua, cấp bậc tinh thần lực tăng lên, dẫn đến hiệu suất học tập cũng tăng theo, nhờ vậy thành tích văn hóa mới cao hơn một chút.
Nếu không thì Lý Nguyên không chắc là mình sẽ thi đại học được 700 điểm.
“Toàn tài?”
“Làm gì có nhiều toàn tài, điều mình cần phải làm là phát huy hết thế mạnh của mình, dùng một chiêu chinh phục cả thế giới.” Lý Nguyên rất tự hiểu lấy mình.
Vì sao cậu muốn đi lên con đường võ giả toàn chức?
Một là vì đủ yêu thích.
Hai là vì sau khi thức tỉnh Tâm Linh Thần Cung, Lý Nguyên đã nghĩ kỹ rồi, mình đi con đường võ đạo sẽ có hi vọng đạt được thành tựu lớn nhiều hơn đi con đường văn hóa.
…
Hơn ba giờ sáng.
“Tới lúc đi học rồi.” Lý Nguyên ra khỏi khoang internet giả thuyết.
Cậu đi lấy cặp, không làm ồn đến thím và em trai em gái, lặng lẽ ra khỏi nhà.
…
Tàu điện và tàu điện ngầm không người lái hoạt động 24/24. Chỉ là khi đến rạng sáng, mỗi chuyến sẽ cách nhau một khoảng thời gian khá dài.
Vậy nên, Lý Nguyên thường lựa chọn… chạy bộ đi trường học, coi như là khởi động cho nóng người.
Trên đường cái hơn ba giờ sáng, ngoài đèn đường và thỉnh thoảng có xe qua lại, thì chỗ nào cũng vắng tanh.