Cậu Cả Tu Chân

Chương 79: Chuẩn Bị Xuất Phát

Chương 79: Chuẩn Bị Xuất Phát


Sau đó Chu Tự rửa tay, dự định thử đặc hiệu khác, nhưng rất nhanh, hắn mới phát hiện mình không biết làm gì hết.
Ăn chút gì rồi đi ngủ thôi.
Hắn lấy chùm nho xanh ra từ tủ lạnh, đứng trên ban công lộng gió.
“Thực sự rất ngọt.”
Cảm thấy nho xanh ngọt hơn táo tàu nhiều.
“Ngày mai phải xin Nguyệt tỷ mấy cuốn sách ghi chép đặc hiệu.”
Đương nhiên là những loại đơn giản như hỏa cầu thuật, thủy lưu thuật, còn có kim quang thuật.
Kim quang chiếu rọi, đây là đặc hiệu thông dụng.
“Ọe”
“Hu hu...Quá khó rồi!”
Trên ban công, Chu Tự nhìn người đàn ông say rượu phía dưới, hình như hắn đang kêu khóc.
Chu Tự đã từng thấy người này mấy lần, hình như hắn đi tiếp khách hàng, mỗi lần đều về muộn như vậy.
Chu Tự ăn nho xanh nhìn người đàn ông đó khóc lóc đau khổ, cuối cùng thu lại tâm trạng đi vào trong nhà.
Đợi đối phương biến mất, hắn mới quay người đi về ngủ.
Hồi nhỏ hắn từng gặp chuyện như này, lúc đó hắn tràn đầy tấm lòng nghĩa hiệp.
Cảm thấy các ngươi cứ cố gắng làm việc sinh sống, kẻ địch cứ để ta giải quyết.
Có lúc hắn còn cảm động bởi bản thân mình lúc nhỏ.
“Lại nói đến ngày mai Cơ Duyên Chi Địa sẽ mở ra, thời gian học thuật pháp không còn nhiều, nhưng có Phá Thiên Ma Thể cũng đủ.”
Chu Tự nghĩ trong lòng.
Bây giờ hắn rất muốn đánh một quyền.
Trong một ngày, hắn có thể thử học kim quang thuật.
Hào quang vạn trượng cũng không kém.
Thứ năm, Chu Tự mở mắt ra, hôm nay hắn tỉnh dậy trước, các nàng Nguyệt tỷ phải xuất phát trước.
Là Nguyệt tỷ nói nàng có đặc quyền, đến sớm một chút có thể chiếm được tiên cơ sớm hơn, các nàng cũng dễ dàng có được cơ duyên.
Cho nên Chu Tự phải dậy trước nhìn các nàng xuất phát.
Vừa mới tỉnh dậy hắn chợt nghe thấy giọng nói quen thuộc:
“Năm giờ mười bốn phút sáng.”
Đương nhiên người báo giờ là Thu Thiển.
Quay đầu nhìn qua, lúc này Thu Thiển mặc váy ngồi ngay ngắn trên sofa.
Lần này chiếc váy dài không đến đầu gối.
Mấy ngày nay Chu Tự phát hiện, Thu Thiển mặc váy càng ngày càng ngắn.
Đẹp thì đẹp, nhưng luôn có cảm giác nguy hiểm một cách kỳ lạ.
Ăn cơm hắn cũng để Nguyệt tỷ ăn trước, chắc chắn không có vấn đề mới giả bộ làm xong việc rồi ăn cơm.
“Thu tỷ khi nào thì xuất phát?”
Chu Tự đứng dậy hỏi.
Lúc này Thu Thiển cất album:
“Thay xong quần áo thì xuất phát, bởi vì quá sớm, Nguyệt tỷ đi xuống mua đồ ăn sáng rồi. Ta cũng muốn xuống. Ngươi tự làm bữa sáng hoặc là ra ngoài ăn nhé.”
Nói xong Thu Thiển liền đi về phòng của mình.
Chu Tự gật đầu không nói gì.
Hắn ngồi trên sofa định nghỉ ngơi một chút, hoặc là chớp mắt một lúc.
Bây giờ vẫn còn sớm, có thể chợp mắt hai tiếng.
Đương nhiên, phải tiễn Thu Thiển đi rồi mới ngủ tiếp.
Hiện tại ngủ mất thì không thích hợp.
Rất nhanh có tiếng bước chân vang lên, Chu Tự nhìn về phía phòng của Thu Thiển, đang nghĩ lần này sẽ xuất sắc thế nào.
Nhưng sau khi thấy Thu Thiển, hắn ngẩn cả người.
Bây giờ, Thu Thiển để thả tóc, mặc chiếc áo có tính co giãn như áo len.
Nhưng chiếc áo này lại chỉ dài đến trên phần hông như bị ngâm nước co lại.
Cả phần hông eo lộ ra bên ngoài, phía trên cũng nổi bật bất thường.
Còn phía dưới mặc chiếc váy ngắn, đi tất trên đầu gối trên đùi lại buộc băng đô trước đây của nàng.
Chu Tự:
“...”
Nàng làm gì vậy?
“Ta đi đây.”
Thu Thiển nhìn Chu Tự một cái, lập tức đi thẳng ra cửa, tay trực tiếp đặt ở vị trí cửa.
“Đợi một chút.”
Chu Tự lập tức ra lên ngăn lại.
“Làm sao vậy?”
Thu Thiển nhìn Chu Tự, tay của nàng đặt trên tay nắm cửa, vẫn chưa mở cửa.
Làm sao vậy?
Thực ra Chu Tự cũng không biết làm sao, vừa nãy chỉ ngăn cản Thu Thiển theo bản năng.
Nhưng hắn vẫn nhìn quần áo trên người Thu Thiển đích:
“Mặc như này có hơi mát lạnh không?”
Thu Thiển cúi mắt nhìn áo và váy ngắn của mình nói:
“Mặc như nay thuận tiện ra tay, bởi vì tu vi của chúng ta không cao như vậy, tay chân bị gò bó là chuyện rất phiền phức.”
Chu Tự:
“...”
“Không thể mặc?”
Thu Thiển thấy Chu Tự không trả lời ngay bèn hỏi lại một câu.
Có thể mặc hay không?
Chu Tự cúi mắt, trong lòng hắn cũng hỏi bản thân như vậy, về lý thuyết thì có thể mặc nhưng mặc quá hở hang rồi.
Tuy rằng hắn là Thánh Tử Ma Đạo, nhưng lớn lên trong môi trường bình thường, được giáo dục bình thường, nên cũng là người hơi bảo thủ.
Thấy người khác mặc như vậy, đương nhiên hắn không có ý kiến, nhưng vợ chưa cưới của mình mặc như vậy, cho dù hắn không nói gì ngoài miệng, nhưng trong lòng cũng không dễ chịu.
Nhưng nếu nói không thể mặc thì liệu có phải là quản lý nàng quá không?
Bốp!
Đúng lúc hắn định lên tiếng nói không thể mặc, cánh cửa đột nhiên bị đóng lại.
Lúc này ở cửa đã không có bóng dáng của Thu Thiển.
“Trời ơi, chắc chắn không thể mặc, không thể đợi ta nói hết sao?”
Nói xong Chu Tự liền bay qua sofa định đuổi theo.
Nhưng vừa mới bay qua sofa, hắn liền dừng lại.
Bởi vì hắn thấy một cô gái ngồi xổm phía sau sofa.
Chính là Thu Thiển.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất