Chương 35: Xổ số (2)
“Chắc chắn là không nhớ rồi, ai lại nhớ kỹ chứ.”
Bốp!
Cao Dương vỗ đùi bốp một cái! Ngón trỏ chỉ vào trán Lâm Huyền:
“Vậy là đúng rồi!”
“Ký ức thật ra là một thứ rất không đáng tin, ký ức càng lâu càng mơ hồ. Nhưng [tiềm thức] thì khác!”
“Rất nhiều chuyện cậu quên, nhưng tiềm thức không quên! Tất cả những người đã từng gặp, bài hát từng nghe, nơi từng đến. Vậy nên cậu mới có cảm giác quen thuộc khó hiểu với rất nhiều thứ, cảm giác trước đó đã từng gặp, đã từng nghe, đã từng đến.”
“Vậy nên, tớ tổng kết lại…”
“Chắc chắn trước đó cậu đã từng nghe thấy cái tên Câu Lạc Bộ Thiên Tài ở đâu đó! Dù là tiếng xì xào bàn tán trong thang máy, tàu điện ngầm đi qua một quảng cáo… Tóm lại cậu chắc chắn đã từng nghe thấy, vậy nên mới mơ thấy nó.”
…
Lâm Huyền bán tín bán nghi nhìn Cao Dương:
“Cậu học được những thứ này ở đâu? Cái gì mà cảm giác quen thuộc trong tiềm thức… còn nói rất thuyết phục.”
“Ha ha, chuyện này à.”
Cao Dương sờ sờ cằm:
“Là từ một người bạn học làm bác sĩ tâm lý, cậu nhớ không? Lần trước tớ đã cho cậu xem vòng bạn bè của cô ấy.”
“Được đó.”
Lâm Huyền cũng không rối rắm chuyện này nữa:
“Nhưng lý thuyết của cậu không thể giải quyết được cốt lõi vấn đề của tớ… Không phải tớ thắc mắc về chuyện mơ thấy Câu Lạc Bộ Thiên Tài, mà là ‘tại sao thứ có trong mơ lại xuất hiện ở hiện thực’.”
“Hôm qua tớ mơ thấy Câu Lạc Bộ Thiên Tài, nghe thấy Đại Kiểm Miêu nói đến chuyện thiệp mời, sáng nay nó đã xuất hiện trước mặt tớ! Cậu cảm thấy đây là trùng hợp sao?”
“Rất hợp lý đó.”
Cao Dương móc hộp thuốc lá, lấy một điếu thuốc đưa lên miệng:
“Rất nhiều người đã từng mơ thấy tương lai, nhưng tất cả chỉ là trùng hợp.”
Lâm Huyền khinh thường cười:
“Làm gì có cái sự trừng hợp nào kỳ lạ thế? Trong mơ tớ đã thấy tất cả bối cảnh của Câu Lạc Bộ Thiên Tài!”
“Hơn nữa, tớ đã đọc sách toán cao cấp trong mơ, công thức trong đó giống hệt sách toán cao cấp ở hiện tại. Cậu biết là tớ chưa bao giờ học toán cao cấp ở đại học. Cậu đừng nói là ở trong mơ tớ giỏi hơn cả Carl Gauss nhé?”
*Johann Carl Friedrich Gauß (Carl Gauss) là một nhà toán học và nhà khoa học người Đức tài năng, người đã có nhiều đóng góp lớn cho nhiều lĩnh vực khoa học, như lý thuyết số, giải tích, hình học vi phân, khoa trắc địa, từ học, tĩnh điện học, thiên văn học và quang học.
“Vậy thì sao?” Cao Dương không tán thành nói.
“Chẳng lẽ cậu cảm thấy giấc mơ của cậu có thể dự báo chính xác tương lai à? Cảm thấy giấc mơ của cậu là thật, vậy 600 năm sau của thế giới sẽ thế nào?”
“Cậu đừng nói nữa, tớ còn đang hoang mang đây.”
…
Hai người nhìn nhau rồi không nói gì.
“Đi.”
Cao Dương lấy bật lửa châm thuốc, sau đó đưa vào trong túi:
“Cậu nói giấc mơ của cậu có thể dự báo tương lai đúng không?”
“Tớ chỉ nói là có thể.”
Bốp!
Cao Dương đập một tờ giấy pha giữa màu đỏ và màu trắng lên bàn trà.
“Đây là cái gì?”
“Xổ số bóng đá.” Cao Dương phun ra một ngụm khói trắng:
“3 giờ đêm nay là bán kết World Cup Qatar, Argentina đá với Croatia.”
“Bây giờ cậu đi ngủ và tìm kết quả trận đấu trong mơ. Đến 00:42 tỉnh lại thì nói cho tớ nước nào sẽ thắng!”
Cao Dương thở ra khói và cười, nhìn Lâm Huyền:
“Cậu nói là cậu có thể mơ thấy tương lai đúng không? Vậy thử chứng minh đi!”
Lâm Huyền cầm lấy tờ xổ số.
Trên đó viết 3 giờ sáng, Argentina VS Croatia.
Tờ xổ số này 100 tệ, cược Argentina thắng, tỉ số đặt cược là 2:3, nếu như Argentina thắng thì tấm xổ số này có thể thắng được 230 NDT.
Đúng vậy.
Muốn biết giấc mơ của mình có thật sự dự báo tương lai không… thì tờ xổ số này chính là minh chứng tốt nhất, thuyết phục hơn bất kỳ điều gì.
“Được, để tớ thử xem sao.”
Lâm Huyền đi vào nhà vệ sinh, vệ sinh cá nhân:
“Cậu ở phòng khách cho tiếng nhỏ thôi, đừng ảnh hưởng đến tớ ngủ.”
“Cậu xem kỹ một chút ha!”
Cao Dương ở phòng khách nói:
“Tốt nhất là nhớ kỹ cả tỉ số! Chúng ta trực tiếp mua tỉ số, tỉ lệ đặt cược cao hơn, càng cao càng tốt!”
“Trong mơ không chắc có thể thấy, đừng ôm hy vọng quá lớn.”
“Cậu có thể lên máy tính tra! Mấy thứ này lên mạng tra cái là đầy kết quả trong phút mốt.”
“Tớ tra rồi, cậu nghĩ 20 năm qua tớ làm gì?”
Lâm Huyền súc miệng, nhổ bọt trong miệng ra:
“Lần đầu tiên biết đến thứ tên là xổ số này là năm tớ học cấp 2, tớ mơ mình tìm kết quả của bóng hai màu trên máy tính.”
*Bóng hai màu: là kiểu chơi chọn 6 số từ 33 số bóng đỏ, sau đó chọn 1 số từ 16 số bóng xanh để tạo thành một dãy 7 cặp số dùng để đặt cược.
“Kết quả thế nào?”
“Kết quả là chả tra được cái gì!” Lâm Huyền vừa bôi sữa rửa mặt vừa nói:
“Không chỉ là bóng hai màu, mà tất cả tin tức mới về chứng khoán, chính trị của thời đại này đều không tra ra được… Trong mơ mạng internet không thể dùng được, tất cả tin tức có ích đều không tra được.”