Chương 19 - Khí Huyết Đột Phá2
- Toàn thân đều được cường hóa, mấu chốt nhất là hai tay!
Phương Tịch nhìn hai tay của mình, có thể cứng rắn va chạm với dao sắc của phàm tục, phải dùng sức rất lớn mới có thể cắt vỡ làn da.
- Quả nhiên, võ đạo cường hóa, có chút không giống tu tiên giới.
Hắn rất hài lòng chuyện này, khí huyết nhất biến đã như vậy, thì nhị biến, tam biến càng không cần phải nói.
Cảnh giới Quán Chủ thì chân chính cất cánh, có thể so với tu sĩ Luyện Khí kỳ luyện thể.
Còn có thể tiết kiệm lượng lớn tài nguyên luyện thể!
…
Ngày hôm sau.
Phương Tịch theo Mộ Phiếu Miểu đi vào võ quán Bạch Vân.
Võ quán Bạch Vân ở phía tây thành Hắc Thạch, nằm trong một khu dân cư, có vẻ khá yên lặng.
Nói là võ quán, trên thực tế là một đại viện, tiền viện là nơi đệ tử học võ, hậu viện là nơi gia đình Mộ Thương Long sinh hoạt.
- Đại sư tỷ!
- Đại sư tỷ!
Có thể thấy, Mộ Phiếu Miểu ở đây rất được người yêu mến, dọc theo đường đi không ít đệ tử tiến đến chào hỏi.
Trên mặt Phương Tịch mang theo nụ cười, cùng Mộ Phiếu Miểu tiến vào hậu viện.
- Lần này cha ta quyết định thu ngươi làm đệ tử chính thức, bởi vì thiên phú của ngươi đột xuất!
Mộ Phiếu Miểu xoay người, trong con ngươi tựa hồ mang theo ước ao:
- Trước đó ta nhìn nhầm, không tới một tháng liền đột phá khí huyết nhất biến… thiên phú võ đạo của ngươi tuyệt đối không thấp.
Nói xong, lại tựa hồ hơi nghi hoặc, thấp giọng nói:
- Tiêu chuẩn nhập môn của Nguyên Hợp Sơn đã cao như thế sao?
Dưới cái nhìn của nàng, tư chất của Phương Tịch, đã được cho là tiểu thiên tài.
Phương Tịch cũng không giải thích, theo Mộ Phiếu Miểu đi vào hậu viện, nhìn thấy Mộ Thương Long ngồi ở trên ghế thái sư.
Bên người Mộ Thương Long còn có mấy đệ tử khí tức không thấp hầu hạ.
Hắn bình chân như vại cầm chén trà, đang chậm rãi thưởng thức.
- Bái kiến sư phụ!
Phương Tịch tiến lên thi lễ, lão quản gia A Phúc đã chuẩn bị kỹ lễ bái sư đưa lên.
- Ừm.
Mộ Thương Long không nhanh không chậm nhấp ngụm trà:
- Ngươi có thể ở trong một tháng đột phá khí huyết nhất biến, có lẽ thân thể cực kỳ phù hợp Bạch Vân Chưởng, phải cố gắng tu luyện, không nên phụ lòng phần thiên tư này.
- Đa tạ sư phụ.
Phương Tịch lại thi lễ, lúc này mới đứng dậy.
- Bạch Vân Chưởng này ở giai đoạn đầu, chủ yếu là thông qua bao cát rèn luyện chưởng lực, bất quá sau khi khí huyết nhất biến, có thể tăng cường một ít nội dung rèn luyện.
Mộ Thương Long nhìn thoáng qua, một tên đệ tử cao lớn thô kệch, tướng mạo rất hàm hậu chủ động đi tới trên thao trường, hai tay cắm vào trong một nồi sắt thiêu đốt cát sắt.
- Đoán Thiêu Pháp! Đây chính là con đường tu luyện của khí huyết nhị biến, cùng lúc đó, nhất định phải phối hợp bí dược cùng khẩu quyết chuyên môn của võ quán.
Mộ Thương Long bắt đầu giảng giải.
Thời điểm hắn nói chuyện, các đệ tử ở sau lưng đều chuyên tâm lắng nghe.
Phương Tịch nhìn thấy tình cảnh này, khóe miệng có chút co giật.
Rất hiển nhiên, có chút đệ tử chính thức cũng không được truyền thụ tỉ mỉ, đại khái đều là sư huynh sư tỷ dạy.
Cũng chỉ có đại hộ nhiều tiền lắm của như mình, mới có thể được sư phụ chỉ dẫn!
Mộ Thương Long nói rất nhiều sự tình, sau đó để Phương Tịch rèn luyện, mình thì đi về phòng.
Mộ Phiếu Miểu thì thay Phương Tịch giới thiệu các sư huynh đệ.
Mộ Thương Long có không ít đệ tử chính thức, Mộ Phiếu Miểu là đại sư tỷ, ngoài ra còn có nhị sư huynh Vũ Cực, tam sư huynh Đường Toàn, tứ sư tỷ Lưu Đào Đào…
Tam sư huynh Đường Toàn, là người vừa nãy biểu diễn Đoán Thiêu Pháp.
Còn nhị sư huynh Vũ Cực, là một thanh niên tướng mạo anh tuấn, nụ cười rất hiền lành.
Tứ sư tỷ dung mạo bình thường, chỉ là cặp chân dài rất có phong tình.
Còn sư huynh đệ khác, Phương Tịch đều nhìn qua loa, âm thầm nhớ kỹ.
- Sư đệ, muốn rèn luyện chưởng lực, trong cát sắt này tốt nhất phải gia nhập nước thuốc.
Mộ Phiếu Miểu nhìn chằm chằm Phương Tịch, tựa hồ đang nhìn một ngọn núi vàng.
Quả nhiên, Phương Tịch hào khí khoát tay:
- Mua trước một trăm phần dự bị!
Tê tê!
Quả nhiên, bốn phía lập tức vang lên tiếng hít khí lạnh.
- Phương sư đệ quả nhiên giàu nứt đố đổ vách.
Con ngươi Lưu Đào Đào sáng lấp lánh, tựa hồ nếu không phải Mộ Phiếu Miểu ở bên cạnh, đã lập tức nhào lên cầu ấm giường.
- Sư đệ tài lực sung túc, phối hợp nước thuốc, có lẽ trong ba tháng, sẽ xung kích khí huyết nhị biến.
Giọng nói của Mộ Phiếu Miểu nghe không ra tâm tình, lại mang theo Phương Tịch đi dạo võ quán.
Phương Tịch đi dạo một vòng, lại tựa hồ không còn hứng thú:
- Không biết tu luyện Bạch Vân Chưởng có còn biện pháp càng nhanh hay không? Ta nghe nói… tựa hồ võ quán có thịt Yêu Ma?
- Tin tức của sư đệ quả nhiên linh thông.
Mộ Phiếu Miểu hơi kinh ngạc nhìn Phương Tịch, sau đó lắc đầu, nghiêm mặt nói:
- Tập võ không nhìn nhất thời, thịt Yêu Ma đối với ngươi bây giờ mà nói còn quá mức nguy hiểm…
Dừng một chút, mới tiết lộ chút tin tức:
- Thịt Yêu Ma kia, võ quán là dựa vào con đường chợ đen mới thu hoạch được, bình thường chỉ có cha ta tự mình dùng tu luyện, nhiều nhất ở lúc xung kích cửa ải khí huyết tam biến mới tình cờ dùng một chút…