Chương 18: Người Của Thiên Hoan Các Gây Chuyện?
Sau nửa tháng cầm Vô Danh bí tịch.
Cuối cùng Giang Hạo cũng nắm được đại khái phương pháp ẩn giấu, hiện tại xét bất kỳ phương diện nào, hắn đều là Trúc Cơ sơ kỳ bình thường.
Về sau tiếp tục tấn thăng, chỉ cần là người không nhìn thấu Hồng Mông tử khí, sẽ không ai biết rõ hắn ẩn giấu bao nhiêu tu vi.
Trong phòng, Giang Hạo thở phào một hơi.
Sau đó mở bảng hệ thống xem trạng thái trước mắt.
【 Danh tính: Giang Hạo 】
【 Tuổi tác: Mười chín 】
【 Tu vi: Trúc Cơ trung kỳ 】
【 Công pháp: Thiên Âm Bách Chuyển, Hồng Mông Tâm Kinh 】
【 Thần thông: Cửu Chuyển Thế Tử (duy nhất), Mỗi Ngày Nhất Giám, Không Minh Tịnh Tâm 】
【 Khí huyết: 35/100 (có thể tu luyện) 】
【 Tu vi: 38/100 (có thể tu luyện) 】
【 Thần thông: 0/3 (không thể thu được) 】
"Không hiện ở phần công pháp, có vẻ như thực sự nó chỉ là kỹ xảo đặc thù."
"Tấn thăng Trúc Cơ sơ kỳ, và tấn thăng Trúc Cơ trung kỳ tiêu hao tu vi và khí huyết tương đương nhau, không biết sau này có thể tấn thăng trong một lần không."
Đối với điều này, Giang Hạo chỉ có thể thử nghiệm ở lần sau.
Hai ba tháng nữa, nếu như thuận lợi, hắn có thể tiếp tục tấn thăng Trúc Cơ hậu kỳ.
"Thời hạn bồi thường sắp đến, phải đi kiếm linh thạch."
Hiện tại, hắn đã che giấu được toàn bộ tu vi, nên không cần lo lắng gì.
Chẳng qua hắn có chút hiếu kỳ, có thể đánh lừa được nữ nhân kia hay không.
Đợi lần tấn thăng tiếp theo thử một chút.
Nhất thời, hắn có chút chờ mong đối phương đến.
Đương nhiên, đối phương quá mạnh lại có tính cách cổ quái, cần đối đãi cẩn thận.
Nên gặp hay không gặp thì tốt hơn?
Đi một chuyến đến Linh Dược viên, Giang Hạo lại nhặt được một ít bọt khí.
【 Lực lượng +1 】
【 Lực lượng +1 】
【 Tinh thần +1 】
【 Tu vi +1 】
Nhặt bọt khí nhiều năm như vậy, nhưng hắn chưa từng gặp thuộc tính Trí lực +1.
Có hơi đáng tiếc, nếu không thì hắn có thể nhanh chóng trở nên mạnh hơn, cũng có thể thoát ly được quẫn cảnh trước mắt.
Vui mừng là tinh thần và lực lượng đều tăng lên, mặc dù mỗi lần tăng lên không nhiều nhưng có thể cảm nhận được rõ ràng.
Nếu cho hắn thời gian một trăm năm, có lẽ Kim Đan trở lên mới có thể lay động tinh thần của hắn.
Nhưng đây là trong điều kiện không tấn thăng.
Giữa trưa, hắn rời khỏi Linh Dược viên đi tới thị trường của tông môn.
Người ở đây không nhiều, bình thường vào lúc này đều như thế, cũng không kỳ quái.
Trên đường hắn nhìn thấy Tề Dương, định tiến lên chào hỏi, nhưng lại bị sư huynh của hắn phát giác, lập tức lôi kéo Tề Dương rời đi.
Nhìn đối phương rời đi, Giang Hạo cũng không có hứng thú đuổi theo.
Tề Dương nhìn thấy hắn, cúi đầu giống như có chút hổ thẹn.
Trong nháy mắt, Giang Hạo hiểu rõ, là chính mình thật ngốc, người của Thiên Hoan các đang để mắt tới hắn, nếu đi lên chào hỏi, rất dễ liên lụy tới đối phương.
Giang Hạo có thể hiểu được hành động của Tề Dương sư huynh.
Dẹp bỏ suy nghĩ, Giang Hạo tìm một quầy hàng, bắt đầu bán phù lục.
Phần lớn đều là ba loại linh phù kia, Liệt Hỏa phù, Ngưng Thần phù và Thần Kiếm phù.
Tình cờ có thể chế tạo ra một tấm Vạn Kiếm phù, đáng tiếc chi phí quá cao, tạm thời vẫn cần ổn định trong thời gian tới.
Trước mắt còn thiếu khoảng một trăm năm mươi linh thạch.
Một tấm phù năm khối linh thạch, dự định bán ba mươi tấm.
Hiện tại hắn có hơn năm mươi tấm, bất quá chỉ bày ra mười mấy tấm.
Số lượng nhiều, giá trị càng ít.
"Chờ bồi thường xong, ta muốn bắt đầu chế tác Vạn Kiếm phù, uy lực lớn cũng đáng tiền.
Không có áp lực của một ngàn linh thạch, cũng không cần quá lo lắng chi phí."
Giang Hạo nghĩ thầm trong lòng.
"Sư đệ, lại gặp ngươi, ta liên tục nhẫn nhịn không mua sắm linh phù, là vì đặc biệt chờ ngươi." Lãnh Điềm tiên tử tới trước gian hàng của Giang Hạo cười nói.
"Sư tỷ muốn mua Liệt Hỏa phù nữa sao?" Giang Hạo nhiệt tình hỏi thăm.
Hắn rất nhớ vị sư tỷ này, mua mấy chục tấm Liệt Hỏa phù.
Hắn kiếm được một chút lời.
Lãnh Điềm tiên tử lắc đầu: "Không, sư đệ có Vạn Kiếm phù không?"
Vị sư tỷ này rất chú trọng phù lực có uy lực lớn, Giang Hạo hơi lộ ra vẻ đáng tiếc: "Không có, quá khó khăn."
"Vậy thì Thần Kiếm phù đi, có bao nhiêu, ta lấy hết." Lãnh Điềm tiên tử hào sảng nói.
"Năm tấm, tất cả hai mươi lăm linh thạch, lấy của sư tỷ hai mươi hai thôi."
Giang Hạo đưa ra năm tờ linh phù nói.
"Tốt, ngươi rất hiểu chuyện, cũng dễ nói chuyện." Lãnh Điềm sảng khoái đưa cho hắn hai mươi hai khối linh thạch.
Trong ánh mắt nàng mang theo hung ý, khi cười rộ lên khiến người ta cảm thấy có chút nguy hiểm.
Cất kỹ linh phù, Lãnh Điềm nhỏ giọng dò hỏi: "Nghe nói sư đệ chọc Thiên Hoan các?"
Không đợi Giang Hạo trả lời, nàng tiếp tục nói: "Sư đệ cũng nên cẩn thận, lòng ham muốn của đám người Thiên Hoan các quá nặng, rất nhiều chuyện đều dám làm.
Không có việc gì ngươi đừng ra khỏi tông môn, nếu không rất nguy hiểm.
Ta cũng không muốn mất đi chỗ mua linh phù tốt như vậy."
Giang Hạo gật đầu tạ ơn, tặng mấy tấm Thần Hành phù, Liệt Hỏa phù không bán được.
Đối phương cũng không dám lưu lại, nhanh chóng rời đi.
Không bao lâu sau đó, Giang Hạo lại lần nữa nghênh khách tới, là một vị nam tử có vẻ mặt hơi tái nhợt.
Trúc Cơ trung kỳ.
"Giang Hạo, Giang sư đệ? Gần đây thường xuyên nghe một vài sư huynh sư tỷ nhắc tới, là ngươi giết Vân Nhược sư muội đúng không?" Mâu Càn âm dương quái khí nói.
Nghe vậy, Giang Hạo thầm cảm thấy không ổn, là người của Thiên Hoan các.
Trùng hợp hay là cố ý đến gây chuyện?
Do dự một chút, Giang Hạo vẫn cung kính nói: "Vị sư huynh này muốn nói cái gì?"
"Không nói cái gì, chẳng qua là đến mua ít đồ, mấy tấm phù này bán thế nào?"
Mâu Càn cúi người cầm một tấm Ngưng Thần phù hỏi.
"Ngưng Thần phù một tấm năm khối linh thạch, Liệt Hỏa phù ba khối linh thạch." Giang Hạo đáp.
Nghe báo giá, lông mày Mâu Càn đều không hề nhíu lấy một cái, mỉm cười lạnh lùng nói: "Ta muốn lấy hết, tất cả hết bao nhiêu?"
Muốn mua hết sao? Giang Hạo biết hôm nay sẽ không thuận lợi như vậy.
------