Chương 65: Lập Công Lớn
Thợ mỏ được Liễu Tinh Thần cho người đưa ra ngoài.
Giang Hạo cũng đi theo Liễu Tinh Thần rời khỏi quặng mỏ, đi đến rìa quặng mỏ thì thấy người của Chấp pháp đường đang điều tra quặng mỏ, tìm ra càng nhiều người khả nghi.
"Có rất nhiều người ngoại tông đến, nhưng mà sau khi bọn hắn tới, Bạch Chỉ trưởng lão đã vây khốn bọn hắn lại rồi tiến hành vây giết.
Người của đối phương đã chết một bộ phận, một bộ phận thì chạy trốn, một bộ phận thì bị bắt. Có thể nói là tổn thất nặng nề.
Phía bên chúng ta đại khái là có một phần quặng mỏ bị nổ, bọn hắn hẳn là cũng đã thu được một số đồ vật. Đây cũng là chuyện không có cách nào khác." Liễu Tinh Thần đứng tại rìa quặng mỏ, nhìn cái hố to phía dưới rồi nói:
"Nói một cách tương đối, chúng ta đã thu hoạch toàn thắng. Nhưng mà ta vẫn luôn không biết tin tức này, ta càng không biết tông môn âm thầm bố cục như thế nào, mãi đến khi bọn hắn đánh vào mới biết được. Nếu không thì đã sẽ tới nhắc nhở sư đệ rồi."
Nói xong, Liễu Tinh Thần nhìn về phía Giang Hạo.
Giang Hạo nhìn hố to phía dưới cũng hơi xúc động, cái hố kia sâu không thấy đáy. Hắn cũng không biết phía dưới là cái gì, nhưng mà mơ hồ có sức mạnh tràn ra.
Nhìn là biết không đơn giản.
Xem ra Thiên Âm tông đã sớm chuẩn bị, không phải toàn bộ quặng mỏ đều có thể bị hất bay.
Chẳng qua là hắn rất tò mò, đây là chắc chắn bên trong có chí bảo sao?
Nếu như chắc chắn, liệu Hạo Thiên tông có tò mò đối với nơi này hay không?
Giang Hạo luôn cảm thấy Thiên Âm tông có quặng mỏ cũng rất không ổn, đừng nói đến là còn có Thiên Hương Đạo Hoa.
Mà đối với Liễu Tinh Thần mà nói, hắn đương nhiên là gật đầu nói cảm ơn.
Nhưng mà hắn cũng có cớ thích hợp để hỏi về nguyên nhân công kích quặng mỏ.
"Nghe nói phía dưới có chí bảo gì đó, thế nhưng ta cảm thấy rất không có khả năng. Nếu quả như thật sự có thì tại sao Chưởng giáo và các Trưởng lão lại không lấy? Cứ nhất định phải để lại cho những người khác tới đoạt? Đại khái là bọn hắn cố ý thả tin tức ra, sau đó muốn lừa giết tông môn xung quanh. Thiên Âm tông chúng ta cũng không phải là loại lương thiện gì." Liễu Tinh Thần cười nói.
Giang Hạo nhỏ bé nghe vậy không thể không gật đầu, đúng thế, nữ nhân kia biết cách nói này.
Nhưng người cường đại như nàng cũng không đi chiếm lấy chí bảo.
Mà Thiên Âm tông chỉ cần không đào mở hoàn toàn, sẽ có thể hấp dẫn người khác.
Bởi vì không ai biết bên trong rốt cuộc có chí bảo hay không, nhưng hễ là người tin tưởng thì đều sẽ tới thử một chút.
Mà Tiên môn cực mạnh giống như Hạo Thiên tông cũng không có ý gì lại đến gây chiến.
Tin tức này cũng có thể là không truyền đến tai bọn hắn.
Hoặc là bọn hắn căn bản chướng mắt cái gọi là chí bảo kia.
"Chuyện quặng mỏ này cần tốn không ít thời gian để xử lý, sư đệ hôm nay có thể đi về trước." Liễu Tinh Thần nói.
"Hôm nay?" Giang Hạo hơi kinh ngạc.
Ta còn muốn đào quáng.
Nhan Hoa đã chết, nguy hiểm của hắn ít đi rất nhiều, tiếp tục đào xuống Kim Đan hậu kỳ hay Kim Đan viên mãn gì đó đều ở trong tầm tay.
Muốn cho hắn rời đi, quả thực rất là khó từ bỏ.
"Linh khí nơi này hỗn loạn, cần phong bế một quãng thời gian, không rời đi cũng không được." Liễu Tinh Thần không biết tâm tư của Giang Hạo, thế là tiếp tục nói:
"Thế nhưng có một chuyện sẽ phiền toái đối với sư đệ, cần nói sớm với sư đệ một câu."
"Chuyện phiền toái?" Giang Hạo không suy nghĩ chuyện đào quáng nữa.
Về sau luôn có cơ hội.
Hắn đúng là cần phải trở về chăm sóc Thiên Hương đạo hoa, đồng thời cần mua một ít lá trà trước khi nữ nhân kia tới.
"Sư đệ gần đây có làm qua chuyện gì không? Ví dụ như hỗ trợ bắt địch?" Liễu Tinh Thần chăm chú hỏi.
"Là có, nhưng mà chỉ là tiện tay mà thôi." Giang Hạo nói lại đại khái tình huống.
Nghe vậy, Liễu Tinh Thần cười khổ:
"Sư đệ đây nào chỉ là tiện tay mà thôi, nếu như ngươi muốn cướp công lao này thì hơn phân nửa đều sẽ là của ngươi.
Tóm lại một câu, sư đệ lại lập công rồi. Không chỉ là lập công, lời nói của Man Long vô cùng có trọng lượng trong mười đệ tử thủ tịch.
Hắn bởi vì đạt được công lao này mà có được công pháp cùng với pháp bảo mà mình muốn. Công lao còn lại hắn đều cho ngươi, đồng thời còn cực lực nói chuyện vì người.
Theo lý thuyết, chuyện này đúng là chuyện tốt đối với người, tông môn sẽ ban thưởng cho ngươi không ít. Thế nhưng lại gây áp lực đến cho Chấp Pháp đường chúng ta."
"Vì sao?" Giang Hạo nghi ngờ nói.
"Sư đệ còn nhớ không, tên của ngươi bị ta đặt trong danh sách đang quan sát?" Liễu Tinh Thần nhìn Giang Hạo, bình tĩnh mở miệng:
"Dưới tình huống bình thường, và tình huống chúng ta không có kết quả gì thì muốn treo bao lâu thì có thể treo bấy lâu. Chỉ cần bản thân ngươi không có ý kiến là được.
Chấp Pháp đường chúng ta sẽ không có áp lực gì cả, nhưng xảy ra vấn đề như vậy, sư đệ lập công nhiều lần, công lao lần này lại còn không nhỏ. Cộng với Man Long nói chuyện thay ngươi, danh sách này hẳn là treo không nổi nữa. Không phải là sẽ mang đến cho Chấp Pháp đường ảnh hưởng không nhỏ, dù sao từ trước đến nay đều không có người tìm được chứng cứ ngươi làm phản. Nhiều công lao như vậy đủ để khiến cho tên của ngươi rút khỏi chấp pháp đường.
Như vậy, sư đệ có biết một khi tên được treo lên danh sách của Chấp Pháp đường cùng với danh sách rút khỏi hiềm nghi, sẽ xảy ra chuyện gì không?"
Giang Hạo cảm thấy chìm xuống, vẻ mặt hơi động:
"Chấp Pháp đường không thể hạn chế hành động của ta, ta có thể ra tông môn bất cứ lúc nào. Thiên Hoan các người chỉ cần làm chút tay chân trong nhiệm vụ lần sau của tông môn, ta có thể ra khỏi tông môn bất cứ lúc nào. Đến lúc đó dù xảy ra bất cứ chuyện gì thì chấp pháp đường cũng sẽ không nhúng tay."
"Sư đệ hiểu rõ liền tốt." Liễu Tinh Thần gật đầu, cũng không có thừa nước đục thả câu nữa mà là tiếp tục nói:
"Hiện tại có một phương pháp bổ cứu, có thể khiến cho tên của sư đệ tiếp tục ở trên danh sách theo dõi. Sư đệ biết Nhan Hoa sư muội không?"
"Nhan sư tỷ?" Trong lòng Giang Hạo cảm thấy ngoài ý muốn, nhưng mà vẫn không thay đổi vẻ mặt:
"Biết, sau khi tới đây vẫn luôn được Nhan sư tỷ chiếu cố nhiều lần."
Lúc này một tấm bùa bay tới từ phía dưới, sau khi Liễu Tinh Thần đọc thì tiếp tục nói:
"Tin tức vừa đúng, Nhan Hoa biến mất, theo điều tra suy đoán thì tám chín phần là đã chết, nhưng không bài trừ khả năng nàng giả chết để thoát khỏi tông môn.
Mà nàng có xác suất nhất định là phản đồ của tông môn. Đây là tin tức mà chúng ta biết được trong lúc truy bắt phản đồ, chẳng qua là hiện tại không có chứng cứ."
"Ý của sư huynh là?" Giang Hạo cẩn thận hỏi.
Hắn cảm giác Nhan Hoa chết dường như có thể giúp hắn không ít việc.
"Sư đệ biết hành động cuối cùng của nàng?" Liễu Tinh Thần hỏi.
"Nghe nói tới tìm ta." Giang Hạo nhỏ giọng nói.
"Có nhân chứng?"
"Có."
"Nàng từng gặp sư đệ? Chắc chắn là đã gặp qua."
Giang Hạo nhìn Liễu Tinh Thần, sau đó gật đầu: "Gặp qua."
"Được." Liễu Tinh Thần nói nghiêm túc:
"Sư đệ hiện tại dính líu đến phản đồ của tông môn, và tiết lộ cơ mật vị trí của quặng mỏ, hi vọng sư đệ có thể phối hợp điều tra với Chấp Pháp đường chúng ta.
Cũng hy vọng ngươi có thể nói thật về hướng đi của Nhan Hoa, trong lúc điều tra còn cần sư đệ phối hợp, tạm thời không thể rời khỏi tông môn. Nếu không sẽ dùng tội phản tông để luận xử."
------