Chương 68: Mười Vị Trí Đầu Về Công Trạng Có Giang Hạo
Sau khi đưa tiễn Hàn Minh, Giang Hạo đi vào Linh Dược viên.
Con thỏ đang ở bên cạnh hắn, tò mò mở miệng:
"Chủ nhân, hắn là ai vậy."
"Đệ tử chân truyền." Giang Hạo nhắc nhở:
"Địa vị cao hơn ta, ngươi đừng gây chuyện."
"Đệ tử chân truyền? Khó trách hắn không cho Thỏ gia một chút mặt mũi nào, chủ nhân ngươi phải cố gắng nha." Con thỏ thở dài nói.
Giang Hạo lườm nó, không có mở miệng, chính mình đi quặng mỏ lâu như vậy, con thỏ này còn sống rất tốt hẳn là phải hiểu nặng nhẹ.
"Nếu không sau này chủ nhân mang ta đi cùng đi, người thượng đạo đều biết ta có tiềm lực vô hạn, tương lai nhất định xưng bá thiên hạ." Con thỏ lại nói.
Giang Hạo lựa chọn bỏ qua chuyện này, con thỏ này há mồm liền thổi, nói chuyện quá khoác loác.
Đối với nó, Giang Hạo chỉ có một yêu cầu là đừng gây chuyện.
Sau khi bận rộn tại Linh Dược một lúc, hắn một lần nữa quen thuộc với tháng ngày chỉ có một chút bọt khí.
Tiến độ lúc đào quáng kia đúng là làm cho hắn hoài niệm.
Hắn luôn muốn cho sư phụ trừng phạt hắn đi quặng mỏ, nhưng mà cách thời gian quặng mỏ hoạt động một lần nữa còn cần không ít thời gian.
Nghe nói người của quặng mỏ cũng đã bắt đầu chuyển đi làm chuyện khác.
Chạng vạng tối.
Sau khi trở lại chỗ ở, Giang Hạo bắt đầu tính toán tháng ngày tiếp theo.
Hôm nay hắn đạt được tin tức rõ ràng, chiến đấu với Thiên Thanh sơn kết thúc, Thiên Âm tông toàn thắng.
Rất nhiều người đều cướp được không ít đồ tốt.
Mà theo việc các cường giả tông môn hao tổn tại quặng mỏ, trận chiến này triệt để kết thúc
Thiên Âm tông không đánh, đối phương cũng không muốn đánh.
Quặng mỏ bắt rất nhiều người của tông môn, nhân số có thể cứu đi trong trận này chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, phần lớn vẫn là lưu lại Thiên Âm tông.
Nếu vận may tốt thì tông môn bọn hắn sẽ đến đón người trở về, vận may không tốt thì nửa đời sau sẽ rất khó chạy thoát khỏi vận mệnh đào quáng.
Không loại trừ một số nữ tử mỹ mạo sẽ bị các đệ tử Ma Môn mang đi.
Thiên Hoan các vô cùng cần chút lô đỉnh này.
Kết cục của những người kia cũng không tốt hơn là bao.
Giang Hạo nhiều lắm là cảm khái đối với tương lai của những người này, hắn không thể nhúng tay vào chuyện trên phương diện này.
Cũng không có loại năng lực và ý nghĩ này.
Bản thân mình còn đang giãy dụa cầu sinh, sao có thể chú ý đến người ta được.
Sau khi nghỉ ngơi một lát, hắn lấy phù lục thư tịch ra nhìn một hồi.
Muốn chuẩn bị kiếm linh thạch.
Hiện ở trên người hắn chỉ có ba trăm bốn mươi linh thạch, mua sắm đao tốt cần linh thạch, lá trà càng cần linh thạch hơn.
May mà còn có ban thưởng quặng mỏ, hẳn là có không ít linh thạch.
Mở tịch phù lục ra.
Đập vào mắt là trị liệu phù.
Phiên bản tăng cường của giảm đau phù gia, giống thuật Trị Liệu, thế nhưng hiệu quả lại tốt hơn thuật Trị Liệu bình thường.
Rất ít người dùng đến loại bùa chú này, thế nhưng rất nhiều người đều sẽ chuẩn bị một chút.
Người sẽ luôn gặp phải chuyện ngoài ý muốn, có trị liệu phù không chỉ không lãng phí linh khí, cũng có thể phóng thích với tốc độ cao.
Sau khi trọng thương không nhất định có thể thả thuật Trị Liệu ra, có phù lục sẽ tốt hơn nhiều.
Cho nên kỳ Trúc Cơ và Kim Đan thường xuyên ra ngoài khẳng định sẽ có một ít trị liệu phù.
Nhìn xuống tài liệu, Giang Hạo phát hiện là lá bùa cùng dạng với Vạn Kiếm phù.
Nhưng mà giá bán của phù lục cao hơn Vạn Kiếm phù một nửa.
Đại khái là ba mươi linh thạch.
"Đáng tiếc, sau đại chiến mới bắt đầu học tập lục phù tinh phẩm, nếu không thì có thể kiếm không ít."
Lúc khai chiến, trị liệu phù nhất định sẽ tràn giá, tràn giá gấp đôi cũng có thể.
Hiện tại hẳn là sẽ còn tràn giá, qua một đoạn thời gian nữa thì sẽ trở lại với giá ba mươi bình thường.
Giang Hạo thở sâu, mở Không Minh Tịnh Tâm, bắt đầu lĩnh hội trị liệu phù.
——
——
Đoạn Tình nhai.
Chỗ của Khổ Ngọ Thường, Hàn Minh đến báo danh.
Vẻ mặt hắn không giấu nổi sự hưng phấn.
Bởi vì hôm nay sư phụ nói sẽ thống kê ra danh sách công lao, mười vị trí đầu sẽ được cho không ít tài nguyên.
Hắn không có hi vọng mười vị trí đầu trong tông môn, thế nhưng mười vị trí đầu của Đoạn Tình nhai lại có hi vọng rất lớn.
Phải biết, hắn đi tham chiến từ rất sớm, một đường qua năm cửa ải chém sáu tướng, có công trạng không nhỏ.
Trong sân không chỉ có có hắn, còn có hai vị sư huynh sư tỷ.
Đoạn Tình nhai cộng thêm hắn nữa là có tất cả chín đệ tử chân truyền, có bốn người là thường xuyên gặp.
Hắn và Mục Khởi sư huynh, với hai vị sư huynh sư tỷ hiện tại.
Một Tửu Vũ sư huynh say khướt, một Phi Trúc sư tỷ với làn da có chút ngăm đen.
Sau khi chào hỏi với hai người, Hàn Minh liền chờ đợi tại chỗ.
Sau giây lát, Mục Khởi đi đến.
"Sư phụ, người chấp pháp đường đưa danh sách tới, đưa ra bài danh đơn giản."
Nói xong, hắn đẩy danh sách tới.
"Sư huynh, ta ở trong mười vị trí đầu sao?" Hàn Minh nhỏ giọng hỏi Mục Khởi.
Nghe vậy, Mục Khởi khẽ cười nói:
"Ta còn chưa có xem, nhưng mà người chấp pháp phong có nhắc đến sư đệ, nói công trạng khá rõ rệt trong kỳ Trúc Cơ. Ta nghĩ hẳn là nằm trong mười vị trí đầu của Đoạn Tình nhai chúng ta."
Nghe vậy, Hàn Minh lập tức lộ ra vẻ hưng phấn.
Nhưng mà hắn vẫn cố hết sức khắc chế, hắn cũng biết nên thu liễm ở Ma Môn.
Chỉ có lúc đối mặt với người không bằng hắn, hắn mới không cần quá thu mình.
Lần này hắn có công trạng, có thể ngẩng đầu ưỡn ngực ở trước mặt Giang Hạo, khiến cho Giang sư huynh mặc cảm.
Chờ qua một thời gian ngắn, hắn liền sẽ dùng ưu thế tuyệt đối để đi rửa sạch nhục nhã.
"Hả?" Khổ Ngọ Thường đang nhìn danh sách bỗng hơi kinh ngạc mà mở miệng.
Chuyện này khiến cho đám người Hàn Minh tò mò.
Mục Khởi không có bất kỳ biểu hiện gì, hắn giống như biết sư phụ tại sao lại kinh ngạc.
"Đoạn Tình nhai chúng ta có hai người tiến vào mười vị trí đầu của tông môn." Khổ Ngọ Thường hơi kinh ngạc, sau đó khôi phục lại sự bình tĩnh:
"Cũng tốt, như này thì tài nguyên của các ngươi sẽ được phân thêm một chút. Danh ngạch thi đấu tranh đoạt tài nguyên phía sau cũng sẽ nhiều hơn."
"Sư phụ, là hai vị sư huynh nào có tên trong mười vị trí đầu của tông môn vậy?" Hàn Minh mở miệng dò hỏi.
Tửu Vũ và Phi Trúc cũng rất tò mò.
"Một người là Bạch Dịch xếp thứ bảy." Khổ Ngọ Thường nói.
Bạch Dịch, là Đại sư huynh cảnh giới Nguyên Thần của Đoạn Tình nhai.
Thực lực cực kỳ mạnh mẽ, có thể đi vào mười vị trí đầu là đương nhiên, bọn hắn cũng không kinh ngạc.
"Vậy người còn lại thì sao?" Phi Trúc hỏi.
Hàn Minh cũng đang chờ đợi, không biết là vị sư huynh hay là sư tỷ.
"Vị thứ hai là Giang Hạo xếp thứ mười." Khổ Ngọ Thường nói.
Tiếng nói vừa dứt, trong đầu Hàn Minh nổ vang một tiếng.
------