Cẩu Thả Tu Luyện Bên Người Nữ Ma Đầu

Chương 79: Một Ngày Thế Lên, Cá Vượt Long Môn

Chương 79: Một Ngày Thế Lên, Cá Vượt Long Môn


Sau khi báo tên, toàn thân Chu Thiền xuất hiện dải lụa đỏ.
Nàng giới thiệu sơ qua dải lụa đỏ, nhân tiện nói:
"Lụa đỏ có tính công kích mạnh mẽ, tốc độ nhanh, phòng ngự cũng không kém.
Sư đệ không địch lại thì đừng cố chống đỡ."
Nàng nói xong, phất tay bắt đầu công kích.
Vèo một tiếng, công kích cứ thế tới trước mặt.
Keng keng.
Bán Nguyệt chặn lại được đòn công kích, nhưng Giang Hạo cầm đao bị ép lùi ra ngoài, dải lụa đỏ này có uy lực khá mạnh.
Hoàn toàn khác với Tân sư tỷ, không hổ danh là người của Bạch Nguyệt Hồ.
Trong đầu vừa nghĩa, dải lụa đỏ đã công kích đến lần nữa.
Hắn vận chuyển Ma Âm Thiên Lý, bắt đầu vung Bán Nguyệt lên đối đầu.
Dải lụa đỏ giống như ánh sáng màu đỏ nhanh chóng công kích, Giang Hạo tránh né, đồng thời cũng sử dụng Ma Âm Trảm công kích đối phương.
Nhưng tất cả đều bị nàng vừa vặn tránh qua, không kém phân nào.
Chu sư tỷ rất mạnh, nhìn dáng vẻ này chắc hẳn còn cách hậu kỳ không xa... Trong lòng Giang Hạo có phán đoán.
Như vậy, hắn không thể tiếp tục bị động nữa, trừ khi kéo dài thời gian tới lúc đối phương kiệt sức.
Nhưng pháp bảo này khá lợi hại, hắn cần phải tốn không ít thời gian mới có thể làm nàng kiệt sức được.
Giang Hạo vừa nghĩ đã bắt đầu chủ động công kích.
Ma Âm Thiên Lý điên cuồng vận chuyển, đối phương vừa có sơ hở, Ma Âm Trảm luôn có thể lập tức chém ra.
Ma âm cuồn cuộn, đánh tan thế tấn công của dải lụa đỏ.
Lúc này, Giang Hạo phát hiện kinh nghiệm đối địch của sư tỷ Chu Thiền có phần thiếu sót, cho dù hắn cũng thiếu, nhưng bí tịch vô danh cho hắn trợ giúp rất lớn.
Hắn tránh được hai lần công kích của dải lụa đỏ, đã tới phía sau sư tỷ Chu Thiền, Bán Nguyệt gác lên trên vai nàng.
Chu Thiền thấy vậy, thả dải lụa đỏ xuống.
Tuy nàng có pháp y phòng ngự, nhưng nàng cảm giác mình chắc hẳn không kiên trì được bao lâu.
"Ta thua."
"Cảm ơn sư tỷ."
Giang Hạo khách sáo nói.
Chu Thiền không để ý tới thất bại, đánh tiếng với Giang Hạo rồi trở về tiếp tục trông cửa.
"Chu sư tỷ có phần tự quen, tuy nhiên cũng không tệ."
Hắn tò mò, giám định Chu sư tỷ.
【 Chu Thiền: Đệ tử nội môn của Bạch Nguyệt Hồ, thiên phú tối thượng đẳng, trong lòng mang thiện niệm tinh thuần, có thể phát hiện ra ác ý xung quanh, một khi thế lên, cá vượt Long Môn. 】
"Có thể phát hiện ra ác ý à?"
Giang Hạo nhìn kết quả giám định, cảm thấy hơi bất ngờ.
Hắn nhớ lại vừa rồi mỗi lần mình công kích đều sẽ bị vừa vặn tránh được, đã phần nào hiểu rõ.
Hắn vốn tưởng Chu Thiền sư tỷ cũng tu luyện thứ cùng loại với bí tịch vô danh, hoặc luyện tập cảm giác cá nhân.
Hiện tại xem ra chắc hẳn không phải là loại năng lực này, mà là cảm nhận ác ý.
"Cuối cùng ta chỉ muốn gác đao lên trên cổ nàng, cho nên nàng không phát hiện ra?"
Giang Hạo càng nghĩ, càng cảm thấy đúng là vậy.
Nhưng mấy chữ cuối cùng cũng khiến cho hắn khá để ý.
"Một khi thế lên, cá vượt Long Môn. Không biết thế nào mới tính là thế lên?"
Giang Hạo lắc đầu, không suy nghĩ nhiều về chuyện này nữa.
Người như Chu sư tỷ chắc hẳn phải đi Hạo Thiên tông, có lẽ như vậy là tốt nhất với nàng.
Nàng ở lại Ma môn, không biết có cơ hội thế lên không.
Giang Hạo rời khỏi quảng trường, nhìn thấy một số đệ tử Ma môn phát sinh xung đột, vẻ mặt mọi người rất khó coi.
Giang Hạo nhìn những người này, lại cảm thấy Chu Thiền sư tỷ ở lại Ma môn chưa chắc đã tệ.
Bởi vì tiên môn có ngụy quân tử, Ma môn đều ngầm thừa nhận là ác nhân.
Không có áp lực tâm lý quá lớn.
Trên đường trở về, Giang Hạo gặp phải Hàn Minh.
Trên mặt hắn đầy vẻ tươi cười, tâm trạng không tệ.
"Giang sư huynh, ta tiến vào tứ cường." Hắn đi nhanh tới bên cạnh Giang Hạo, cười nói.
Giang Hạo liếc mắt nhìn đối phương, bình thản nói:
"Chúc mừng sư đệ."
"Giang sư huynh tiến vào vào trong rồi sao?" Hàn Minh khá để ý.
"Ừ, tiến vào rồi." Giang Hạo gật đầu.
Hàn Minh nghe vậy, thật ra không chán nản mà trầm ngâm suy nghĩ.
Cũng không biết hắn đang nghĩ gì.
Sau khi trở lại Đoạn Tình nhai, bọn họ không tiện đường nữa, Hàn Minh đi về chỗ ở của mình.
Trên đường đi, hắn gặp được một số sư huynh, sư tỷ nội môn.
"Hàn sư đệ, tiến vào tứ cường rồi sao?" Một vị sư tỷ dò hỏi.
Hàn Minh khẽ gật đầu, làm ra vẻ bình thản lại tùy ý nói:
"Ừ, tiến vào rồi."
"Hàn sư đệ mới vào Trúc Cơ trung kỳ không lâu lại có thể vượt qua năm ải, chém sáu tướng bước vào tứ cường, tương lai không thể đo đếm đâu." Vị sư tỷ này bội phục nói.
Hàn Minh nghe vậy lại nở nụ cười, thản nhiên tiếp nhận.
...
...
Trở lại chỗ ở, Giang Hạo lại tìm hiểu bí tịch vô danh.
Tuy gần đây giám định không xuất hiện dao động rõ ràng, nhưng tìm hiểu nhiều chung quy sẽ không sai, có lẽ có thể hiểu ra thứ ở cấp độ sâu hơn.
Ngoại trừ bí tịch vô danh, hắn còn phải tìm hiểu thức thứ ba của Thiên Đao, đáng tiếc tạm thời không có cách nào tìm hiểu.
Tu vi Kim Đan trung kỳ không đủ để học được thức thứ ba.
Tìm hiểu đến nửa đêm, hắn bắt đầu tu luyện, khôi phục mệt mỏi khi sử dụng thần thông.
Mỗi lần tìm hiểu đều phải mở ra Không Minh Tịnh Tâm, tiêu hao không nhỏ.
Thần thông có rất nhiều tác dụng kỳ diệu khó có thể tưởng tượng được, đáng tiếc trước mắt còn thiếu một bọt khí màu tím.
Nếu không hắn có thể biết nhiều thần thông hơn.
Ngày tiếp theo.
Sau khi thu bọt khí ở trong sân và Linh Dược viên, Giang Hạo đi tới quảng trường kiểm tra danh sách và vị trí.
"Lôi đài thứ hai, Hàn Minh của Đoạn Tình nhai?"
Nhìn thấy điều này, Giang Hạo lập tức cảm thấy thật thú vị, không biết tâm trạng của Hàn sư đệ thế nào.
Giang Hạo chờ ở lôi đài thứ hai rất lâu, mới chờ được Hàn Minh.
Sắc mặt hắn rất tốt, không hề chán nản.
Hắn vừa tới đã nói rõ:
"Ta biết lần này rất khó thắng được sư huynh, nhưng tuyệt đối sẽ không bỏ cuộc."
"Báo tên." Sư huynh Kim Đan ngày hôm qua lại xuất hiện.
Hắn liếc nhìn Giang Hạo, hình như có phần coi trọng.
Sau khi báo tên, Hàn Minh lại lấy kiếm thi triển thuật pháp, khuếch tán sấm sét ở xung quanh người.
Ngay sau đó, toàn thân hắn giống như một tia sét lao thẳng về phía Giang Hạo.
Keng keng!
Đao kiếm giao phong, Giang Hạo lui lại một đoạn.
Hắn hơi bất ngờ khi thấy Hàn Minh mạnh mẽ hơn nhiều, hơn nữa trong kiếm của Hàn Minh có một lực lượng khác quấn quanh.
'Truyền thừa của đại năng sao?'
Giang Hạo lập tức có suy đoán, hắn không lo lắng mà bắt đầu công kích.
Hai người một đao một kiếm không ngừng giao phong, quanh thân lúc thì có sấm sét khuếch tán, lúc thì có ma âm cuồn cuộn.
Dây dưa một thời gian, Hàn Minh dùng ra chiêu thức mạnh nhất, một thanh Lôi Đình Chi Kiếm chém ra ngoài.
Đối mặt với công kích mạnh như vậy, Giang Hạo chỉ có thể giả vờ không địch lại, tránh né mũi nhọn.
Sau đó, Giang Hạo bước một bước tới gần Hàn Minh, đao rơi vào trước mi tâm của đối phương.
Hàn Minh không kịp phản ứng, hoặc là nói không hiểu làm sao Giang Hạo trốn thoát được kiếm của hắn.
Trong chớp mắt vừa rồi, hắn cho rằng mình có thể thắng.
Đáng tiếc đó chỉ là ảo giác. Tuy nhiên, hắn vốn đã đoán được kết cục. Nếu cho hắn thêm có chút thời gian, Giang sư huynh chắc chắn sẽ thành bại tướng dưới tay.
"Ta thua." Hắn thu kiếm lại, thản nhiên nói.
"Cảm ơn sư đệ." Giang Hạo cũng thu đao.
Xung quanh có một vài người đang quan sát cuộc chiến, nhưng không mấy người thấy bất ngờ.
Nhất là Giang Hạo còn là sư huynh, người quen biết với Đoạn Tình nhai và Hàn Minh lại cảm thấy hơi đáng tiếc.
Đáng lẽ phải thắng mới đúng.
Sau đó, Giang Hạo không vội vàng trở lại, mà xem trận thi đấu của sư huynh khác.
Trận đấu giữa Kim Đan và Nguyên Thần làm cho hắn mở rộng tầm mắt, sức mạnh thuật pháp rất dồi dào.
Hắn hơi nghi ngờ, sau này mình có thể chém ra những thuật pháp này không.
Tuy nhiên, hắn đều ghi nhớ những thuật pháp ở trong lòng, nếu sau này đối mặt cũng có kinh nghiệm nhất định.
Ngày hôm sau, hắn tiếp tục quan sát các trận đánh, cho dù là Kim Đan hậu kỳ, viên mãn cũng xem.
Nguyên Thần thì xem ít hơn, bởi vì chỗ đó cách hắn quá xa.
Chủ yếu là hắn không đủ thời gian, bọn họ đánh quá nhanh.
Hết lần này tới lần khác bọn họ còn ra tay cùng lúc, trong một ngày có thể xem hai trận đã không tệ rồi.
Ngày thứ ba, Giang Hạo lại xuất hiện ở quảng trường.
Hôm nay là trận thi đấu giữa những người chiến thắng.
------



Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất