Chương 9: Người Người Tránh Không Kịp
"Tề sư huynh." Giang Hạo quay người khách khí nói.
Tề Dương là đệ tử nội môn của Lôi Hỏa phong, trước mắt tu vi Trúc Cơ sơ kỳ.
Là bạn cùng nhà khi Giang Hạo vẫn còn là đệ tử ngoại môn, quan hệ coi như không tệ.
Chẳng qua do hai người được phân theo chủ mạch khác nhau, nên rất ít khi gặp mặt.
"Ồ, ngươi Trúc Cơ rồi sao? Nhanh như vậy?"
Lúc Tề Dương tới gần Giang Hạo, đột nhiên hoảng sợ nói.
Hai người bên cạnh cũng hơi kinh ngạc, tuổi còn trẻ như vậy mà đã Trúc Cơ!
"May mắn mới Trúc Cơ thành công." Giang Hạo mỉm cười nói.
Đây chính là phiền phức khi không có công pháp ẩn giấu tu vi, đối phương chỉ cần liếc qua đã nhìn ra được.
Phải nghĩ cách đi tìm một công pháp, nhưng việc cấp bách trước mắt vẫn là phải kiếm đủ một ngàn linh thạch.
Dù có không cam lòng đến đâu, cũng bắt buộc phải bồi thường.
Nếu không, có lẽ Thiên Hoan các sẽ ra tay, đến lúc ấy thật đúng là tai hoạ ngập đầu.
Đoạn Tình nhai có lẽ không che chở hắn được.
Hắn nghĩ mãi mà không hiểu, Thiên Hoan các vì đệ tử nội môn phản đồ, đến mức phải như thế sao?
Đúng như Vân Nhược sư tỷ nói, là do có người muốn thân thể của nàng à?
Đối với chuyện này, Giang Hạo xem thường, dù sao Vân Nhược sư tỷ cũng không đẹp đến mức đó.
Nếu so sánh với vị nữ tử hành hung hắn, thì đâu chỉ kém có một chút.
"Sư huynh sư tỷ, giới thiệu với các ngươi một chút, đây là sư đệ cùng ở chung một nhà với ta khi còn là đệ tử ngoại môn, Giang Hạo."
Tề Dương giới thiệu.
"Hai vị đệ tử ưu tú xuất hiện cùng một nơi, thật sự hiếm thấy."
Nam tử bên cạnh lộ ra ý cười hiền lành nói: "Ta tên Hứa Phong, đây chính là sư muội của ta, Lương Duyệt."
"Hứa sư huynh, Lương sư tỷ." Giang Hạo cúi đầu vấn an.
"Đúng rồi, sư đệ là người của mạch nào?" Lương Duyệt cười hỏi.
Hai người đều cố ý giao hảo với Giang Hạo, tuổi trẻ như thế đã Trúc Cơ, đúng là thiên tài.
"Đoạn Tình nhai." Giang Hạo trả lời.
Nghe vậy, Hứa Phong và Lương Duyệt đều giật mình: "Đoạn Tình nhai?"
"Sư đệ có biết người nào sát hại Vân Nhược của Thiên Hoan các không?" Hứa Phong hỏi dò.
Câu hỏi đột ngột làm Giang Hạo có chút khó trả lời, nhưng vẫn mở to miệng nói: "Chính là tại hạ."
Vào lúc này, không chỉ là Hứa Phong và Lương Duyệt, cho dù là Tề Dương, tất cả đều giật mình.
Nhất là hai người Hứa Phong và Lương Duyệt, thậm chí có ý xa lánh.
Lại trò chuyện thêm hai câu, sau đó Hứa Phong mang theo người rời khỏi.
Giang Hạo cũng không nói gì thêm, có lẽ là Thiên Hoan các không dễ trêu vào.
Bản thân hắn cũng không muốn có quá nhiều giao tình với người khác, nhất là trong Ma môn, chủ yếu là lợi dụng lẫn nhau.
Nhưng mà, hắn rõ ràng vì tông môn trừ hại, tại sao lại biến thành tội nhân của tông môn.
Người người tránh không kịp…
Nơi hẻo lánh.
Hứa Phong nhìn Tề Dương hiếu kỳ hỏi: "Tề sư đệ quen biết với Giang sư đệ, nhưng có biết thiên phú của hắn như thế nào không?"
Suy nghĩ một chút, Tề Dương mới trả lời: "Hình như là trên mức trung bình."
"Trên mức trung bình?" Nghe vậy, Lương Duyệt kinh ngạc: "Hắn bao nhiêu tuổi?"
"Trên dưới mười chín tuổi, nhỏ hơn ta hai tuổi." Tề Dương thành thật trả lời.
"Tư chất trên mức trung bình, mười chín tuổi, làm sao hắn có thể Trúc Cơ?" Hứa Phong hỏi vấn đề hắn tò mò nhất.
"Bởi vì hắn từng có kỳ ngộ, cho nên tu vi tăng vọt, Trúc Cơ thành công chắc là cũng có liên quan tới kỳ ngộ kia."
Gương mặt Tề Dương trần đầy hiếu kỳ hỏi: "Sư huynh sư tỷ cảm thấy có gì không đúng sao?"
Hắn hiểu rõ Hứa Phong và Lương Duyệt, cảm thấy trong lòng họ có tính toán.
Nói đến Giang Hạo lúc này, trong mắt bọn họ có một chút khinh thường.
"Sau này sư đệ không nên qua lại nhiều với hắn thì tốt hơn." Hứa Phong nhìn về hướng Giang Hạo trước đó, nói khẽ: "Ngay từ đầu ta đã hiếu kỳ, vì sao Đoạn Tình nhai không dốc toàn lực che chở hắn, thì ra là dựa vào kỳ ngộ mà tấn thăng, điều này đã nói lên con đường sau này của hắn đi không dễ.
Không có nhiều giá trị.
Đắc tội Thiên Hoan các, dù cho hiện tại không có vấn đề gì, về sau chắc chắn sẽ xảy ra chuyện.
Vì vậy sư đệ không nên qua lại nhiều với hắn, sẽ làm cho sư phụ khó xử."
Ban đầu Hứa Phong có ý định giao hảo với Giang Hạo, cho dù biết Giang Hạo đắc tội Thiên Hoan các, hắn cũng có một tia ý nghĩ như vậy.
Bởi vì trẻ tuổi như thế đã Trúc Cơ, có thể thực sự là thiên tài.
Đôi khi thiên tài có thể phá bỏ tất cả trở ngại.
Nhưng khi biết được đối phương chẳng qua là dựa vào kỳ ngộ đi lên, hắn đã không còn ý định muốn giao hảo nữa.
Thậm chí có chút khinh thường.
Ai mà chẳng Trúc Cơ.
Tề Dương quan sát phương hướng Giang Hạo rời đi, vẫn giữ yên lặng…
…
Đi dạo một vòng, Giang Hạo phát hiện muốn được trả thù lao cao không phải ra ngoài làm việc, thì chính là yêu cầu cực cao.
Với thực lực của hắn bây giờ, hơn nữa còn bị hạn chế, chỉ có thể làm được những việc nhỏ.
Nhưng hắn cũng phát hiện, luyện đan, luyện khí, chế phù có thể kiếm tiền dễ nhất.
Đáng tiếc là, cái nào hắn cũng không biết làm.
Có nên… Có nên học một cái không?
Không nên khinh thường luyện đan và luyện khí, nhập môn khó không nói, nếu như không đủ linh thạch cũng không lấy được đan phương và kỹ thuật luyện khí.
Hắn có kiến thức về linh dược, cũng coi như có chút nền tảng.
Luyện đan và luyện khí không được, chỉ còn có chế phù.
Nhập môn đơn giản, có thể mua phương pháp ở bất cứ đâu.
"Có thể mua chút tài liệu rồi quay lại thử xem sao."
Giang Hạo quyết định tiếp nhận nhiệm vụ đơn giản, kiếm chút linh thạch.
Trước mắt cũng chỉ có biện pháp góp gió thành bão này, mặc dù còn lâu mới đạt được, cũng không thể lãng phí thời gian.
Có thể vừa làm nhiệm vụ vừa nghĩ cách khác.
Mơ tưởng xa vời, ngược lại không dễ thành công.
Cuối cùng hắn tiếp nhận chăm sóc linh dược Tịnh Dương hoa.
Bảy ngày, hai mươi khối linh thạch.
Thù lao không thấp, nhưng yêu cầu khá cao, may mà Giang Hạo ở Linh Dược viên nhiều năm, phù hợp đáp ứng yêu cầu.
Nhiệm vụ này đến từ Bạch Nguyệt hồ.
Nơi đó thiên tài tụ tập, là nơi quan trọng nhất do đích thân Trưởng lão Hộ giáo quản lý.
Hắn chưa bao giờ gặp vị Trưởng lão này.
Mà những cao tầng như Trưởng lão Chấp giáo, Trưởng lão Hộ giáo, Phong chủ, Các chủ cơ bản cũng không gặp được.
Cho dù là sư phụ của hắn, Nhai chủ Đoạn Tình nhai, hắn cũng không được gặp nhiều.
Càng đừng nói gặp được các Trưởng lão khác.
"Trước tiên mua một ít tài liệu và sách hướng dẫn chế phù, sau đó xem tình hình thế nào rồi tính tiếp."
"Nghe nói Tịnh Dương hoa là Thánh Dược, chăm sóc nó không biết có bọt khí màu tím hay không."
Nếu là bọt khí có chứa linh thạch, hắn sẽ không buồn rầu như vậy.
------