Chương 38:
Chín giờ tối, khách khứa lần lượt ra về, Diệp Cửu Cửu dọn dẹp sạch sẽ nhà hàng và bếp đã gân mười giờ tối.
Diệp Cửu Cửu rửa mặt rồi trở vê phòng, thoải mái nằm trên giường, nhìn ánh trăng trắng bạc tràn vào bên cửa sổ, không khỏi nghĩ: Ngày mai tủ lạnh lại xuất hiện loại hải sản gì đây?
Ngày hôm sau.
Diệp Cửu Cửu ấp ủ hy vọng sẽ xuất hiện tôm càng xanh, cá mú sao, cua hoàng đế nên đi đến trước tủ lạnh, cô xoa xoa tay, thổi một hơi may mắn rồi mở tủ lạnh.
Ngay giây tiếp theo, mặt cô lập tức xụ xuống, đập vào mắt là một đống tảo biển màu nâu đỏ, chất đầy gần nửa tủ lạnh.
Cô ngạc nhiên nhìn đầy tủ tảo biển, tôm càng xanh, cá mú sao, cua hoàng đế mà cô muốn đâu rồi? Thực sự không có thì một ít ốc biển, nghêu, sò điệp cũng được, sao lại toàn gửi rong biển đến vậy?
Diệp Cửu Cửu nhìn thấy trên tảo biển còn có một ít rong biển xanh, giống như món ăn kèm tặng thêm, màu xanh mướt nhìn không mấy ưa mắt.
"Hôm nay toàn là tảo biển sao?" Diệp Cửu Cửu nhất thời không biết nên thiết lập thực đơn như thế nào, khách hàng cũng không thể chấp nhận một bàn toàn hải sản chay được.
Diệp Cửu Cửu nắm chặt tảo biển kéo mạnh ra ngoài, lúc kéo nghe thấy có thứ gì đó cứng rắn quẹt qua ngăn tủ lạnh, phát ra tiếng kẽo kẹt.
Cô vội vàng nhìn lại, phát hiện trên tảo biển treo mấy con cua lan bằng lòng bàn tay, đôi mắt đẹp của Diệp Cửu Cửu sáng lên ngay lập tức, tâm trạng bị tảo biển kích thích lập tức lại vui vẻ.
Cô ôm tảo biển đi đến bồn rửa, dùng sức giũ giũ, giũ những con cua lan treo trên đó vào bồn rửa.
Cùng với cua lan rơi xuống, còn có một số nghêu, tôm sú và một số ốc ngọt lẫn trong tảo biển rơi xuống ầm ầm.
"Bên trong lại giấu nhiều thứ như vậy!" Diệp Cửu Cửu kéo tảo biển kiểm tra lại một lần nữa, lại nhặt được hai con cá cơm nhỏ bằng ngón tay. Xác nhận không còn gì trong tảo biển nữa thì cô đặt vào chậu nước lớn bằng thép không gỉ bên cạnh, quay người kiểm tra tủ lạnh, phát hiện bên trong còn rơi ra mấy con nghêu, cô vội vàng nhặt lên.
Nhặt xong, Diệp Cửu Cửu tai thính nghe thấy có một chút động tĩnh ở ngăn lõm dưới cùng của tủ lạnh, cô vạch những lọ gia vị của mình ra, phát hiện bên trong lại kẹt một con bạch tuộc nhỏ, đang ngẩng cái đầu tròn xoe nhìn trái nhìn phải.
"Hôm nay lại có bạch tuộc sao? Chỉ là hơi nhỏ." Diệp Cửu Cửu tiện tay tìm một túi ni lông trùm lên bạch tuộc, tránh để nó phun mực khắp nơi.
Vừa trùm túi ni lông vào thì bên trong đã trở nên đen kịt, giống như bị đổ lọ mực, Diệp Cửu Cửu thở phào nhẹ nhõm, may mà cô thông minh, nếu không trùm túi thì xong đời.
Cô ném con bạch tuộc nhỏ vào bồn rửa, xả nước, đợi mực trôi sạch mới bắt đầu sắp xếp hải sản, hôm nay tảo biển chiếm phần lớn, nặng khoảng mười lăm cân, còn lại là cua, tôm sú, nghêu, v. v. có kích thước gần bằng những con bán trên thị trường, so với những con của mấy ngày trước thì giống như trẻ con.