Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

Chương 448

CHƯƠNG 448

Từng tiếng vang, mặt đất đều rung động, sắc mặt Minh Ngọc Chân Nhân càng ngày càng trắng bệch.

Trình Kiêu nhìn Minh Ngọc Chân Nhân một cái, lập tức mất đi hứng thú: “Thì ra chỉ biết Ngự Thổ Quyết trong Ngũ Hành thuật pháp.”

Lúc này, Bùi đại sư rốt cục mở to mắt, mắt nhìn ác giao giãy dụa trong tường đất, trong mắt lóe lên một vẻ đắc ý nhỏ bé không thể nhận ra.

“Súc sinh, chịu chết đi!”

Thân ảnh Bùi đại sư bắn ra, trực tiếp vọt lên, đi tới trên không ác giao, từ không trung một đao chém xuống ác giao đang bị cầm tù trong tường đất.

Trên trường đao của Bùi đại sư, vậy mà bao trùm một tầng đao mang màu xanh, là tiêu chí chân khí hóa hình.

Tất cả võ giả chấn động trong lòng, chẳng lẽ Bùi đại sư là một tông sư Hóa Cảnh!

Nhìn thấy thân ảnh Bùi đại sư càng ngày càng gần ác giao, Minh Ngọc Chân Nhân nhắm ngay thời cơ tốt nhất, hai tay bỗng nhiên mở ra.

Tường đất chung quanh ác giao trong nháy mắt biến mất.

Phốc!

Một đao của Bùi đại sư vừa vặn đến.

Vảy rồng cứng rắn ngay cả đạn đều không thể bắn xuyên qua, lại bị Bùi đại sư một đao bao trùm lấy chân khí, trực tiếp bổ ra.

Ác giao vậy mà đầu một nơi thân một nẻo!

Hoảng sợ!

Toàn trường tĩnh mịch!

Uy lực của một đao của Bùi đại sư kia, vậy mà kinh khủng như thế!

Con ngươi của Minh Ngọc Chân Nhân cũng co rụt lại, uy lực một đao này của Bùi đại sư, còn mạnh hơn dự liệu của ông ta.

Có điều, vẫn trong phạm vị khống chế của ông ta.

Thân thể ác giao tiếp tục giãy giụa một trận, cuối cùng pang một tiếng rơi xuống mặt đất.

Trương Thế Vinh lớn tiếng cười: “Bùi đại sư thần uy cái thế, là tiên nhân hạ phàm!”

“Bùi đại sư thần uy vô song!”

Những người còn lại phát ra kính sợ từ nội tâm, một đao vừa rồi kia, thật sự là quá mạnh mẽ.

Tô Lương Tử giờ phút này lại hơi ngốc trệ, năm đó ông thầy ma quỷ của ông ta kia chính là bị ác giao này hại chết , ông ta dù nằm mơ cũng muốn báo thù.

Nhưng nhìn thấy ác giao cứ như vậy bị Bùi đại sư chém giết, Tô Lương Tử ngược lại hơi đơ ra.

“Cứ chết như vậy? Đây có phải là quá đơn giản rồi hay không?”

Tô Lương Tử có loại cảm giác không chân thật, luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng.

Trình Kiêu mặt không biểu cảm, mắt nhìn thi thể ác giao kia, sau đó lại nhìn đầm nước sâu không thấy đáy như đang suy nghĩ cái gì.

Chém giết ác giao, tiếp theo là đoạt linh dược .

Trương Thế Vinh nhìn về phía Mã Lâm Lâm, sự nóng bỏng như lửa trong mắt hắn ta càng không kiêng nể gì cả.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất