Chanh Không Phải Là Loại Quả Duy Nhất

Chương 01:

Chương 01:
Một ngày không gọi điện cho Thời Thuật, tôi cảm thấy cả người không ổn.
Làm gì cũng không có hứng, ủ rũ, chán nản.
Tối qua, tôi vội vàng gọi video với cậu ấy một lúc, nhưng cô em gái Mạnh Thất với cái giọng oang oang lập tức "tuyên truyền" cho cả nhà biết.
"Ối, có anh đẹp trai này, anh đẹp trai có phải bạn của anh trai em không? Hai người thân nhau thật đấy, nghỉ Tết mà còn gọi video cho nhau nữa ~"
Không giỏi nói dối, sợ em ấy hỏi nhiều, tôi sẽ khai ra hết việc tôi và anh đẹp trai này là người yêu, không chỉ làm "chuyện mặn" mà còn làm "chuyện mặn hơn" nữa.
Như thế thì tôi khỏi ăn Tết.
Thế là tôi chột dạ cúp máy, đành nhịn xuống chỉ nhắn tin.
Đến tối, tôi thực sự không thể chịu đựng được nữa.
"Mẹ ơi, hình như nhà mình hết xì dầu rồi ạ?"
Mẹ tôi đang bận làm món chả viên: "Không hết, mấy hôm trước ba con mua ba chai giảm giá 70% rồi."
"À, hết rồi ạ, vậy để con xuống lầu mua hai chai nhé, có cần dấm không ạ? Vâng vâng, mua cả dấm nữa."
Không đợi mẹ tôi nói gì, tôi nhanh chóng khoác áo xuống lầu.
Vừa xuống đến nơi, tôi đã gọi điện ngay, và Thời Thuật đã chờ từ lâu.
Trời ạ, đang trong giai đoạn yêu đương nồng cháy, tôi chỉ muốn dính lấy cậu ấy 24/24, hôm qua lúc hai người chia tay ở ga tàu cao tốc, tôi đã muốn chạy theo Thời Thuật luôn rồi.
Giọng của Thời Thuật giống như làn gió tháng tư, khiến trái tim tôi xao xuyến.
Tôi ngồi xổm bên bồn hoa, vừa nhổ cỏ vừa cười ngây ngốc.
"Mạnh Sanh?"
Khi tôi ngẩng đầu lên, trên mặt vẫn còn nụ cười rạng rỡ.
Khi nhìn rõ người đến, nụ cười trên mặt tôi đông cứng lại.
Trì Thầm sững lại, vẻ mặt có chút không tự nhiên.
"Ồ, có bạn gái rồi hả? Mặt mày cứ hớn hở."
Ừm... có phải tôi cảm nhận sai không, hình như cậu ấy đang ghen?
Không đợi tôi trả lời, cậu ấy kéo vali lại gần hơn vài bước, khóe miệng cong lên vẻ châm chọc: "Sao không trò chuyện ở nhà? Cứ trốn ở dưới này như ăn trộm vậy, sao, đối tượng không muốn gặp người à?"
Không thể lờ đi sự mỉa mai trong lời nói của cậu ấy, tôi có chút khó chịu.
Tôi không muốn công khai với cậu ấy, nhưng giọng cậu ấy lại to như vậy, Thời Thuật chắc chắn đã nghe thấy.
Để Thời Thuật yên tâm, cũng vì một cảm xúc khó tả nào đó của chính mình, tôi nhìn thẳng vào Trì Thầm và bình tĩnh giải thích:
"Không phải bạn gái, là bạn trai."
Trì Thầm sững sờ tại chỗ.
Bộp—
Cái vali tuột khỏi tay, rơi xuống đất, tay cầm đập xuống nền xi măng phát ra tiếng động lớn.
Sắc mặt cậu ấy trở nên cực kỳ khó coi, giọng nói có chút run rẩy.
"Nếu cậu cũng thích con trai, vậy tại sao lúc trước tớ tỏ tình.
"Cậu lại nói tớ…
"Kinh tởm?"

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất