Chương 59: Doanh địa Thanh Phong Cương. (3)
- Ta quả thật đã nói qua có một vị cao nhân thần bí.
Ngu Yến Thanh phản bác:
- Nhưng ngay từ đầu ta đã nói với Hồng lão, chưa chắc có thể kịp thời liên lạc với vị cao nhân kia, để lão gia tử chuẩn bị sớm!
Lục Đại Nam nắm chặt hai tay, cắn răng, hung tợn nhìn chằm chằm vào Phạm Trường Hoa:
- Ngươi nói ta là phế vật, ta thừa nhận, nhưng doanh trại các ngươi chết nhiều người như vậy, sao có thể oán trách chúng ta? Thần Thánh vệ đội của Tí Hộ Sở là do các ngươi mời tới, là vệ đội Thần Thánh không có giết chết Âm Linh, có liên quan gì tới chúng ta!
Nhắc tới chuyện này, trong bụng Lục Đại Nam liền tràn đầy lửa giận.
Nếu như không phải nể tình năm đó Hồng lão gia tử từng giúp Hồ Lô trại, hắn đã sớm rời đi, mới sẽ không quản đám người này chết sống!
Lúc trước, đội vệ đội Thần Thánh đi tới nơi này, không chỉ không có giết chết Âm Linh, còn chết không ít người, nhất là doanh địa, càng chết rất nhiều.
Đám cháu trai Thanh Phong Cương không dám trách tội vệ đội Thần Thánh, lại trút giận lên đầu bọn họ, cả ngày âm dương quái khí nói bọn họ bịa ra một câu chuyện Quỷ Kiến Sầu, lừa gạt mọi người.
Đối với việc này.
Đừng nói Lục Đại Nam tức giận trong bụng, Ngu Yến Thanh cũng vô cùng tức giận, nếu không phải nể mặt Hồng lão gia tử, nàng đã sớm một đao chém Phạm Trường Hoa.
- Yến Thanh, Đại Nam, hai người các ngươi không nên chấp nhặt với hắn, đứa nhỏ này... Ai.
Nhắc tới đồ nhi bảo bối của mình, Hồng lão gia tử rất bất đắc dĩ, Phạm Trường Hoa thiên phú rất cao, nhưng tính tình quá mức cuồng ngạo, xử sự làm người cũng càng khoa trương, đặc biệt là ở trong doanh địa, ngoại trừ lão sư như hắn ra, gần như không ai có thể ép được Phạm Trường Hoa.
- Yến Thanh... Vị... cao nhân kia, còn chưa có tin tức sao?
Âm thanh của Hồng lão gia tử truyền đến, Ngu Yến Thanh lắc đầu, trong lòng ít nhiều có chút áy náy, nếu sớm biết không cách nào liên lạc được với Từ Lạc, nàng lúc trước cũng sẽ không nói cho Hồng lão gia tử, càng không nên để lão gia tử ôm hy vọng này.
- Ai, thôi mà thôi...
Hồng lão gia tử lại thở dài:
- Hiện tại chỉ có thể ký thác hy vọng vào chủ lực của vệ đội Thần Thánh, chỉ có thể... như thế.
- Hồng lão, ngươi cũng không cần quá mức lo lắng, chủ lực của vệ đội Thần Thánh, thực lực đều rất mạnh, bọn họ có thể đối phó hai đầu Âm Linh.
- Không, ngươi không hiểu, mấy vị đại đội trưởng của vệ đội Thần Thánh hiện tại không ở Tí Hộ Sở, không có bọn họ dẫn đội, những người khác... Ta thật sự lo lắng.
Đang cảm khái.
Một vị nam tử phụ trách trạm gác bên ngoài doanh địa chạy tới:
- Hồng lão, có hai người đi tới doanh địa của chúng ta, bọn họ đều là người của Hồ Lô trạn, một người tên là Vương Tiểu Lượng, một người tên là Từ Lạc, nói là tìm Ngu Yến Thanh.
Nghe thấy hai chữ Từ Lạc, Ngu Yến Thanh như bị sét đánh, cả người đều ngây ra.
- Ai! Ngươi nói ai?
Lục Đại Nam tiến lên, mặt đầy kích động hỏi:
- Ngươi lặp lại lần nữa, là ai?
- Vương Tiểu Lượng, còn có... một người tên là Từ Lạc.
- Từ, Từ Lạc! Là cao nhân, cao nhân Quỷ Kiến Sầu! Đội trưởng! Quỷ Kiến Sầu đến rồi a!
Vẫn là một bộ áo bào đen, cưỡi chiếc xe máy Harley cũ nát kia.
Ngay cả trên khuôn mặt tuấn tú trắng nõn kia, cũng vẫn treo nụ cười ôn hòa.
Nói thật.
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy Từ Lạc dùng thủ đoạn cực kỳ thần bí mà quỷ dị tiêu diệt sạch đại lượng âm hồn cùng với hai đầu Âm Linh, Ngu Yến Thanh có thể sẽ cho rằng thanh niên trước mắt tuổi còn không bằng nàng, xem như một vị tiểu đệ đệ vô hại cả người lẫn vật.
Lần nữa gặp Từ Lạc, trong lòng Ngu Yến Thanh ngũ vị tạp trần.
Gần một tháng, không biết đi biệt thự bao nhiêu lần, viết rất nhiều lời nhắn, vẫn luôn bặt vô âm tín, nàng một lần cho rằng, Từ Lạc có thể sớm rời đi.
Không nghĩ tới, hắn lại thật sự xuất hiện.
- Thanh tỷ nhi, đã lâu không gặp.
Từ Lạc bước xuống xe máy, chào hỏi Ngu Yến Thanh như gặp bạn cũ:
- Từ khi chia tay đến giờ vẫn khỏe chứ, ủa, Nam ca cũng ở đây sao.
Nghe thấy hắn gọi mình là Thanh tỷ, sắc mặt Ngu Yến Thanh có chút mất tự nhiên, Lục Đại Nam càng run rẩy một cái, sợ tới mức cơ bắp nơi khóe miệng cũng không nhịn được run rẩy hai cái, kinh sợ nói:
- Quỷ, không! Từ tiên sinh, gọi ta Tiểu Nam là được rồi.
- Yến Thanh, vị này là...
Hồng lão đi tới, Ngu Yến Thanh vội vàng giới thiệu:
- Hồng lão, đây chính là cao nhân ta đã đề cập với ngươi, Từ Lạc Từ tiên sinh.
Trong khoảng thời gian gần đây.
Cái tên Quỷ Kiến Sầu này ở trong doanh địa mấy tòa thành thị xung quanh lưu truyền phi thường rộng, nói Quỷ Kiến Sầu thần thông quảng đại, là cao nhân thần miếu, đầu tiên là doanh địa Hồ Lô trại, tùy tiện phất tay liền diệt trừ lượng lớn âm hồn, trong nháy mắt lại khiến một đầu Âm Linh hôi phi yên diệt, về sau lại ở một tòa doanh địa khác, thuần thục một lần nữa tiêu diệt đại lượng âm hồn, rất nhiều người đều tận mắt nhìn thấy, hắn hóa thân thiên thần, trên đầu bốc lên khói đen, cường ngạnh xé rách một đầu Âm Linh ném vào trong một cái đỉnh lớn.