Chương 72: Có lẽ sau này còn có cơ hội
Đạo diễn Chân tuy cảm thấy Tô Tú kéo tay mình ở ngay trong công ty thì có hơi không thích hợp, nhưng cũng không có rút tay về, dù sao trong lòng của hắn vẫn còn tức giận, chính xác hơn là không cam lòng việc bị Lý Tư Kỳ từ chối.
Tuy Tô Tú cũng xinh đẹp nhưng làm sao có thể so sánh với Lý Tư Kỳ trước mặt, nhờ kinh nghiệm tầm hoa vấn liễu nên hắn liếc mắt một cái là nhìn ra được Lý Tư Kỳ vẫn còn là sinh viên khá trong sáng, không có hoặc có rất ít bạn trai. Với hắn mà nói thì con gái kiểu này mới càng có ham muốn chinh phục.
Về phần Tô Tú tuy tuổi không lớn hơn Lý Tư Kỳ bao nhiêu, lại là dạng phụ nữ khi lên giường chỉ cần vỗ vỗ mông là biết tự thay đổi tư thế, dù điều này khiến đàn ông thoải mái hơn nhưng trên tâm lý thì không đủ thỏa mãn.
Tuy không thể tham gia bộ phim này, nhưng có lẽ về sau còn có cơ hội thì sao?
Đạo diễn Chân cảm thấy điều này cũng một cơ hội kích thích Lý Tư Kỳ, em đã cao ngạo từ chối tôi thì chờ đến khi nhìn thấy Tô Tú nhờ vai diễn Tiểu Trinh mà nổi tiếng trở thành minh tinh, nhìn thấy người khác hào quang vô hạn khắp nơi chạy show kiếm tiền, khắp nơi có fan theo đuổi, em sẽ hối hận lựa chọn ban đầu hay không?
Đạo diễn Chân cũng không kích thích Lý Tư Kỳ mà mỉm cười cổ vũ nói:
- Em Lý rất xinh đẹp, khí chất cũng tốt, diễn xuất cũng không kém, coi như không thể tham gia bộ phim này thì về sau khẳng định cũng có cơ hội. Công ty của chúng tôi thường thường sẽ quay các loại phim truyền hình và điện ảnh, tôi có quan hệ khá tốt với các đoàn phim lớn, nếu như em Lý cần thì tôi có thể giúp đề cử, bằng vào tài năng của em thì nhất định có thể trở thành minh tinh sáng chói.
Lý Tư Kỳ tất nhiên hiểu hàm nghĩa trong lời đề cử này, cũng rất rõ ràng, lúc trước cô đã từ chối hắn, nếu quả thật phải đến nhờ hắn thì chỉ sợ phải bỏ ra càng nhiều hơn lúc trước, may mà cô không phải là hạng người vì nổi danh mà bán đứng thân thể của mình, càng may mắn hơn là cô gặp Tần Dương.
- Cảm ơn Đạo diễn Chân hướng dẫn, tôi nghĩ về sau chúng ta nhất định sẽ có cơ hội hợp tác.
Chuyện còn không có chắc chắn, hợp đồng còn chưa ký, tuy giám đốc Dư đã lên tiếng nhưng Lý Tư Kỳ cũng không dám mạnh miệng hoặc là nói kháy gì mà rất nho nhã lễ độ.
Giới điện ảnh lớn như vậy, ai mà không có mấy người bạn chứ, núi không di chuyển nhưng nước chuyển động, có thể không đắc tội người thì tốt nhất là không nên đắc tội, dù sao dựa vào quan hệ hỗ trợ cuối cùng vẫn không ổn, huống chi khi đã vào đoàn phim thì còn gặp mặt đạo diễn Chân dài dài.
Đạo Diễn Chân gật đầu, ánh mắt quét sang Tần Dương ngồi bên cạnh không nhúc nhích Tần Dương, đôi mắt hơi híp lại:
- Em Lý, đây là bạn của em à?
Nếu người khác đã hỏi tới, Tần Dương liền đứng lên, biểu tình bình tĩnh đưa tay:
- Chào đạo diễn Chân, tôi là Tần Dương, bạn của Lý Tư Kỳ.
Đạo diễn Chân ồ một tiếng, trì hoãn hai giây mới đưa tay ra qua loa bắt tay với Tần Dương, cũng không có tự giới thiệu, trực tiếp bơ Tần Dương, ánh mắt rơi vào người Lý Tư Kỳ:
- Em Lý đến Quang Ảnh có chuyện gì à?
Mày Tần Dương hơi nhăn lại, hắn hiện tại cũng không rõ ràng dạo diễn Chân có thân phận gì, nhưng vì suy nghĩ cho Lý Tư Kỳ nên hắn không hề nói gì.
Lý Tư Kỳ tất nhiên thấy được đạo diễn Chân ngạo mạn làm lơ Tần Dương, trong lòng có chút tức giận:
- Giám đốc Dư gọi tôi tới nói chút chuyện.
Sắc mặt đạo diễn Chân và Tô Tú hơi đổi, nhất là Tô Tú, cảm giác có điều xấu càng lúc càng nặng.
Đạo diễn Chân cũng thu hồi ánh mắt nóng rực trước đó, lời nói lập tức khách sáo rất nhiều:
- Cô Lý biết Giám đốc Dư à?
Lý Tư Kỳ còn còn chưa lên tiếng, có mấy người đi ra từ một gian phòng bên kia hành lang, đi đầu chính là Dư Quang Thành, phía sau là thư ký của hắn.
Dư Quang Thành vừa xoay đầu liền thấy được Tần Dương và Lý Tư Kỳ, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười nhiệt tình, sải bước đi tới:
- Tiểu Tần, cô Lý, để hai người đợi lâu rồi.
Tần Dương mỉm cười:
- Giám đốc Dư, bọn em cũng vừa tới thôi.
Dư Quang Thành đi đến bên cạnh Tần Dương, vỗ vỗ bờ vai của hắn, ra vẻ tức giận nói:
- Gọi gì đấy, cậu xem tôi là người ngoài sao.
Tần Dương cười cười, một lần nữa nói:
- Anh Dư.
Lúc này Dư Quang Thành mới cười nói:
- Cái này mới đúng này, nào, đến phòng làm việc của tôi rồi nói.
- Được!
Tần Dương cười cười với đạo diễn Chân và Tô Tú đang đứng bên cạnh trợn mắt hốc mồm, sau đó cùng Lý Tư Kỳ đi theo Dư Quang Thành về phòng làm việc của hắn.
Dư Quang Thành đi vài bước, bỗng nhớ tới một chuyện, quay đầu nói:
- Chân Lượng, anh ở lại một lát, đợi chút nữa tôi có việc tìm anh.
Đạo diễn Chân vội vàng gật đầu, nhưng trong lòng đột nhiên trở nên rối bời.
Người thanh niên này là ai?
Tần gì nhỉ, vừa rồi không chú ý nghe...
Hắn gọi giám đốc Dư là anh Dư?
Giám đốc Dư đối với hắn thân mật như vậy?
Lý Tư Kỳ là bạn của Tần Dương, giám đốc Dư lại gọi cô ta đến nói chút chuyện?
Vào lúc này Lý Tư Kỳ đến công ty truyền thông Quang Ảnh còn có thể có chuyện gì, khẳng định là vì diễn viên của bộ phim Hồng Lăng Cách Cách chứ gì nữa.
Trên mặt Tô Tú cũng không còn vẻ đắc ý, sắc mặt có phần hoảng loạn:
- Đạo diễn Chân, chuyện kia sẽ không có thay đổi gì chứ?
Trong lòng đạo diễn Chân lúc này cũng rối bời không thôi, cũng không phải bởi vì Tô Tú, mà là hắn không rõ ràng mối quan hệ giữa Lý Tư Kỳ và Tần Dương với giám đốc Dư là gì, chính mình muốn Lý Tư Kỳ theo quy tắc ngầm, vừa rồi coi thường Tần Dương, sẽ có hậu quả gì không?
Hắn cũng không phải là Tổng đạo diễn của Hồng Lăng Cách Cách mà chỉ là đạo diễn tuyển người, phụ trách tuyển nhân vật, ngoại trừ một số diễn viên diễn nhân vật chủ yếu không thể thay đổi thì một số vai diễn hắn có quyền quyết định, đây cũng là kí do hắn dám ra giá với Lý Tư Kỳ.
Nhưng bây giờ xem ra, rất có thể hắn đã đá trúng ván sắt rồi?
Hít hà, nếu đã biết giám đốc Dư, đã có quan hệ thì cô nói sớm đi, giả làm người mới làm gì chứ?
- Tôi không biết, đợi lát nữa xem sao.
Tô Tú nghe Chân Lượng nói vậy, lập tức có chút luống cuống:
- Anh Chân, anh đã đồng ý để cho em diễn vai Tiểu Trinh đó...
Chân Lượng nhíu mày, thấp giọng quát:
- Ồn ào cái gì đấy? Đang ở công ty, tình huống giờ như thế nào tôi cũng không rõ ràng, đợi lát nữa tôi gặp giám đốc Dư lại nói. Yên tâm đi, tôi sẽ tận lực tranh thủ giúp em.
Tô Tú đã nhìn ra Chân Lượng hiện tại cũng đang bực bội, không dám quấy rối hắn, nghĩ đến ánh mắt vừa rồi của Lý Tư Kỳ nhìn mình, còn có thái độ vênh váo tự đắc của mình, trong lòng Tô Tú rối như tơ vò.
Chân Lượng đã nói rằng chỉ cần cô ngủ với hắn, đồng thời đem một nửa cát-sê đóng phim làm tiền hoa hồng cho Chân Lượng thì hắn sẽ cho cô nhân vật Tiểu Trinh, vì có thể đóng phim thành danh, Tô Tú đồng ý không chút do dự.
Không phải chỉ là ngủ mấy ngày thôi sao, dù sao trong cái vòng luẩn quẩn này có ai lại sạch sẽ đâu?
Về phần một nửa tiền hoa hồng, Tô Tú cũng không có để trong mắt, chỉ cần có thể tham dự bộ phim cổ trang được đầu tư lớn rồi nổi lên, chút cát-sê này tính là gì?
Chỉ cần có thể nổi danh, chỉ cần có thể hot, tất cả nỗ lực đều đáng giá, hồi báo cũng sẽ vô cùng phong phú!
Nhưng bây giờ xem ra mình lên giường với người ta vô ích rồi.
Dự cảm không tốt trong lòng Tô Tú càng ngày càng lớn...